Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 434: Ảo thính

Lý Hỏa Vượng làm đạo lễ với Lữ Trạng Nguyên ở trước mặt mình:
“Làm phiền Lữ bầu gánh, chờ khi đến Ngưu Tâm Sơn hãy mang theo người khác tạm ở lại, bên ta hết bận lập tức chạy tới.”
Nguyên nhân Lý Hỏa Vượng yên tâm giao cho Lữ Trạng Nguyên dẫn đội chủ yếu là vì Đại Lương gần như không có cướp đường, nếu không thì cậu không dám thả bọn họ đi.
"Sư phụ! Ta hiện tại có thần thông, cho ta đi chung với!”
Lữ Tú Tài đương nhiên muốn đi cùng Lý Hỏa Vượng, nhưng vô luận là Lý Hỏa Vượng hay phụ thân của cậu ta đều không đồng ý.
Lý Hỏa Vượng nhìn sang Lữ Tú Tài:
“Chăm chỉ học chữ, không biết thì hỏi phụ thân của ngươi, tuy ông ấy không biết chữ đầy đủ nhưng ít nhất biết vài chữ. Phải học hết chữ mới học giỏi thần thông được.”
Lý Hỏa Vượng nói xong dặn dò chút việc vặt với Triệu Ngũ ở trên xe ngựa và Dương Tiểu Hài.
“Lý sư huynh yên tâm, tuy ta sức khỏe yếu, nhưng chỉ cần Triệu Ngũ này còn ở thì bạc hay xe ngựa đều sẽ không thiếu bớt.”
Lý Hỏa Vượng nhìn Triệu Ngũ, đang định nói gì thì bỗng biểu cảm đanh lại, vụt ngoái đầu hung hăng trừng phía bên trái không có người.
"Có chuyện gì vậy Lý sư huynh?"
Sắc mặt Lý Hỏa Vượng âm u, nhưng lập tức tươi tỉnh nói:
“Không có gì, đã dặn hết rồi, nói thêm nữa đều là nhiều lời, xuất phát đi.”
Trong cái phất tay tạm biệt, hai đội người đi hai hướng, càng lúc càng xa.
Lữ Cử Nhân ngượng ngùng thả tay xuống, ôm nhi tử của mình nói với Lữ Trạng Nguyên:
“Phụ thân, sao cảm giác Tiểu Đạo Gia ...”
Lữ Trạng Nguyên liếc vội qua Triệu Ngũ, rối rít nói:
“Ôi, Tiểu Đạo Gia muốn đi làm gì, ngươi quản được sao? Có năng lực thì lo quản nhi tử của ngươi trước đi.”
"Ngươi muốn có bản lĩnh, khiến nhi tử ngươi có thể làm đồng sinh đi, vậy thì lão Lữ gia ta thật sự là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh.”
- Giải thích, "đồng sinh" có nghĩa là học trò nhỏ, rồi tới tú tài, cử nhân, trạng nguyên. Hết giải thích.
“Phụ thân nói gì kỳ.” Trên mặt Lữ Cử Nhân lộ chút xấu hổ, ôm nhi tử của mình không nói chuyện.
Trên con đường mòn dần gập ghềnh, đám người Lý Hỏa Vượng mang theo hai chiếc xe ngựa chạy nhanh.
Bởi vì ít người cho nên mỗi người đều có thể ngồi trên xe ngựa, không cần chạy bộ, cũng vì nghỉ ngơi dưỡng sức cho chuyện sắp tới.
Sắc mặt Lý Hỏa Vượng khó coi suy nghĩ tiếng thì thầm lộn xộn vừa rồi, tối hôm qua cậu mới ăn Hắc Thái Tuế nhưng hôm nay đã nghe âm thanh, chứng minh âm thanh này là không cách nào dựa vào Hắc Thái Tuế áp chế.
“Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Ta bị gì vậy?” Tâm trạng bình tĩnh của Lý Hỏa Vượng lại nổi sóng gợn, các loại phỏng đoán đáng sợ không ngừng hiện ra trong lòng cậu.
Là Vương Vi lại dùng thuốc với ta? Hay ta lại mắc bệnh tâm thần? Không, ta không phải bệnh thần kinh! Không chừng đây là một dấu hiệu khác của Tâm Tố, nhưng dấu hiệu này rốt cuộc là tốt hay xấu?
Trong khi Lý Hỏa Vượng siết tay càng lúc càng chặt thì một bàn tay mềm mại đặt lên mu bàn tay của cậu.
Bạch Linh Miểu không nói chuyện, chỉ dựa vào đã làm bình ổn tâm trạng càng bức bối của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng khép mắt lại hít sâu một hơi rồi thở hắt ra, lại mở mắt ra, kiềm nén bức bối trong lòng.
"Đừng gấp, chỉ là ngẫu nhiên xuất hiện một ít ảo thính, chẳng có gì phải lo. Ít nhất hiện tại nó chỉ ngẫu nhiên xuất hiện ảo thính, không có ảnh hưởng gì cả.”
“Trước kia có chuyện gì mà ta chưa trải qua? Chỉ là ảo thính bình thường, sợ cái gì."
“Luôn có rắc rối, mặc kệ đây rốt cuộc là cái gì dẫn tới, ta đều phải giống như Tâm Tố, giải quyết từng việc.”
"Việc khẩn cấp trước mắt là trước vượt qua thử thách của Tọa Vong Đạo đã, ảo thính gì đó tạm gác lại.”
Sau khi sửa sang lại suy nghĩ, Lý Hỏa Vượng ngước đầu nhìn hướng người khác.
“Lúc trước không có thời gian nên chưa kịp nói, hiện tại rảnh rỗi, ta nói một chút về kẻ địch lần này chúng ta phải đối mặt, Tọa Vong Đạo.”
"Nói ngắn gọn, bọn họ là một đám lừa đảo, một đám lừa đảo có thần thông.”
“Còn nữa, các ngươi phải nhớ kỹ, Tọa Vong Đạo có thể biến đổi khuôn mặt, cảnh giác với tất cả người đến gần ngươi, sơ sẩy một cái có thể sẽ mắc mưu.”
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng nói lời này, tất cả mọi người vội vàng buông xuống việc đang làm, tập trung lắng nghe.
Trước kia luôn bị động gặp địch, nhưng lần này là chủ động kiếm chuyện với người khác, tất cả những người có mặt khẩn trương nhưng cũng có chút hưng phấn.
Lý Hỏa Vượng cố gắng nói cho bọn họ nghe mọi thông tin về Tọa Vong Đạo.
Bọn họ là giúp đỡ của cậu, hiện tại bọn họ biết được càng nhiều, có lẽ về sau sẽ giúp ích.
Trong lúc bọn họ nghe mê mẩn thì đằng trước bỗng nhiên vang lên một chuỗi tiếng vó ngựa.
Chốc lát sau một hàng ngựa chiến to khỏe ngăn cách Lý Hỏa Vượng và những người đi đường khác khỏi đường cái.
Trong mắt Cẩu Oa tràn ngập hiếm lạ:
“Ôi chao, đây là đại nhân vật từ đâu đến?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận