Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 369: Vũ Sư Cung (2)

Vừa mới giao đấu, đối phương lại không ham chiến. Hàn Phù hai khuôn mặt một lớn một nhỏ cùng cười nham hiểm, đôi chân mang giày vải màu đen đạp mạnh lên mặt đất, trong nháy mắt rút lui vào trong bóng tối.
Không đợi Lý Hỏa Vượng hiểu rõ đối phương rốt cuộc đang làm gì, trong lòng của cậu lập tức vang lên còi báo động, nhanh chóng lao về phía trước, tránh được Bạch Tuệ đang bay về phía Vũ Sư.
Thì ra tên tiểu tử Hàn Phù kia căn bản là không có ý định dây dưa với Lý Hỏa Vượng, hắn chính là ý đồ không ngừng quấy nhiễu Lý Hỏa Vượng, dự định để cho những Vũ Sư kia đối phó Lý Hỏa Vượng.
Giờ phút này mục tiêu của hắn đã đạt được, những Vũ Sư kia cách Lý Hỏa Vượng đã rất gần, từng gương mặt hình tròn cực lớn mở ra, lộ ra một miệng đầy máu mọc đầy sáu hàng răng, phủ về phía Lý Hỏa Vượng.
Chân trái của Lý Hỏa Vượng vẫn chưa hoàn toàn lành hẳn, bàn về tốc độ, cậu căn bản không có cách nào so sánh được với những thứ quỷ không biết là người hay là quái vật này.
Ngoảnh đầu nhìn thoáng qua bóng tối sau lưng, sau khi phát hiện không nhìn thấy những người khác, lòng Lý Hỏa Vượng lộ ra một tia kiên quyết, từ trong ngực móc ra một cái mồi lửa dùng để đánh lửa, đặt lên da của mình.
Chính tại lúc ngàn cân treo sợi tóc này, tiếng trống quen thuộc bỗng nhiên vang lên, một bóng người màu đỏ bốn chân chạm đất xông tới bên cạnh hắn, cái đầu thú do khăn voan đỏ tạo thành, bỗng nhiên mở ra cắn chặt vào cổ Lý Hỏa Vượng, chạy về hướng bóng tối phía sau.
Bạch Linh Miểu bốn chân chạm đất cơ thể mạnh mẽ dị thường, ngậm Lý Hỏa Vượng trong miệng cũng không làm chậm tốc độ rút lui của nàng một chút nào.
Dưới sự trợ giúp của nàng, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng bỏ xa Vũ Sư phía sau lưng.
Bạch Tuệ của Vũ Sư bay đến với ý đồ ngăn cản, nhưng đều bị từng cái răng rút ra từ miệng Lý Hỏa Vượng hóa giải, mà cái giá phải trả chính là, Lý Hỏa Vượng nửa bên răng đã không còn mấy cái.
Khi cậu vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, nguy hiểm mới lại lần nữa xuất hiện. Ngay tại lúc Lý Hỏa Vượng bị kéo lê hướng về phía sau, dưới mặt đất, một thanh kiếm tiền đồng cùng với lá bùa phá đất đâm lên, nghiêng nghiêng hướng về Lý Hỏa Vượng phía sau lưng mà đâm tới.
Lúc thấy sắp đâm trúng Lý Hỏa Vượng, trước đó cậu không có bất kỳ phản ứng nào bỗng nhiên trở tay lật lại, hai tay nắm chặt chuôi kiếm trong tay, trường kiếm trực tiếp đâm vào mặt đất.
Từ chuôi kiếm truyền đến cảm giác đặc biệt, Lý Hỏa Vượng biết là đã đâm trúng Hàn Phù, trong mắt của cậu, sát ý càng mạnh hơn: “Lại muốn đánh lén ta? Cùng một trò xiếc còn muốn sử dụng lần thứ hai với ta??”
Sau khi lại lần nữa dùng sức cắm xuống, lại dùng sức rút ra, dòng máu đỏ tươi bị trường kiếm mang ra trong lòng đất, trong đất truyền đến một tiếng rên.
Nhưng lại tại cái kia miệng máu bên trong, bị máu tươi hoàn toàn bao khỏa tiền đồng kiếm, mang theo mấy tấm phù lục lần nữa đâm đi ra.
Lý Hỏa Vượng vừa giơ kiếm vẩy một cái, ý định ngăn cản đòn đánh lén của đối thủ, nhưng ai ngờ, từ trong bùn đất truyền tới tiếng niệm chú cực kỳ đặc thù của Hàn Phù: “Úm xá đát sa đấy ánh sáng tôn nhiếp!”
Vừa dứt lời, thanh kiếm tiền đồng dùng dây đỏ cuốn lấy này trong nháy mắt tản ra, phân tán thành từng đồng từng tiền đồng, dễ dàng tránh được thanh trường kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng, lại hỗn tạp với lá bùa lần nữa tụ họp lại cùng một chỗ.
Cạnh bên sắc bén của tiền đồng, dính lấy mấy lá bùa màu vàng đâm thẳng vào bên hông Lý Hỏa Vượng, cùng đó không ngừng dùng sức, những lá bùa kia bị dùng sức đâm vào cơ thể Lý Hỏa Vượng.
Nỗi đau đớn kịch liệt cũng làm cho Lý Hỏa Vượng rống giận, cậu cũng không tiếp tục lựa chọn ngăn cản, mà trực tiếp giương trường kiếm trong tay lên điên cuồng đâm xuống mặt đất, bộ dạng hoàn toàn có vẻ như lấy mạng đổi mạng.
Trong lúc nhanh chóng rút lui, máu của hai người hòa quyện lại với nhau.
Không lâu sau, Hàn Phù trong lòng đất không chịu nổi trước, nhanh chóng rút kiếm trở lại vào mặt đất.
Cuối cùng cũng đánh lui Hàn Phù, Bạch Linh Miểu tiếp tục kéo lấy Lý Hỏa Vượng không ngừng vượt qua đủ loại hang động hang đá, bây giờ nàng không thể dừng lại, những tên Vũ Sư sau lưng kia vẫn còn đang truy đuổi không ngừng.
So với chuyện đánh lén của Hàn Phù, những thứ này rõ ràng càng nguy hiểm hơn!
Bởi vì bị kéo trên mặt đất không ngừng kéo lê, Lý Hỏa Vượng quần áo đều bị mài nát, ánh mắt khẽ liếc nhìn về phía những Vũ Sư đang đuổi theo mình.
Qua ánh sáng trắng trên cơ thể họ, mơ hồ nhìn thấy phía sau đám kia Vũ Sư còn có thứ lớn hơn.
Lý Hỏa Vượng không biết Vũ Sư Cung là môn phái nào, nhưng điều duy nhất có thể khẳng định là, thực lực giữa bọn họ khẳng định có mạnh cũng có yếu, hai con trước đây mình trước đó có lẽ chỉ là tiểu lâu la trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận