Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1208: Thiên Đạo

Tên thầy lang nửa mặt kia bước ra từ phía sau quả hồ lô cao mấy trượng đó, đưa tay vỗ vỗ lên trên, lộ ra hàm răng đen mục vụn: “Tại hạ Thiên Ngô, Thiên mỗ chào Lý chân nhân.”
Lý Hỏa Vượng đứng ngây ngốc bất động ở đó, tựa hồ như đang nhìn Thiên Ngô lại tựa hồ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nhưng giây tiếp theo, đầu của Thiên Ngô cắm vào ngực mình, né tránh vết nứt chém tới ở phía sau.
Thân ảnh của Lý Hỏa Vượng dần dần xuất hiện phía sau Thiên Ngô, mà Lý Hỏa Vượng đang ngây ngốc tại chỗ kia lại kéo lớp da trên mặt xuống, lộ ra khuôn mặt người nhỏ nhắn đáng yêu của Lý Tuế.
Thiên Ngô lưng gù cúi xuống, nhúng hai ngón tay vào thứ chất lỏng kỳ lạ chảy ra từ vết nứt trên mặt đất rồi đưa vào miệng mút. "Hahaha, Lý chân nhân thật vui tính, vậy mà còn làm ra hình nộm để lừa ta.”
"Lý chân nhân thật sự không gia nhập Pháp Giáo bọn ta? Bỏ lỡ cơ hội này thì không còn cơ hội nào nữa đâu, chỉ cần ngươi có thể gia nhập Pháp Giáo, những chuyện khác đều dễ dàng thương lượng.”
"Ngươi có bị thiểu năng trí tuệ không? Bị bọn ta phục kích rồi, hiện tại bọn ta mạnh hơn các ngươi đấy. Vậy mà lúc này còn chiêu an ta? Ngươi nghĩ điều đó có thể không?" Lý Hỏa Vượng giẫm lên da thịt mềm mại, cười lạnh và rút kiếm ra đâm vào bụng mình, cùng với việc hắn dùng sức chém một nhát, lục phủ ngũ tạng lập tức lộ ra ngoài không khí.
Thực lực của đối phương trông có vẻ vô cùng kỳ dị, còn nương tay thì e rằng không được, không dễ dì mới bắt được cao thủ của Pháp Giáo, nhất định phải kẹp chặt toàn bộ, khiến bọn chúng đau đớn quằn quại một trận mới được.
Một tờ "Đại Thiên Lục" trực tiếp trải trên mặt đất, Lý Hỏa Vượng rút gan của mình ra, dùng sức đập mạnh vào thẻ tre màu đỏ kia. “Mộc Can!”
Khi nhuận trí ngũ hành kết thúc, Lý Hỏa Vượng kéo lấy khoang bụng phủ đầy rẫy những con sâu trùng lúc nhúc vặn vẹo, sải bước dài lao về phía tên thầy lang kia.
Vào thời khắc hắn sắp tiếp xúc với làn sương mù màu vàng kia, máu thịt trên mặt đất đột nhiên nứt ra một đường nứt, trực tiếp nuốt chửng hắn vào trong.
"Thật là thú vị." Cùng với việc Thiên Ngô lắc lắc quả hồ lô, làn khói màu vàng lơ lửng trong không trung bay thẳng về phía máu thịt đã biến mất của Lý Hỏa Vượng.
Một lúc sau, những máu thịt kia sống dậy rồi, cùng với việc cơ thể không ngừng biến đổi, những máu thịt này nhanh chóng thoát ly khỏi sự khống chế của phương trượng Chính Đức Tự, lại một hồ lô máu thịt nằm nghiêng khác xuất hiện, không ngừng tiết chất lỏng kỳ quái kia ra xung quanh.
Thiên Ngô đột nhiên cảm thấy hai chân đau nhức, đợi đến khi hắn ta cúi đầu xuống, liền nhìn thấy sâu bọ lúc nhúc đã bao phủ lấy chân mình, không ngừng gặm nhấm vào bên trong.
Vào lúc sắp gặm xuyên qua thì hồ lô ở một bên đột nhiên phình lên một bọc mủ, ‘bụp’ một tiếng, bọc mủ vỡ ra, chất lỏng kỳ quái kia trực tiếp bắn ra đầy chân hắn ta.
Rất nhanh, cùng lúc chất lỏng này phủ lấy lũ trùng lúc nhúc khiến cơ thể lũ trùng đó biến dạng, thì đúng lúc đó cũng cướp đi sự kiểm soát lũ trùng đó của Lý Hỏa Vượng.
"Lý chân nhân chỉ có bản lĩnh này thôi sao? Thiên mỗ thật sự không biết tại sao Đại Vu lại xem trong ngươi như vậy."
Thiên Ngô vừa dứt lời, một vết nứt từ mặt đất bay ra, muốn chém đứt hắn ta thành hai mảnh.
Mà Thiên Ngô dường như có thể đoán trước được tương lai, nhanh chóng nâng người về phía sau, trực tiếp né tránh vết nứt bay tới đó.
Nhưng giây tiếp theo, điều mà Thiên Ngô không ngờ tới chính là một thanh Tử Tuệ Kiếm đâm xuyên qua từ trong vết nứt.
Sau khi đâm vào bụng Thiên Ngô, hắn dùng sức chém ngược lên, cả cơ thể và đầu của hắn ta trực tiếp bị cắt thành hai mảnh.
Không lâu sau, Lý Hỏa Vượng toàn thân biến dạng hoàn toàn, trở lại từ trong một đường vết nứt, cùng với việc hắn đầy vẻ đau đớn ôm lấy đầu, những thứ không ngừng vặn vẹo trên người nhanh chóng khô héo và biến mất.
Lợi dụng vết nứt trực tiếp nhảy tới Đại Tề, sau đó từ Đại Tề đánh lén bên này, chiêu này mặc dù khó có thể đề phòng nhưng rõ ràng Đại Tề hiện tại đã như vậy rồi, chạy tới đó là phải trả giá.
Nếu mọi thứ ở đó đều điên cuồng biến dạng, trong thời gian ngắn ngủi liền có thể khiến một người trở thành quái vật.
Có điều may mắn thay, Lý Hỏa Vượng có năng lực tu chân, có thể thay đổi cơ thể méo mó của mình trở lại.
"Không thể sai được! Loại cảm giác này, chất lỏng mà tên này sử dụng, giống hết như phía bên Đại Tề.” Lý Hỏa Vượng đầy vẻ khó coi nhìn mấy quả hồ lô đang tiết ra chất lỏng kia.
Hắn không biết tên này đã mượn dùng đường Thiên Đạo nào của Tư Mệnh, nhưng rất rõ ràng rằng đường Thiên Đạo này có chút liên quan đến sự biến dạng.
"Biến dạng cũng coi là Thiên Đạo sao? Vậy Tư Mệnh quản lý biến dạng gọi là gì?” Lý Hỏa Vượng lẩm bẩm tự hỏi.
"Dùng theo lời của ngươi, có thể gọi là Ôn Thần.” Gã gù lưng bị chém thành hai nửa ngã dưới đất kia đột nhiên đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận