Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 84: Đan Dương Tử

"Sét đánh?" Năm vị Phật Đà to lớn bao gồm Kiên Độn ở trong đồng thời ngẩng đầu nhìn, ngay sau đó bọn họ phát hiện không trung, bán nguyệt vừa rồi còn lộ ở ngoài đã không biết đi đâu.
Toàn bộ bầu trời đều bị tầng mây tối tăm bao phủ, bên trong quay cuồng, hơn nữa không ngừng truyền đến thanh âm gì đó, động tĩnh nọ rất giống tiếng sét đánh, nhưng đó tuyệt đối không phải thanh âm sét đánh.
"Khụ khụ." Lý Hỏa Vượng cảm giác được hô hấp không thuận ho khan vài tiếng, lảo đảo ngã xuống đất.
Khi nằm ở trên đất cậu ngẩng đầu nhìn lên trên trời, ở trong mây đen kia, Lý Hỏa Vượng rốt cuộc lại thấy được sư phụ của mình, hắn vẫn khó coi giống như trước đó.
Da hắn máu đầm đìa mọc đầy lông chim màu đen, chỗ vốn phải là cái đầu lại nứt ra từ bên trong, mọc ra ba khuôn mặt tuổi tác khác nhau.
Lúc này trên người hắn trừ bỏ bản thân hắn có được khí quan ra, trên thân thể căng phồng còn mọc ra một ít khí quan khác hoàn toàn không có khả năng là nhân loại.
Hình thể đen bóng như ác mộng, hai con ngươi dựng thẳng giống như mực đậm, nội tạng dơ bẩn lộ ra ngoài, xúc tu tà dị quấn quanh, tất cả những thứ loạn hết cả lên này bị một cái khăn choàng màu trắng mà không phải trắng tiên khí phiêu phiêu lơ lửng ở không trung vờn quanh.
Hơn nữa những thứ làm người ta buồn nôn này cũng không phải bất biến, chúng nó mỗi thời mỗi khắc đều phát sinh biến hóa, biến hóa thành một ít thứ càng làm cho người ta lông tóc dựng cả lên.
Còn chưa nhìn được bao lâu, mắt của Lý Hỏa Vượng bắt đầu sung huyết, trán cậu bị gân xanh giăng kín, toàn bộ đầu bắt đầu trướng lên giống như đầu ông Thọ vậy.
"Không được, không thể nhìn nữa... ." Lý Hỏa Vượng suy yếu đến mức tận cùng vội vàng dời đi tầm mắt, lúc này mới cảm giác đỡ hơn.
Nhưng như vậy cũng không đỡ hơn bao nhiêu, máu không ngừng chảy cũng có thể làm cho cậu đứt bóng.
Đưa ra bàn tay run rẩy, lấy ra mấy viên thuốc cầm máu nhuận huyết ở bên hông ném vào miệng nuốt xuống.
Máu lưu động trong cơ thể cậu bắt đầu chậm lại, lượng máu chảy ra đã giảm bớt mắt thường có thể thấy được.
Nhưng cái này còn chưa đủ, Lý Hỏa Vượng lại lấy ra một ít đan dược cố bản bồi nguyên mình đã luyện chế ở trong Thanh Phong bỏ vào trong miệng.
Thình lình tiếng "xoẹt" máu thịt xé rách vang lên, làm cho Lý Hỏa Vượng đưa mắt dời lên.
Cậu nhìn thấy sư phụ của mình đã bắt đầu hành động, lúc này Đan Dương Tử quái đản kia giống như một con thằn lằn đáp ở trên cái đầu phật thật lớn, mở lớn ra ba cái miệng dễ dàng xé một cái lỗ tai phúc hậu xuống.
Sau khi gầm lên giận dữ, bàn tay phía sau người của Phật Đà nhanh chóng gấp khúc thành trảo, chộp về phía Đan Dương Tử.
Nhưng ai ngờ các loại khí quan dị dạng quái dị trên thân thể Đan Dương Tử chợt trướng lên, cứng rắn xé rách toàn bộ bàn tay máu thịt xuống.
Ngay sau đó Đan Dương Tử mở lớn ba cái miệng dùng sức xé miệng vết thương ra, một cái lỗ rất lớn không ngừng phun máu được chế tạo ra, ngay sau đó ba cái đầu liền thò vào bên trong.
"A! !" Phật Đà này tuyệt vọng kêu thảm, bàn tay thật lớn điên cuồng xé rách da của bản thân, muốn bắt lấy thứ gì đó ở trong cơ thể, nhưng cái này nhất định là phí công, thân thể phúc hậu của hắn bắt đầu khô quắt lại lõm vào trong.
Không mấy hơi thở, hắn thất khổng đổ máu đã trùng trùng ngã xuống, ngay sau đó cái bụng của hắn chợt nở rộ ra giống như nở hoa.
Khi Đan Dương Tử cả người đẫm máu xuất hiện ở trước mặt Phật Đà khác, Kiên Độn vẻ mặt mười phần ngưng trọng không dám có chút sơ ý, trực tiếp lấy ra một quyển kinh Phật từ da người.
"Úm ba ni bát mê hồng !" theo Kiên Độn hai chân ngồi xếp bằng niệm ra sáu chữ chân ngôn, kinh văn đỏ như máu ở trên kinh Phật kia nhanh chóng biến mất, ngược lại xuất hiện ở trên người Đan Dương Tử.
Khí quan trên người Đan Dương Tử bị kinh văn bao trùm bắt đầu không tự chủ được rung rung lên, hơn nữa bắt đầu phát triển lên.
Phát triển không bao lâu lại bắt đầu nhanh chóng héo rũ, hơn nữa héo rũ càng lúc càng nhanh, cuối cùng Đan Dương Tử hoàn toàn biến mất khỏi chỗ đứng.
Kiên Độn trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng thấy một màn như vậy thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may mình có chuẩn bị ở sau, nếu không thì thật sự phiền toái lớn rồi.
Ngay sau đó theo hắn bắt đầu niệm sáu chữ chân ngôn, kinh thư da người đang nâng trong tay một lần nữa bắt đầu hiện lên kinh văn.
Thấy không thiếu chữ nào, Kiên Độn vừa muốn khép lại, cả quyển sách chợt nổ tung ra, kinh văn trên sách bay ra xung quanh, Đan Dương Tử khủng bố lại có thể chui ra từ bên trong.
Một màn này ai cũng không ngờ tới, thừa dịp Kiên Độn theo bản năng miệng mở lớn, ba cái đầu của Đan Dương Tử giống như mũi khoan, trực tiếp chui vào trong cổ họng của hắn.
Tiếng xé rách vang lên, cổ Kiên Độn nháy mắt to lớn như cái đầu, cái này còn mới chỉ là bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận