Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 651: Tọa Vong Đạo

“Không sai cái con khỉ!”
Lý Hỏa Vượng bỗng vung trường kiếm, mũi kiếm bén xẹt qua khuôn mặt máu thịt nhầy nhụa không có da của Hồng Trung, nhưng không có gì khác lạ.
Ngay lúc này, Giam Thiên Tư ở phương xa có động tác, một đạo nhân áo tím lấy ra hai lá cờ tam giác bùa vàng to cỡ nắm tay từ trong tay áo, bỗng đâm vào gáy của mình, bắt đầu niệm chú, vừa vẽ trận pháp bát quái lớn trong không khí.
Mỗi lần ngón tay của hắn ta vẽ trên không trung đều sẽ làm gợn sóng trong suốt.
Tùy theo đạo nhân bấm tay niệm thần đè trận pháp trong không khí xuống mái ngói dưới chân:
"Ngẩng đầu đồng thị, cúi đầu đồng thính, thượng hữu lục giáp, hạ hữu lục đinh tam thanh hữu lệnh! Mệnh ngô thi hành!"
Giây sau vang một loạt tiếng vỡ, mái ngói dưới chân mọi người và cột trụ nhanh chóng vỡ ra, mọi người đứng trên mái ngói không có điểm đặt chân lục tục rơi xuống căn nhà ở bên dưới.
Chỉ thấy một bát quái ngũ hành màu đen to lớn xuất hiện ngay chính giữa phòng, vừa lúc bao phủ ba vị Tọa Vong Đạo và Lý Hỏa Vượng.
Mấy Giam Thiên Tư che mặt thì không biết từ khi nào xuất hiện ở phía dưới, họ đứng quanh trận pháp, tư thế sẵn sàng, nhìn chằm chằm vào trong trận.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một Tọa Vong Đạo nam cắn răng, một chân đạp mái ngói mượn sức, hai tay đẩy về phía Lý Hỏa Vượng:
“Lão đại Hồng Trung, ngươi hãy đi mau!”
Xoẹt!
Lý Hỏa Vượng tay nâng đao rơi, chặt đứt hai tay của Tọa Vong Đạo nam.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của gã, một xúc tu màu đen quấn lấy kiếm tiền đồng bỗng rung lên, kiếm tiền đồng rào rào kéo dài ra cắt đầu của Tọa Vong Đạo này xuống.
Vừa làm xong những việc này, còn chưa kịp làm cái gì khác, hai vị Tọa Vong Đạo còn lại và Lý Hỏa Vượng vừa lúc rơi xuống đất.
Khoảnh khắc bọn họ tiếp xúc ngũ hành bát quái trận kia thì trận pháp nháy mắt dâng lên, giống như một cái lưới lớn bao trùm cả ba.
Nhìn thấy những người này vây khốn cả mình, Lý Hỏa Vượng rất tức giận, đám phế vật này đúng là ăn hại.
"Các ngươi rốt cuộc đang làm gì? Ta đã bảo là không phải Tọa Vong Đạo!" Móng ngón tay trái của Lý Hỏa Vượng bỗng bấu vào cằm dưới, xé nguyên khuôn mặt xuống.
Nhưng hành động tự chứng minh trong sạch này chẳng những không làm đám Giam Thiên Tư hợp mưu tin tưởng, ngược lại khiến bọn họ tăng nhanh tốc độ tiếp tục công kích.
Đạo nhân áo tím thò tay ra sau lưng rút ra cờ bùa vàng cắm sau gáy, ném nó về phía Lý Hỏa Vượng.
Cột cờ kéo dài ra trên không trung, giống như cây trường mâu xoắn ốc quẹo cua đâm vào tử huyệt của ba người, từ phía trước đâm ra sau, xâu chuỗi ba người với nhau.
Một Giam Thiên Tư ngoắc tay, lại vài lá bùa bay tới dán lên trán ba người, khiến họ không thể nhúc nhích một ngón tay.
Nhìn ba người đã bị mình khống chế, sáu vị Giam Thiên Tư thế này mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Khi một người gù cầm cờ chiêu hồn đang định nói gì thì thấy quả cầu thịt bị xâu chuỗi trước mặt mình bắt đầu nhúc nhích.
"Rốt cuộc muốn ta nói bao nhiêu lần! Ta không phải Tọa Vong Đạo!"
Tiếng rống tràn ngập sát ý của Lý Hỏa Vượng tràn ngập trong căn phòng nhỏ hẹp.
Trong sự kinh ngạc của mọi người, những cây xúc tu màu đen nhớp nháp chui ra từ các nơi trên người Lý Hỏa Vượng, cứng rắn giơ lên ba người chen chúc thành một cục.
Một làn gió thổi lá bùa dán trên trán Lý Hỏa Vượng bay lên, lộ ra ánh mắt tràn ngập sát ý khát máu:
“Giết!”
Máu nóng từ người Lý Hỏa Vượng chảy vào tất cả xúc tu của Lý Tuế, khiến những xúc tu màu đen này trong khoảnh khắc biến thô hơn nhiều.
Xúc tu múa may đẩy lên, nguyên cục thịt bay lên cao, vọt về phía đám Giam Thiên Tư.
Giam Thiên Tư đang định rút lui, Lý Tuế trong người Lý Hỏa Vượng nghe chỉ thị của phụ thân nhanh chóng bẻ gãy hai khúc xương sườn, giao nhau đâm vào phổi của hắn.
Nháy mắt tất cả mọi người theo bản năng ôm ngực, cùng Lý Hỏa Vượng lộ vẻ mặt thống khổ.
Thừa dịp bọn họ chịu đựng nỗi đau giống như mình, đầu ngón tay của Lý Hỏa Vượng bị Lý Tuế cắt rớt, xoắn ốc đâm vào huyệt Thái Dương của hai vị Giam Thiên Tư.
Đạo nhân kia chết, bát quái trận giống như hình xăm trên thân thể ba người nhanh chóng tối màu, Lý Hỏa Vượng phát hiện chính mình có thể nhúc nhích.
Lý Hỏa Vượng không quan tâm hai người khác bị xiên cùng mình, hắn đã giết đỏ mắt giật mạnh bùa dán trên trán, chịu đựng đau nhức toàn thân xông về phía Giam Thiên Tư còn lại:
"Rốt cuộc muốn ta nói bao nhiêu lần! Ta không phải Tọa Vong Đạo, tổ cha nó!"
Lý Hỏa Vượng bị giam cầm, bọn họ không đánh lại, giờ hắn hoạt động tự do thì bọn họ càng không đánh thắng nổi.
Lẽ tất nhiên dưới sự giúp đỡ của Tọa Vong Đạo còn lại và Lý Tuế, đám Giam Thiên Tư này thua nhanh hơn.
Khi thấy cờ trắng trong tay bị một kiếm chặt đứt, người gù lảo đảo lùi ra sau, hoảng loạn nói:
“Được được được! Ngươi không phải Tọa Vong Đạo! Ta tin, ta tin!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận