Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1343: Tìm kiếm (2)

“Ta khó khăn lắm dùng quyết chữ Dính của Nguyệt Lượng Môn miễn cưỡng sống tiếp, nếu ngươi trực tiếp mở ra, vậy thì ta thật sự chết rồi!"
Nói xong những lời này, Liễu Tông Nguyên sốt ruột hỏi: "Mọi người, ta đang cần Lý sư huynh của các ngươi giúp đỡ, giang hồ cứu cấp, thứ lỗi cho.”
“Kiếm Lý sư huynh hả? Chúng ta thật sự không biết, khoảng thời gian trước còn vận chuyển lương thực, nhưng bây giờ không vận chuyển nữa.”
“Huynh ấy bây giờ giống như Thần Tiên, mỗi ngày bay tới bay lui, chúng ta cũng không biết sư huynh đang ở đâu.”
Lữ Tú Tài bước tới trước, quan sát bao tải đẫm máu, dò hỏi:
“Ngươi tìm sư phụ của ta có chuyện quan trọng gì sao? Sau này nếu gặp thì chúng ta sẽ chuyển lời giùm ngươi.”
Giọng nói của Liễu Tông Nguyên tràn đầy tức giận:
“Ta đã như vậy rồi, về sau có ích lợi gì! Ta tìm sư phụ của ngươi vì muốn báo thù cho ta!"
“Ta từng cùng hắn làm việc, cũng giúp hắn tìm hiểu nhiều tin tức, hiện giờ ta đều như vậy, hắn cũng không thể thấy chết không cứu!”
“Là ... Ai hại ngươi như vậy?" Lữ Tú Tài lại hỏi.
Liễu Tông Nguyên rít qua kẽ răng:
“Còn ai nữa, Bạch Liên Giáo!”
“Đám tà giáo trỗi dậy, hoàn toàn khác với Pháp Giáo lúc trước!”
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Lữ Tú Tài bản năng lập tức phản bác.
Nói chính xác thì Lữ Tú Tài hiện tại cũng xem như tín đồ Bạch Liên Giáo.
Hắn ta giải thích với Liễu Tông Nguyên:
“Ta từng tiếp xúc với bọn họ. Trong Bạch Liên Giáo, anh chị em bất kể giàu hay nghèo đều bình đẳng. Hơn nữa Bạch Liên Giáo hiện giờ không phải Bạch Liên Giáo trước kia.
“Bạch Liên Giáo hiện giờ không còn giết người nữa, thần thông công pháp hiến tế người đều bị sư nương đốt hết rồi.”
"Tất cả chỉ là lời nói dối. Con chó không thể thay đổi thói quen ăn cứt! Nếu Bạch Liên Giáo không phạm tội gì, ta rảnh quá đi tìm bọn họ làm gì?”
"Nếu bọn họ chỉ giết một ít, ta có thể mặc kệ bọn họ, nhưng bọn họ giết toàn là một làng, một thôn trở lên!”
“Tất cả đều bị ngụy trang thành bệnh dịch, hừ! Tưởng trò vặt đó có thể qua mắt Nguyệt Lượng Môn sao?”
"Ta không tin, bọn họ ở đâu? Ngươi hãy mang ta đi!”
Bao tải ướt đẫm máu lắc nhẹ:
“Ngươi không đấu nổi đâu, bọn họ lợi hại vô cùng, Ký Tướng đều chết rồi, chỉ có Nhĩ Cửu huynh ra tay mới được.”
Nói đến đây, Liễu Tông Nguyên dừng lại một chút:
“Vừa lúc hắn là người của thánh thượng, cũng có thể khiến thánh thượng biết tuyệt đối không thể để lại Bạch Liên Giáo này!”
Lữ Tú Tài tức giận một tay chống nạng, đi tới trong bao: “Đưa ta đến đó! Ta là Bạch Lư, nếu thật sự là Bạch Liên Giáo thì bọn họ tuyệt đối sẽ không ra tay với ta!"
Nghe thấy đối phương cũng là người của Bạch Liên Giáo, Liễu Tông Nguyên bỗng chốc trầm tư.
“Ta cho ngươi biết địa điểm, ngươi tự đi. Bọn họ ở Đại Pháp Tự cách Ngưu Tâm Thôn hai trăm dặm hướng đông nam.”
Liễu Tông Nguyên nói xong không hỏi Lý Hỏa Vượng ở đâu nữa, dứt khoát xoay người nhảy nhót rời đi, như sợ có người đuổi theo phía sau.
Liễu Tông Nguyên đi khuất, người của Ngưu Tâm Thôn bàn tán xôn xao.
“Bạch Liên Giáo này là giáo phái của Bạch sư muội và Tiểu Mãn mà?”
"Thật là tà giáo ư? Không thể nào, ta và người của Bạch Liên Giáo từng tán dóc, như người bình thường thôi.”
“Ài, cũng khó mà nói, còn nhớ lúc trước chúng ta đào ra cái gì bên dưới từ đường không?”
Nghe được những lời này, Lữ Tú Tài khó chịu, quay đầu nhìn về phía Cẩu Oa: “Cẩu Oa, ngươi có thể mang xe ngựa lại đây cho ta không?”
“Làm gì? Ngươi chỉ còn một tay, ngươi có thể làm được gì? Loại chuyện này hãy để cho đại nhân vật như Lý sư huynh xử lý."
Lữ Tú Tài nghĩ đến anh trai, chị dâu đã chết, người cha điên khùng và đứa cháu trai không biết sống chết của mình, tất cả đều là do Pháp Giáo hại.
"Không! Ta muốn tận mắt nhìn thấy điều này! Bạch Liên Giáo sẽ không bao giờ là Pháp Giáo! Tuyệt đối không phải!"
Lữ Tú Tài dùng một tay ôm chặt Đại Thiên Lục, xe ngựa xóc nảy nhưng không thể làm rơi giãy giụa và rối rắm trong lòng hắn ta. Lữ Tú Tài vẫn không tin Bạch Liên Giáo ngày xưa đã trở nên giống như Pháp Giáo, lúc trước tín chúng Bạch Liên liều cả mạng sống vì đối phó với Pháo Giáo.
Tại sao Bạch Liên Giáo lại trở thành kẻ thù của hắn ta chỉ sau vài tháng?
Nhưng Lữ Tú Tài cảm thấy, cái bao tải tên Liễu Tông Nguyên không giống như nói xạo, dù sao muốn mời sư phụ ra mặt, cho dù lừa hắn ta thì nó cũng không có can đảm lừa sư phụ.
"Ài, Tú Tài, ngươi thật sự muốn đi sao? Ngươi chỉ còn một cánh tay, ngươi thật sự muốn mất đi cánh tay cuối cùng thành người gậy à?” Cẩu Oa điều khiển ngựa rướn cổ khuyên nhủ Lữ Tú Tài.
“Cho dù có mất đi bàn tay cuối cùng, ta vẫn phải tận mắt chứng kiến chuyện gì đang xảy ra. Nếu có ai đó mạo danh Bạch Liên Giáo, hoặc nếu có kẻ xấu trong Bạch Liên Giáo thì ta phải nói cho sư nương, khiến Bạch Liên Giáo cử người đến đây thanh lý môn hộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận