Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1268: Khí vận (2)

Những người này ngã trái ngã phải mà nằm trên mặt đất, rồi cứ như vậy không nhúc nhích, thân thể của một ít người đều đã bắt đầu nát ra.
Một ông già kéo xe đẩy tay ở bên cạnh đi, đặt những người quá nát lên xe đẩy tay, chuẩn bị kéo đi thiêu hủy.
“Lý sư huynh, ngươi cũng biết người ta không phải trời sinh là ăn xin, trước đây ở Đại Lương không có nhiều người ăn xin như vậy, bọn họ cũng đều đã từng là bá tánh bình thường.”
"Giá lương thực là nền tảng của bá tánh, khi giá lương thực tăng lên thì mọi thứ đều theo đó mà tăng lên, mọi thứ càng tăng thì càng có nhiều người ăn xin."
Nhìn hết thảy ở ngoài cửa sổ xe, Lý Hỏa Vượng mở miệng nói: “Được rồi, đã biết, ta sẽ đi chỗ khác tìm lương thực.”
“Lý sư huynh, ngươi còn tưởng rằng ta đang nói về lương thực với ngươi sao? Đến cuối cùng ở trong lòng của huynh Đại Tề và Đại Lương bên nào quan trọng hơn?” Thân thể Cao Chí Kiên nghiêng về phía trước, biểu cảm ngưng trọng dị thường.
“Vì sao nhất định phải phân cái nào nhẹ cái nào nặng? Vì sao không thể cả hai bên đều không có người chết? Tất cả đều quan trọng như nhau?”
“Không thể! Lý sư huynh, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, vì sao Giam Thiên Tư phải định ra hình phạt nặng đến như thế, di tam tộc của mậu ngôn sách sử giả?”
“Còn có Gia Cát Uyên kia, vì sao Giam Thiên Tư phải đề phòng người thuyết thư kia như thế? Đơn giản là vì Đại Tề và Đại Lương phân chia không có rõ ràng!”
“Một ngàn năm trước, Đại Tề diệt, vậy thì chính là Đại Lương, Đại Tề không diệt vậy chính là Đại Tề, nếu Đại Tề là thật, vậy Đại Lương chính là giả! Đây là khí vận thiên địa!”
Trong thùng xe yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng hít thở của Lý Hỏa Vượng với Cao Chí Kiên.
Cao Chí Kiên thở dài một hơi thật sâu: “Lý sư huynh, đừng đi giúp Đại Tề nữa, hết thảy thuận theo tự nhiên đi, hiện giờ người thuyết thư cũng không có, coi như bọn họ không tồn tại.”
Tin tức này làm đầu Lý Hỏa Vượng ù đi: “Chờ một chút, ta phải nghĩ kỹ một chút.” Lý Hỏa Vượng xoay người rời khỏi xe ngựa.
Cao Chí Kiên ngồi ở trong thùng xe đợi một hồi, mở miệng nói: “Những việc này vốn nên là ngươi nói cho hắn, vì sao còn không để ta nói?”
Thân thể cao lớn kia của Huyền Tẫn từ dưới thùng xe chậm rãi bay lên: “Nếu ngươi đã nhận làm ác nhân, vậy cứ làm ác nhân đi, ta không muốn làm cha ta chán ghét ta.”
“Cha ngươi chính là cái tên hồ đồ lẫn lộn đầu đuôi!”
Sau khi phát tiết xong khó chịu trong lòng, Cao Chí Kiên thở dài một hơi thật sâu: “Ngươi cảm thấy Lý sư huynh sẽ nghe sao?”
“Sẽ không, nhưng mà hiện tại nói cho hắn, nếu thật sự phải đưa ra lựa chọn, hắn sẽ cân nhắc.”
“Ai, vì sao Lý sư huynh không thể đứng ở góc độ của ta để nghĩ lại chứ, ta thật sự không muốn làm ác nhân đâu.”
“Trước đó ta đã nói qua, ngươi đã là Hoàng Đế Đại Lương, vậy định trước ngươi và hắn không phải người cùng một đường, làm tốt chính chuyện của ngươi là được.”
“Hiện giờ ta có hơi hối hận. Không nên làm hoàng đế.” Cao Chí Kiên móc ra một túi linh nghiệt nhục từ trong lồng ngực, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu.
Chờ khi hắn ta mở to mắt một lần nữa, rối rắm trên mặt trong nháy mắt nhỏ rất nhiều, lại lần nữa biến trở về Hoàng Đế Đại Lương khó đoán kia.
“Có Thanh Khâu với Hậu Thục ngăn cách, ngươi cảm thấy phần thắng để Nam Bình và Tứ Tề trở thành đất đất lệ thuộc của Đại Lương lớn không?”
“Huyền Tẫn là Tư Thiên Giám, tổ huấn của Tư, không được tham dự bất kỳ việc triều đình gì.”
“À…” Sau khi Cao Chí Kiên trầm tư, nhẹ nhàng vung trường bào lên: “Hồi cung, triệu lục bộ thượng thư.”
Lý Hỏa Vượng có hơi thất thần mà đi ở trên đường, toàn bộ đầu óc nghĩ tới lời Cao Chí Kiên vừa mới nói.
Nếu Đại Tề là thật, vậy Đại Lương là giả, nếu Đại Lương là thật, vậy Đại Tề chính là giả. Vậy đến cùng bên nào mới thực sự là thật?
Hai bên cũng không phải là thế giới song song, mà là giao điểm một ngàn năm trước kia, tách ra hai loại khả năng khác nhau.
Nhưng cố tình những khả năng khác nhau ở một nơi lại tồn tại đồng bộ một cách quỷ dị, điều này thực sự quá kỳ lạ.
“Thế giới này con mẹ nó đến cùng sao lại thế này!” Lý Hỏa Vượng đau đầu không thôi.
“Bởi vì nó điên rồi.” Lý Hỏa Vượng vừa ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Quý Tai ở trong mặt nước trước mắt.
Nhìn tương lai của mình ở trong nước, Lý Hỏa Vương mở miệng hỏi: "Còn gì nữa?"
“Không có, bởi vì cái khác hiện tại ta chưa nói được cho nên ta không thể nói.”
“Ta cần ngươi nói cho ta biết thế giới này điên rồi sao? Ta không có đôi mắt sao? Lăn lăn lăn!”
“Đúng là thiếu một bên.” Sau khi Quý Tai nói xong, thân thể kia một lần nữa biến trở về ảnh ngược.
Khi Lý Hỏa Vượng ngồi xổm ở bên cạnh mặt nước, dùng tay vớt ít nước lên, hắt ở trên mặt của mình để bản thân trở nên tỉnh táo một ít.
Chờ hắn lắc đầu, rũ nước trên tóc xuống, lúc này mới phát hiện chính mình không biết vì sao, lại xuất hiện ở bên cạnh Ngưu Tâm Thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận