Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 751: Xúc Xắc

"Ây dà, có thể có chuyện gì, chính là tìm ngươi giúp một việc nhỏ thôi.
Nghe chủ quán mập mạp trước mặt mình nói ra lời này, Lý Hỏa Vượng tự giễu cười cười: “Đúng là coi trọng ta, chuyện ngươi còn không giải quyết được, ta thì có tác dụng gì chứ.”
Tên mập này cũng không lập tức trả lời Lý Hỏa Vượng, mà có chút tay chân luống cuống tiếp đãi khách hàng, mãi cho đến khi người đi khỏi xấp xỉ, ông ta lúc này mới đi tới phía dưới sạp lấy ra hai cái ghế gỗ nhỏ, mình ngồi một cái, ném cho Lý Hỏa Vượng một cái.
“Nào, ngồi đi, đừng đứng nói chuyện. Chuyện này, thật sự là chỉ có ngươi mới được, ta không được, qua đó sẽ bị long mạch phát hiện.”
Lý Hỏa Vượng nhìn cái đầu mập mạp tai lớn, mang theo một tia trêu chọc hỏi: "Lần trước, chúng ta đã hoàn toàn đắc tội Giam Thiên Tư rồi, ngươi còn chưa hài lòng sao?"
Thoạt nhìn lúc này vẻ mặt Lý Hỏa Vượng không thèm để ý, nhưng lúc này trong lòng hắn cũng đã sớm xốc lên mười hai phần tinh thần.
Đơn giản vì đây không phải người khác, ông ta là con dê đầu đàn của Tọa Vong Đạo, Xúc Xắc!
Cùng là Tọa Vong Đạo, Lý Hỏa Vượng không thể nào quên chỗ đáng sợ của ông ta.
Con người ông ta thích làm nhất chính là lừa gạt kẻ lừa đảo, thậm chí có thể nói, toàn bộ Tọa Vong Đạo nói không chừng hơn phân nửa người trở lên đều là ông ta lừa gạt tới.
"Ầy, xem ngươi nói kìa, chẳng lẽ chúng ta không cướp đồ của Giam Thiên Tư thì không đắc tội bọn họ sao?" Xúc Xắc đưa tay cầm hai cái bánh quẩy bán thừa lên, bỏ vào miệng mình bắt đầu nhai.
“Hồng Trung, tối qua hoàng đế Đại Lương kia lôi kéo ngươi phải không? Ây dà, chuyện vui như vậy, ngươi chạy cái gì.”
“Lát nữa ngươi trở về, đồng ý với sự lôi kéo của hoàng đế đó, xong rồi ngươi lại nghĩ cách giúp hắn đăng cơ thành công.” Xúc Xắc nói muốn Lý Hỏa Vượng giúp cái gì.
Tọa Vong Đạo muốn tham gia vào tranh cướp hoàng vị của hoàng thất Đại Lương, Lý Hỏa Vượng không thấy bất ngờ chút nào.
Nhưng bất kẻ bọn họ muốn làm gì, Lý Hỏa Vượng không hề có ý muốn tham dự vào: “Lão đại, giờ ta không rảnh, chuyện này ngươi tìm người khác đi.”
Đối diện với sự từ chối dứt khoát của Lý Hỏa Vượng, Xúc Xắc cười híp mắt nói: “Sao thế nào, cũng không phải trẻ con nữa, đừng làm mình làm mẩy. Yên tâm, chỉ cần hoàng đế đó đăng cơ, thì không còn chuyện của ngươi nữa.”
“Hồng Trung à, trong cung này người của chúng ta vốn đã không nhiều, thời gian trước còn bị quét sạch một mớ, giờ chỉ còn ngươi thuận tiện nhất, thêm nữa, đừng quên ngươi còn nợ ta một ân tình đấy.”
Trong tay Xúc Xắc, cầm bàn tay dính đầy vết dầu vỗ lên vai Lý Hỏa Vượng: “Ngươi xem, phải không, về tình về lý, chuyện này ngươi đều phải làm.”
Ân tình? Lý Hỏa Vượng không nhớ gì về ân tình trong lời thằng cha này, cho dù là trong ký ức của Hồng Trung cũng không có.
“Chuyện này ta không làm, Xúc Xắc lão đại, ngươi vẫn nên tìm người khác đi.”
Lý Hỏa Vượng từ chối lần nữa, dứt khoát đứng lên chuẩn bị đi: “Trải qua lần dày vò lần trước, Tọa Vong Đạo đã không còn bao nhiêu người, ta khuyên ngươi nên tu thân dưỡng tính một thời gian đi đã.”
Đối mặt với Xúc Xắc thực lực vượt xa mình, Lý Hỏa Vượng hiện tại chỉ có thể đánh cuộc, đánh cuộc đối phương dưới sự bao vây chặn đường như thế Giam Thiên Tư, ông ta sẽ không hao tổn nội bộ Tam Nguyên vào lúc này.
Nếu như muốn không bị Tọa Vong Đạo lừa gạt, vậy ngay từ đầu không nên đi theo con đường của ông ta.
Lý Hỏa Vượng mới vừa đi chưa được mấy bước, phía sau bỗng nhiên lần nữa truyền đến tiếng Xúc Xắc: "Tiểu tử, ngươi thật sự không làm à? Nếu ngươi thật sự không làm, đừng trách ta không giữ tình nghĩa đồng môn!”
Dưới chân vừa chuyển, Lý Hỏa Vượng một lần nữa nhìn về phía Xúc Xắc kia, ngữ khí bình tĩnh mà nói: “Xúc Xắc lão đại, thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn làm rắn với ta à?”
"Xem ngươi nói kìa, chúng ta cũng không phải là kẻ lỗ mãng binh gia, sao lại làm rắn với người trong nhà chứ." Nghe thấy ngữ khí hiền lành của đối phương, Lý Hỏa Vượng trong lòng cười lạnh không thôi.
"Ta nói cho ngươi biết a, chính là một tháng trước, ngươi nợ ta một ân tình, bảo chúng ta bảo quản một thứ, ngươi không nhận việc này cũng được, vậy cũng đừng trách ta đưa thứ đồ bảo quản này ra."
“Hửm?” Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày, hắn cực kỳ xác định, một tháng trước, mình căn bản không tiếp xúc với bất cứ Tọa Vong Đạo nào, hoặc là nói, Xúc Xắc này đã bắt đầu lừa gạt hắn?
“Xúc Xắc lão đại, giở trò này thì hết vui rồi, chuyện lần trước ta đã mệt, ta cần nghỉ ngơi cẩn thận. Ngươi tìm người khác đi.” Nói rồi, Lý Hỏa Vượng ném thức ăn đã nguội lạnh trong tay xuống đất, đi về phía xe ngựa.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng đánh xe ngựa, đi về phía cửa thành tây của Thượng Kinh, chủ quán mập mạp kia lớn tiếng hô lên với xe ngựa đằng xa: “Tiểu tử thối! Ngươi tém lại một chút! Nếu như ngươi như chỉ tu chân không tu giả, cẩn thận tẩu hỏa nhập ma đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận