Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 422: Quỷ đến (2)

“Đây là hài tử của ngươi? Bị quỷ vô hình kia trộm đi của quý?”
“Đúng vậy, ngươi nhìn xem! Của quý của nó đi đâu rồi? Mất rồi, hu hu, đứa con số khổ của ta!” Người phụ nữ ôm con của mình khóc lớn.
“Thật sự bị rúc vào mất?” Lý Hỏa Vượng nhìn thân dưới trống rỗng, bị rung động.
Nhưng giây sau Lý Hỏa Vượng phản ứng lại, nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của nàng ta, hỏi ra một câu cực kỳ khác lạ:
“Thím, ngươi nói xem có khi nào con của thím là con gái không?” Hình dạng rất tự nhiên, thấy sao đều không giống như bị co rút vào.
Hỏi xong câu này, phụ nhân kia giống như bị dọa sợ, ôm con của mình trốn vào đoàn người.
“Ngươi nói nhảm! Lúc ta mang bầu thì bụng nhọn, sau có thể sinh ra đứa phí tiền được, ta sinh con trai!”
Phụ nhân kia vừa nói xong, trực tiếp ôm con quỳ xuống trước mặt một ông già, nét mặt sốt ruột biện giải:
“Đương gia, xin đừng tin hắn, việc này thật sự không thể trách ta, ta thật sự sinh một bé trai mập mạp có thể gây giống đời sau! Là con quỷ kia lấy của quý của con đi, việc này thật sự không thể trách ta."
Lời của phụ nhân khiến trên mặt của mỗi người đều lộ ra một chút bất an, tiếng nghị luận càng lúc càng lớn.
"Vì không cho chính mình chịu tủi nhục ở nhà chồng mà cưỡng ép nói nữ nhi thành nam nhi, sao lúc ngươi gặp Tọa Vong Đạo không thông minh như vậy?”
Nghe tiếng bàn tán ở bên dưới càng lúc càng lớn hơn, Lý Hỏa Vượng định ổn định cục diện thì từ trong đám người bộc phát ra tiếng thét.
Dòng người vốn nên dày đặc bỗng trống một mảng lớn, một tên ăn mày mặc đồ rách rưới cầm một con dao găm gỉ sét.
Trong tiếng hét của đối phương, ăn mày cắt của quý của người ta xuống, vừa lòng treo trên người.
Ăn mày với chân mày ngang run rẩy đứng lên, nụ cười âm u nhìn mọi người vẻ mặt hoảng sợ ở xung quanh.
"Ha ha ha! Của quý, của quý đều thuộc về ta! Có của quý là ta có thể đầu thai!"
Cùng với tiếng nói chuyện, thân thể của hắn cư nhiên giống như quỷ bay lên, lao về phía một người đàn ông khác.
"A a!" Cùng với tiếng hét của phụ nữ, tất cả những người có mặt đều rối loạn chạy tứ tán.
Mắt thấy người kia sắp bị vồ lấy, Lý Hỏa Vượng bắn ra một chiếc móng tay.
Ting!
Một tiếng vang trong trẻo, móng tay đánh trúng người của ăn mày phát ra tiếng trong trẻo kim loại va chạm.
Trong cảnh tượng lộn xộn, Lý Hỏa Vượng cố gắng lao tới chỗ người kia, khi cậu đến nơi thì đã có mấy người đàn ông và phụ nữ ngã xuống.
Keng!
Lý Hỏa Vượng rút kiếm lao lên, chém vào thân thể người kia.
Nhưng khiến Lý Hỏa Vượng bất ngờ là vũ khí Binh Gia, Tử Tuệ Kiếm cực kỳ sắc bén chém vào người mà không làm rách da, chỉ có thể phát ra tiếng vang trong trẻo.
Cao Trí Kiên đạp bước chân nặng nề xông về phía này, lang nha bổng vung mạnh kêu vù vù.
Hai bên giao thác, Lý Hỏa Vượng và đối phương đánh qua đánh lại.
Nhưng đánh càng lâu Lý Hỏa Vượng càng cảm giác không thích hợp, con quỷ này rất kỳ lạ.
Nếu như nói thứ này thật là quỷ thì quỷ ở đây rất lạ. Quỷ còn có thể đao thương bất nhập? Kiếm chém tà mà không thể chém bị thương được nó? Còn xuất hiện vào ban ngày?
Trong lúc Lý Hỏa Vượng đang nghĩ biện pháp giải quyết người này thì không biết có phải là ảo giác hay không, cậu cảm giác đối phương nháy mắt với mình, trong tích tắc cậu suy nghĩ rất nhiều.
Dưới ánh nhìn chăm chú của dân chúng Thất Huyện, bọn họ trông thấy người đàn ông đeo mặt nạ đồng tiền đánh túi bụi với con quỷ kia.
Trái tim của bọn họ cũng lúc lên lúc xuống tùy theo tình hình cuộc chiến.
Giằng co một khắc đồng hồ sau, Lý Hỏa Vượng trực tiếp nhấc chân đâm thẳng, kiếm chui vào ngực của người kia.
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng chộp lấy một phù lục màu vàng dán lên trán của người kia, mọi thứ trở lại yên tĩnh.
Lý Hỏa Vượng cầm kiếm nhìn xung quanh một vòng, ngữ khí kiên quyết mở miệng nói: "Các ngươi nói không sai, xác thực có quỷ trộm của quý, người này là con quỷ đó! Hiện tại, hắn đã bị ta giết!"
Lý Hỏa Vượng nắm tóc người kia, xách xác chết lên cho người của Thất Huyện nhìn.
"Các ngươi nhìn xem! Quỷ đã bị ta diệt! Nó đã hoàn toàn thần hồn đều diệt! Về sau trong Thất Huyện sẽ không phát sinh chuyện rút âm rút dương nữa!”
Giọng nói của Lý Hỏa Vượng không ngừng quanh quẩn trên bầu trời Thất Huyện, qua một lúc bùm một tiếng, bầu trời Thất Huyện như sập xuống, tiếng gào thét và hò reo của người Thất Huyện lật trời.
Mỗi người mừng rỡ chảy nước mắt, vẻ tối tăm trên mặt mọi người biến mất không còn dấu vết.
Nhiều người ngay tại chỗ luồn tay vào quần áo, moi ra dây thừng và xiềng xích trói đồ, ném lên cao.
Càng nhiều người quỳ xuống liên tục dập đầu hướng Lý Hỏa Vượng vừa rồi còn bị họ chất vấn, miệng lẩm bẩm phụ mẫu tái sinh.
Dương huyện lệnh ở bên cạnh mang theo mấy bộ đầu nghênh đón, dùng gậy dài nâng quỷ lên dạo phố.
Tùy theo những người này trở lại nói cho người nhà biết, tin tức này rất nhanh hoàn toàn truyền khắp Thất Huyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận