Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1541: Bắt đầu (2)

"Ta trước kia cũng không bệnh! Là các ngươi căn bản không hiểu thế giới của ta!” Lý Hỏa Vượng bỗng cất cao giọng.
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng cảm xúc có chút mất kiểm soát, bản năng bác sĩ khiến Dịch Đông Lai khiến anh ta bắt đầu khuyên nhủ."Bình tĩnh, cậu hãy bình tĩnh một chút, tôi không nói là không giúp cậu, tôi đang cố gắng hiểu rõ cậu, tôi không muốn giống như cậu, không ngừng quay ngược thời gian."
Lý Hỏa Vượng nghe vậy cười nói: "Anh cho rằng quay ngược thời gian là đau khổ sao? Sai rồi! Mỗi lần quay ngược thời gian đều là kết quả của sự phản kháng của ta. Nếu để mặc thời gian trôi qua, chúng ta đã bị Thanh Vượng Lai giết chết từ lâu, hoàn toàn hấp thu Thiên Đạo!"
"Tôi ... tôi ... tôi cần nhiều hơn ... tôi cần thêm bằng chứng ...” Dịch Đông Lai ngậm điếu thuốc trong miệng, hai tay nắm lấy tóc, cố chấp đi lòng vòng trong căn phòng.
Lý Hỏa Vượng kéo Dịch Đông Lai lại:
“Được thôi, anh cứ đi tìm chứng cứ đi. Tôi không nói là cấm anh tìm chứng cứ, nhưng trước tiên chúng ta phải ra tay ngay lập tức! Đừng quên, Phúc Sinh Thiên đang tới gần, chúng ta sắp hết thời gian!”
Dịch Đông Lai nghe xong trầm mặc một lát, sau đó mới buông tay xuống, cực kỳ khó khăn nói: "Đi tìm Triệu Sương Điểm, tìm cô ta trước!”
Đã nói như vậy rồi, Lý Hỏa Vượng biết mặc kệ Dịch Đông Lai nghĩ thế nào, anh ta trên cơ bản là đồng ý giúp đỡ trong việc đối phó Thanh Vượng Lai.
"Trên đường ta đã gọi cho cô ấy rồi, cô ấy đang vội vã tới đây. Muốn đối phó với Thanh Vượng Lai thì Thiên Đạo mà cô ấy điều khiển mới là mấu chốt, nhất định không thể để hắn biết chúng ta muốn làm với hắn, đứng ở xa trực tiếp bắn bể sọ hắn! Tránh cho tên này hạ độc trong Thiên Đạo!”
Sau lần quay ngược thời gian trước đó, Lý Hỏa Vượng không chỉ biết mục đích của Thanh Vượng Lai mà còn biết tên này có bao nhiêu thủ đoạn.
Dịch Đông Lai hỏi:
“Cô ta tin không?”
“Hiện tại không tin, nhưng ta có biện pháp làm cho cô ấy tin! Ta trải qua nhiều lần luân hồi như vậy không phải uổng phí!”
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng nhìn về phía Dương Na ở trước mặt: “Na Na, hiện tại em là Vô Sinh Lão Mẫu điều khiển Thiên Đạo tử vong, Thiên Đạo của em rất trọng yếu, vô luận sau gặp phải sự tình gì, ta cần em giúp ta!"
“Được!” Dương Na tỉnh táo lại gật mạnh đầu, khi đồng ý thì mắt cô dường như có tia sáng.
Tuy không giải thích quá nhiều, nhưng Lý Hỏa Vượng tin tưởng cô, không bởi vì cái gì, chỉ bởi vì cô là Dương Na.
Sau khi giải thích mọi chuyện cho Dương Na, Lý Hỏa Vượng lại quay đầu rất nghiêm túc nhìn Dịch Đông Lai, chờ đợi anh ta tỏ thái độ, vừa rồi anh ta chỉ lắng nghe chứ không nói gì.
Dịch Đông Lai cũng ngẩng đầu nhìn hắn: “Nếu trong mắt cậu thì tôi là Đại Na, vậy tiếp theo Đại Na nên làm gì?”
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng cười nói: "Đi theo ta, tìm biện pháp chữa trị cho ta."
Hai người đồng thời đứng dậy, cùng Dương Na ra ngoài, khi ba người bước ra khỏi phòng thì thấy những người khác vẫn đang làm việc của mình, cảnh tượng gió êm sóng lặn.
Lý Hỏa Vượng cũng không có làm gì, cùng Dịch Đông Lai và Dương Na ngồi trong đại sảnh xem ti vi, vẫn như mấy lần quay ngược thời gian trước đó.
Khi một tập của bộ phim truyền hình kết thúc, bản nhạc dự báo thời tiết vang lên trên ti vi.
"Xin chào quý khán giả, đây là bản tin dự báo thời tiết buổi trưa. Cơn bão mang tên Agate sắp đổ bộ từ phía đông nam. Cư dân ven biển hãy chú ý an toàn. Đây là đường đi dự kiến của cơn bão ...”
Rôm rốp!
Khoai tây chip màu đỏ nhạt bị Trần Hồng Du nhét vào miệng, vừa ăn vừa lẩm bẩm:
“Cơn bão đi qua chỗ chúng ta à…”
Trần Hồng Du thấy Dương Na đã phục hồi bình thường thì vốc một nắm khoai tây đưa qua:
“Hết bệnh rồi thì hãy ăn nhiều vào mới chóng khỏe.”
Dương Na liếc qua Lý Hỏa Vượng nhìn chăm chú hướng cửa, cô vươn tay cầm một miếng từ tốn bỏ vào miệng, nhai vài cái mắt cô sáng rực:
“Ôi, khoai tây vị cà chua này ăn ngon thật!”
Dương Na nói xong ngồi xuống cạnh Trần Hồng Du, hai người cùng nhau ăn khoai tây chip, ăn luôn miệng.
"Không phải khoai tây chip ăn ngon, cô đã nhiều ngày không ăn cơm đàng hoàng, đói đến mức sắp suy dinh dưỡng.” Ngũ Kỳ đi ra từ phòng bếp, vẻ mặt bất đắc dĩ mở miệng giải thích.
"Ài, cậu kia, cậu là bạn trai của cô ấy phải không? Bạn gái của cậu đói đến mức này mà không có biểu thị gì sao?”
Lý Hỏa Vượng không đáp lời này, tầm mắt chậm rãi quét qua căn phòng:
“Thanh Vượng Lai đâu?”
“Đang nấu cơm, sao vậy? Cậu muốn đi phòng bếp hỗ trợ?"
Khi nghe thấy Thanh Vượng Lai ở phòng bếp, Lý Hỏa Vượng không nói gì, chậm rãi lắc đầu.
Đúng lúc này, tiếng động cơ quen thuộc đột nhiên vang lên từ xa đến gần, Lý Hỏa Vượng lập tức liếc nhìn Dương Na và Dịch Đông Lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận