Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1354: Thiên mệnh

Nếu kim long thật sự là long mạch của Thiên Trần Quốc, vậy tình huống của nó dường như khác với long mạch của Đại Lương, Đại Tề, dường như bọn họ không cần một chuỗi hoàng đế làm vật dẫn.
"Kim long? Không biết."
“Chúng ta là chân long thiên tử, chúng ta là rồng!”
“Linh Ương là rồng, nhưng không phải kim long."
Nghe bọn họ đáp lại, Lý Hỏa Vượng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.
Nếu đúng là vậy thì thời kỳ thượng cổ rốt cuộc phát sinh chuyện gì cũng đã dần sáng tỏ.
Con người hồi đó không như bây giờ, để không bị làm nô lệ, họ cướp Thiên Đạo từ Tư Mệnh chưởng quản canh giờ.
Bởi vì dựa vào một người không cách nào chịu nổi sức mạnh của Thiên Đạo nên mới chia ra mười sáu long mạch, cũng đối ứng với mười sáu canh giờ của Đại Lương thuở ban đầu.
Nhưng suy nghĩ một hồi lại cảm thấy không đúng, bởi vì hiện tại không chỉ có tầng lịch sử bên Đại Lương, có tổng cộng năm tầng lịch sử phương hướng khác nhau.
Năm tầng lịch sử đều có canh giờ, đều có ‘khí vận của Vu’.
Nếu suy đoán của Lý Hỏa Vượng không nhầm thì tức là người trong năm tầng lịch sử chia nhau Thiên Đạo trên người Tư Mệnh chưởng quản canh giờ.
Nếu nói ban đầu mỗi tầng lịch sử đều có mười sáu long mạch, vừa đủ cho năm tầng lịch sử, không nhiều không ít, đúng tám mươi long mạch.
Điều này khiến Lý Hỏa Vượng nhớ đến quá khứ của Vô Sinh Lão Mẫu, Thiên Đạo trên người ông ta cũng bị người của Thiên Trần Quốc chia nhau.
Lúc trước còn nói người của Thiên Trần Quốc kỳ lạ, nhưng nay xem ra, loại chuyện này từng phát sinh trong quá khứ xa xôi.
Chẳng qua là vì tùy theo thời gian chôn vùi lịch sử, mọi người dần thói quen các chuyện kỳ lạ phát sinh bên cạnh mình.
“Phụ thân, lỡ như kim long kia là long mạch, lần này ngài đi tốt nhất hãy đếm một ngày của Thiên Trần Quốc có mấy canh giờ.”
Lý Hỏa Vượng gật đầu, hắn biết con gái mình có ý gì, trong Thiên Trần Quốc một ngày có vài canh giờ đại biểu Thiên Trần Quốc có mấy long mạch.
Nếu như người của Thiên Trần có thể dễ dàng chạm tới Thiên Đạo, có lẽ vì đối phó với hắn mà cũng làm như vậy với long mạch.
Nếu điều này là thật, hơn mười long mạch gom lại thành sức mạnh e rằng Lý Hỏa Vượng không chịu nổi.
Điều đáng sợ hơn nữa là long khí của một mớ long mạch có thể dễ dàng khiến một đám cao thủ miễn dịch công kích từ thần thông của tất cả Thiên Đạo.
Nếu bọn họ chịu bỏ ra vốn liếng lớn như vậy vì hắn, dù hắn có mời hóa thân Đấu Mẫu đến cũng vô dụng.
Lý Hỏa Vượng suy nghĩ thật lâu, quyết định làm từng bước đã, hiện tại chỉ nghĩ những chuyện này đều vô dụng.
Nếu đối phương trước kia không sử dụng thì hẳn là bị hạn chế nào đó nên không thể làm.
"Đa tạ chư vị tiền bối giải thích nghi hoặc." Lý Hỏa Vượng hành đạo lễ với họ, kéo Lý Tuế đạp trên vách quan tài lên trên.
“Phụ thân, điều này hữu dụng không? Ta không cảm thấy bọn họ nói mấy thứ đó có ích gì cho tình hình hiện tại của chúng ta."
Lý Hỏa Vượng bước ra khỏi hoang miếu, nghe Lý Tuế hỏi như thế thì gật đầu.
"Mặc dù có chút mơ hồ như lọt vào sương mù, nhưng nó vẫn có chút công dụng. Cho dù bây giờ không dùng được, nhưng sau này có thể sẽ có ích, không đến mức đụng tới sự tình gì đều không biết."
Lý Hỏa Vượng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về hướng sao giăng đầy trời, ngẫm nghĩ rồi cảm thán rằng:
“Hơn nữa qua lần giao lưu này, ta bỗng hiểu được một số chuyện.”
"Sự tình gì?"
"Ngươi không phát hiện sao? Thế giới này cũng không phải cố định, vô luận là lịch sử hay Thiên Đạo đều đã bị thay đổi, mọi thứ trong quá khứ đều từng biến đổi. Ngươi có biết điều này có nghĩa là gì không?" Lý Hỏa Vượng giơ hai tay lên bao trùm bầu trời.
Sau đó Lý Hỏa Vượng bóp chặt bàn tay lại, ánh mắt đột nhiên sáng lên: “Có nghĩa là chỉ cần chúng ta có đủ năng lực, chúng ta có thể biến đổi mọi thứ thành hình dạng chúng ta mong muốn."
Lý Tuế chậm rãi ngẩng đầu, cùng hắn nhìn trời sao:
“Phụ thân muốn khiến thế giới này trở nên như vậy? Vì cảm thấy hiện tại không tốt sao?"
"Không phải không tốt, mà là hơi gai mắt, ngươi còn nhớ Đan Dương Tử không?” Lý Hỏa Vượng súc địa thành thốn, nhanh chóng rời đi hoàng cung Đại Lương.
“Ưm, nhớ chứ, phụ thân từng nói với ta đó là một kẻ ngu xuẩn giết người không chớp mắt, mù chữ." Cả người Lý Tuệ bay lên, nhanh chóng đi theo phía sau Lý Hỏa Vượng.
"Lúc ở Thanh Phong Quan, ta thật sự rất hận hắn, vì muốn giết hắn, ta thậm chí bỏ qua mạng sống cố gắng giết hắn.”
“Nhưng ngươi biết không? Trải qua nhiều như vậy, ta hiện tại đã hiểu tại sao hắn có thể trở nên xấu như vậy, không phải bản thân hắn vốn xấu xa mà là thế giới hoang đường này khiến hắn trở nên như vậy."
"Nếu hắn không xấu xa thì chết từ lâu rồi, chẳng qua là hắn không ngừng lựa chọn điều tốt nhất trong rất nhiều lựa chọn của cuộc đời."
Hai người đi ra khỏi hoàng cung, dọc theo đường cái tiến lên trước, khi tới một chỗ ngã tư đường chợt thấy nhiều người đang vẽ vòng tròn, đốt tiền vàng giấy, tiết Thanh Minh đã đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận