Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1088: Đột phá

Chờ khi Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, rút ngón tay lại, phát hiện mình đã trở về chỗ cũ.
Nhìn Huyễn Tẫn một cái, Lý Hỏa Vượng lần nữa đặt tay vào trong cờ ba góc, hắn ngay lập tức nhìn thấy, phía trước một miếng đệm bằng da, một vài lão thủ lĩnh của Thanh Khâu đang thảo luận gay gắt với quân sư.
Nghe thấy những lời bọn họ nói, rất hiển nhiên là bọn hắn đang thảo luận vấn đề bố trí, Lý Hỏa Vượng bỗng chốc hiểu được trọng lượng của thứ này.
"Thấy sao?" Huyễn Tẫn nói với Lý Hỏa Vượng khi mới trở lại lần nữa.
"Có thứ này, ngươi chẳng những có thể biết được toàn diện tình hình thực tế của chiến cục, còn có thể biết được bố cục thế trận ở bên phía chúng ta."
Bàn tay của Huyễn Tẫn thò ra từ bên trong đạo bào màu đỏ, vỗ nhẹ lên vai của Lý Hỏa Vượng: "Ta từng nói, chúng ta hiện tại là minh hữu, cho nên... bỏ qua chuyện về vết nứt của Địa Long trước đây thì sao?"
Nghe thấy những lời này của Huyễn Tẫn, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng hiểu ra, khó trách đối phương lại vô duyên vô cớ đưa cho hắn thứ này.
"Nếu chúng ta đã là minh hữu, vậy thứ đồ như này không phải là nên đưa cho ta từ sớm? Tại sao lại trì hoãn tới bây giờ." Lý Hỏa Vượng không có tiếp lời đối phương.
"Ngươi cho rằng thứ này là Dương Thọ Đan? Chỗ nào cũng có sao? Thứ này không phải đồ vật tầm thường, ta vì luyện chế ra nó đã phải tiêu tốn không ít Thiên Linh địa bảo."
"Bớt gạt người, mẹ nó thứ này chỉ là ảo giác mà thôi, ngươi tiêu tốn cái gì?"
Lý Hỏa Vượng nói xong liền nhấc chân đi về phía xe ngựa của hắn, mà chiếc Toàn Quang Kính bên cạnh kia cũng đi theo hắn.
"Đại thiên thế giới, vạn vật thiên biến vạn hóa, ai nói Huyễn Hóa Chi Vật thì không có cách luyện chế ra? Nói thật, ở phương diện này, ngươi còn không bằng ta."
Lý Hỏa Vượng đến cuối cùng cũng không nói gì, có bỏ qua vết rạn nứt trước đây hay không, nhưng Huyễn Tẫn cũng không cần hắn nói.
Khi cảm nhận được sự thay đổi trong giọng điệu của đối phương, là hắn biết rằng mình đã đạt được mục đích.
Mặc dù không muốn nói, nhưng mà có Toàn Quang Kính mà Huyễn Tẫn đưa, quả thực đã giúp ích rất nhiều cho Lý Hỏa Vượng.
Có thứ này, không những mình có một sự hiểu biết vĩ mô về toàn bộ tình hình chiến đấu, hơn nữa còn có thể tiết kiệm một chút sức lực.
Chí ít hiện tại bọn họ có thể đi dọc theo con đường mà liên quân tạo ra trước đây.
Trên đường mặc dù có đủ loại xác chết nằm rải rác trên đường, những sinh vật sống chỉ có những con chó hoang và kền kền ăn xác chết, nhưng cũng không còn tiếp tục sợ kẻ địch đột ngột nhảy ra từ bên cạnh nữa, điều này khiến cho những người đã phải chiến đấu chém giết nãy giờ có thể lấy lại hơi sức.
Trong tình cảnh như vậy, tốc độ của bọn hắn rất nhanh, dự tính không bao lâu là có thể đến tiền tuyến.
Những người khác rõ ràng cũng nhận thấy điều này, bữa tối đêm hôm đó rất thịnh soạn.
Vào ban đêm, Lý Hỏa Vượng đang ngủ trong xe ngựa bị Bạch Linh Miểu đánh thức.
"Không ngờ còn có cá." Lý Hỏa Vượng nhìn canh cá rau dại trong bát, canh cá màu trắng sữa nhìn rất ngon.
" Ừm, Tứ Tề có rất nhiều sông ngòi, những thứ này đều là Tuế Tuế tìm được, nàng thật sự rất giỏi ở dưới nước, chuyên bắt những con lớn."
Lý Hỏa Vượng ngồi ở đầu xe ngựa, vội vàng ăn uống ở nơi chiến trường đầy rẫy thi thể phía xa.
Nhìn vết máu hình vảy cá trên mặt Lý Hỏa Vượng, Bạch Linh Miểu hỏi: "Lý sư huynh, chờ khi đến tiền tuyến, huynh có dự định gì?"
"Chúng ta sẽ không ra tiền tuyến, đó là nơi Binh Gia nên ở lại, không phải nơi chúng ta nên ở." Lý Hỏa Vượng bỏ đầu cá vào miệng nhai, rồi nuốt xuống.
"Nhưng nơi mà bây giờ chúng ta đang đi..."
"Ra tiền tuyến trợ giúp Binh Gia giết một vài tín đồ Pháp Giáo cũng vô ích, không có chúng ta cũng không thiếu người, thêm chúng ta cũng không dư người. Loại người này bọn hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Chuyện duy nhất mà kiểu người như chúng ta có thể làm trong hoàn cảnh đại quy mô này, đó chính là chém đầu."
Mặc cho quy mô trận chiến lớn đến đâu, đối phương khẳng định sẽ có tướng lĩnh chỉ huy, muốn khiến cho thế tiến công của Pháp Giáo mau chóng sụp đổ, đây có lẽ là đường tắt.
Hiện tại gián điệp của Giam Thiên Tư khẳng định đã nhúng tay vào, không biết phải mất bao lâu mới có được tin tức đáng tin cậy.
Giờ đây vẫn còn chưa biết đại bản doanh của Pháp Giáo ở đâu, vậy thì điều đầu tiên cần làm bây giờ là đánh bại quân đội của họ rồi tính tiếp.
"Thật sao? Nhưng bên phía Pháp Giáo khẳng định sẽ phái một số người lợi hại đề phòng chứ?"
"Đúng vậy. Cho nên hiện tại, ta cần nhanh chóng tu chân, cố gắng hết khả năng để nâng cao tỷ lệ thắng."
Lý Hỏa Vượng để bát đũa rỗng xuống, lau miệng đi về phía rừng cây đen như mực.
Bạch Linh Miểu không đi cùng, khoảng thời gian này Lý sư huynh vẫn luôn như vậy, ban ngày nghỉ ngơi, ban đêm tu luyện, nàng đã quen rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận