Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 985: Mũi khâu (2)

Toàn tâm đau đớn cùng mùi máu tươi trong nháy mắt tràn ra trong miệng của Lý Hỏa Vượng, khiến cơ bắp toàn thân hắn trong nháy mắt liền căng cứng.
Khi hắn mở miệng ra, run rẩy duỗi ngón tay cho vào trong miệng lau đi, trong cơn đau nhức kịch liệt rất nhanh liền sờ tới mấy mũi kim châm, cắm ở đầu lưỡi mình!
"Không có sao chứ?" Một người hộ lý trông coi bên cạnh nhìn thấy Lý Hỏa Vượng quá mức khác thường, liền đi đến bên cạnh hắn hỏi.
Khi hắn ta nhìn thấy Lý Hỏa Vượng rút ra một vài kim châm từ trong miệng, trên mặt liền sợ hãi lập tức hiểu được tính nghiêm trọng, vội vàng hô to để các bệnh nhân xung quanh đều ngừng ăn.
Đồ ăn bên trong bệnh viện tâm thần lại có thể bị người ta thả vài mũi kim, vấn đề này rất lớn, lỡ chẳng may xảy ra đại sự, trong lúc nhất thời bên trong bệnh viện trở nên hỗn loạn.
Nhưng mà sau một trận kiểm tra, vậy mà lại phát hiện loại trừ trong đồ ăn của Lý Hỏa Vượng ra, đồ ăn đồ của những người khác lại không có kim.
Loại sự cố an toàn trọng đại này, không có khả năng dễ dàng bỏ qua như vậy, viện trưởng mang theo một đám người bắt đầu kiểm tra camera giám sát, toàn bộ người bệnh về ký túc xá của mình.
"Những cây kim này là ai làm? Ta ở trong bệnh viện này theo lý mà nói cũng không có đắc tội người nào."
"Chẳng lẽ…" Lý Hỏa Vượng nghĩ lại những lời nói mà Tiền Phúc thần thần bí bí đã nói với mình lúc trước.
Ngay lúc này, Ngô Thành một thân một mình từ bên ngoài đi vào. "Thế nào, vẫn còn tốt đó chứ? Lần này đúng là bệnh viện của chúng tôi thất trách, vì biểu đạt sự áy náy, chúng tôi quyết định sẽ miễn trừ cho cậu một phần chi phí.”
"Còn nữa, bây giờ cậu đã trưởng thành rồi, một chuyện nhỏ như vậy, không báo cho mẹ của cậu liệu có thể không?"
"Thế nào? Nghe chủ ý này của ngươi, các ngươi đã tìm ra được là ai làm rồi đúng không?" Lý Hỏa Vượng kinh ngạc hỏi.
"Ừ, đây là đương nhiên, thủ đoạn của đối phương cũng không có quá cao minh, đây là đoạn băng video giám sát của căng tin." Ngô Thành đưa điện thoại di động tới, đặt trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Theo ngón tay chạm nhẹ một cái vào nút phát, Lý Hỏa Vượng rất nhanh liền nhìn thấy, là ai đã thả mũi kim vào trong thức ăn của mình. "Tiền Phúc? Vậy mà lại là hắn ta? !"
"Ừm." Ngô Thành thả điện thoại di động vào lại trong túi áo khoác trắng của mình lần nữa. "Tôi đã xem camera giám sát, khoảng thời gian gần nhất hắn ta luôn đi tìm cậu, giữa các cậu có phải có mâu thuẫn gì không?"
“Ta và hắn thì có mâu thuẫn gì chứ! Những người khác hiện tại đang ở đâu, ta muốn hỏi cho rõ ràng!” Giờ phút này Lý Hỏa Vượng thật sự có chút tức giận, tên gia hỏa này lại vì muốn để cho mình tin tưởng những lời nói khùng điên của hắn ta, mà dám cho mình ăn kim châm.
Làm gì có người ngoài hành tinh chòm sao Sư Tử nào có uy hiếp với mình chứ, toàn bộ cái bệnh viện tâm thần này, người có uy hiếp đối với mình nhất chỉ sợ chính là hắn ta!
"Đến thôi, Tiểu Lý, cậu tốt nhất có thể giúp chúng tôi một chút, hỏi cho rõ ràng xem những cây kim dài này Tiền Phúc lấy ở đâu ra, theo lý mà nói loại vật này không có khả năng đưa vào trong bệnh viện được."
Lý Hỏa Vượng rất nhanh liền nhìn thấy Tiền Phúc đang bị trói buộc trong bộ quần áo trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Giẫm lên mặt sàm mềm mại, Lý Hỏa Vượng lạnh lùng nhìn khuôn mặt bị kích động kia của Tiền Phúc." Tại sao ngươi lại muốn làm như vậy? Ta có chỗ nào đắc tội ngươi chứ?”
Nghe nói như thế, Tiền Phúc kích động hô to: "Không! Không phải tôi muốn hại anh! Là bọn họ! Người ngoài hành tinh chòm sao sư tử!"
Một hộ lý bên cạnh nghe được, giọng điệu vô cùng nghiêm nghị nói: "Camera giám sát đều đã ghi lại hết rồi! ! Không phải cậu thì còn có thể là ai chứ! Nói! Những mũi kim kia rốt cuộc là cậu lấy từ đâu ra!"
Nhưng Tiền Phúc nửa điểm cũng không có nhìn hắn ta, ngược lại lại nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng, "Đừng tin bọn họ! Những video giám sát kia sớm đã bị sửa đổi rồi! Khoa học kỹ thuật của bọn họ rất mạnh! Có thể sửa đổi đấy! Không phải tôi! Thật sự không phải tôi!"
“Anh có biết tại sao bọn họ lại phải làm như vậy không? Bởi vì bọn họ đang muốn ly gián chúng ta! Bọn họ muốn để chúng ta tự giết lẫn nhau! Sau đó bọn họ mới có thể đánh bại từng người! !”
"Bọn họ đã lén đột nhập vào, bọn họ giống như những con thằn lằn vậy, yên lặng không một tiếng động thay thế người của chúng ta!
Nhìn dáng vẻ của đối phương, Lý Hỏa Vượng cảm thấy bản thân mình thật sự điên rồi, vậy mà lại cùng một tên điên nói chuyện logic.
"Quên đi, ta không hỏi nữa, tên gia hỏa này vẫn nên nhốt tại nơi này đi, đừng có thả ra ngoài hại người." Lý Hỏa Vượng nói với Ngô Thành ở bên cạnh, quay người liền muốn rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng của Lý Hỏa Vượng, Tiền Phúc kích động hô to "Tiểu Lý! Anh có hiểu ý của tôi không? Anh có hiểu không? Những người khác sẽ không hiểu được! Chỉ có anh mới có thể hiểu thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận