Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1488: Thanh (1)

Ngọc bài dường như bị thứ hắc ám ở phương xa tít treo, theo thân hình vô định của chúng nó không ngừng mấp máy, chảy xuôi, ngọc bài cũng treo lủng lẳng.
Lý Hỏa Vượng nhìn qua cánh cửa kia thấy bên trong Bạch Ngọc Kinh có thứ gì đang chuyển động, rất nhiều đồ vật đang chuyển động, Tư Mệnh của Bạch Ngọc Kinh đều ở đó.
Lý Hỏa Vượng với long khí bao bọc cắn răng lao vào bên trong.
Tuy nhiên, khi lao vào lỗ thủng trong ngọc bội thì Lý Hỏa Vượng khiếp sợ phát hiện mình xuyên qua mặt khác:
"Cái gì?! Làm sao có thể như vậy!"
Lý Hỏa Vượng lơ lửng giữa không trung, nhìn Mao Chi Môn to như ngọn núi, không thể ngờ có ngày mình không vào được.
Dù lúc trước hắn đi theo Đan Dương Tử đều có thể đi vào, kết quả hiện tại chính mình cư nhiên vào không được.
"Cho ta vào! Ta là Quý Tai!" Lý Hỏa Vượng gầm lên và lao về phía Mao Chi Môn.
Khi Lý Hỏa Vượng lại sắp đi vào thì mọi thứ trước mắt nháy mắt biến thành trong suốt, cảm giác trì trệ bọc toàn thân, Lý Hỏa Vượng lại lao ra từ phía bên kia của Mao Chi Môn.
Lý Hỏa Vượng thử nhiều lần, hắn xoay người lại, Mao Chi Môn vẫn còn trôi nổi ở nơi đó không có thay đổi gì.
Lý Hỏa Vượng không thử lại, lúc này hắn rốt cục hiểu được, không phải hắn không vào được, mà là có người ngăn cản hắn tiến vào, bên trong Bạch Ngọc Kinh lúc này nhất định có chuyện gì xảy ra!
"Là ai? Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên tới đánh lén?" Lý Hỏa Vượng lập tức loại bỏ lựa chọn này. Nếu thật sự có Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên ở Bạch Ngọc Kinh, vậy thì Tư Mệnh trong Bạch Ngọc Kinh sẽ không có thời gian vây quanh hắn xem kịch.
“Không lẽ là Tư Mệnh trong Bạch Ngọc Kinh? Vấn đề là nó rốt cuộc là ai? Nó rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Lý Hỏa Vượng suy tư một lát sau, bỗng nhiên có một chủ ý, hắn nhìn Ngọc Môn to lớn ở trước mắt, hét lên:
"Triệu Sương Điểm! Thanh Vượng Lai! Các ngươi nghe thấy không? Ta đang nói chuyện với các ngươi!”
"Đừng trả lời ta! Ta không biết bây giờ các ngươi đang nói gì! Điều ta muốn nói là các ngươi hãy chú ý đến hành động của nhau để xem ai có hành vi hoặc hành động khác lạ nào không! Ta muốn tìm ra ai không cho ta vào Bạch Ngọc Kinh!”
Để tránh hiểu lầm, Lý Hỏa Vượng lại bổ sung thêm: "Đừng hiểu lầm, ta không hề nghi ngờ các ngươi, ta chỉ đang dùng cách loại trừ, chỉ cần các ngươi không có vấn đề thì là Tư Mệnh khác trong Bạch Ngọc Kinh ngăn cản ta đi vào!"
"Giúp ta lần này! Nếu các ngươi tương lai còn muốn khiến ta đến giúp các ngươi!”
Lý Hỏa Vượng nói xong, hít sâu một hơi, lặng lẽ chờ đợi vài giây, lại lần nữa hai chân lao về phía Bạch Ngọc Kinh.
Lần này khi hắn lại sắp đi vào thì cảm giác đặc biệt trì trệ kia xuất hiện nữa.
Mắt thấy mình lại sắp xuyên qua, Lý Hỏa Vượng lớn tiếng giận dữ hét: "Đều nhìn chằm chằm người khác! Nhìn xem là ai phá ta!”
Khoảnh khắc Lý Hỏa Vượng hét lên những lời này, cảm giác trì trệ trong cơ thể cuối cùng cũng biến mất, cuối cùng lao vào Bạch Ngọc Kinh.
Trong chốc lát, hàng loạt cảnh tượng đẹp như kính vạn hoa xuất hiện ở vị trí ban đầu.
Xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng chính là mười mấy Tả Khâu Vịnh to hơn núi, sâu hơn biển vặn vẹo dây dưa với nhau, hắn ta kêu thảm giãy giụa, thân thể dần dần hòa tan.
Thân thể của bọn họ không ngừng hòa tan rồi khép lại, chịu đựng thống khổ cực độ.
"Tả Khâu Vịnh?! Hắn không phải chết rồi sao?" Nhưng rất nhanh Lý Hỏa Vượng rốt cuộc biết đó là cái gì, đó là mười tình tám khổ của Tả Khâu Vịnh.
Thứ thối rữa dưới đất chỉ là túi da của Tả Khâu Vịnh, còn Tả Khâu Vịnh thật đã bị kéo lên Bạch Ngọc Kinh từ lâu!
Thân thể Tả Khâu Vịnh vốn đã rất lớn, chưa kể trước mặt hắn còn có mười tám Tả Khâu Vịnh, mười tám Tả Khâu Vịnh này quấn lấy nhau, tạo thành một tinh cầu máu thịt nóng chảy, không ngừng vặn vẹo, tan chảy ở trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Nghe Tả Khâu Vịnh kêu gào, nhìn mười tình tám khổ của hắn ta dằn vặt, Lý Hỏa Vượng cuối cùng biết, thì ra là mười tình tám khổ của Tả Khâu Vịnh chịu hành hạ đã lấy lòng Ba Hủy, chỉ có Tư Mệnh bị hành hạ đau đớn mới khiến Ba Hủy cười điên dại như vậy.
Khi cơ thể Tả Khâu Vịnh dần dần tan chảy, những lũ màu trắng trong cơ thể hắn ta không ngừng bị lọc ra, dần biến mất ở không trung.
Thứ kia phi thường đặc biệt, nhưng Lý Hỏa Vượng làm Tư Mệnh nhận ra ngay thứ kia là Thiên Đạo sinh trưởng!
Tuy xung quanh trống rỗng, nhưng rất rõ ràng hiện tại có cái gì tập kích Tả Khâu Vịnh, hơn nữa còn muốn đoạt xá Thiên Đạo sinh trưởng của Tả Khâu Vịnh.
"Không được! Ta cần đi giúp Tả Khâu Vịnh!" Lý Hỏa Vượng không chút suy nghĩ, lập tức vọt tới.
Lý Hỏa Vượng vừa lao lên vừa hét lớn hướng bốn phía:
“Không nhìn thấy có kẻ địch sao? Các ngươi đang làm gì! Nhanh ra tay đi!"
Nhưng Lý Hỏa Vượng mới đến bên cạnh Tả Khâu Vịnh, không gian trống rỗng nhưng hắn cảm giác có cái gì vụt qua người mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận