Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 388: Manh mối (2)

Dù sao việc này liên quan đến cậu có thể hoàn toàn thoát khỏi Mê Võng của Tâm Tố hay không.
Lý Hỏa Vượng kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần đi vào lều của mình, nhận lấy khăn lông Bạch Linh Miểu đưa qua, tùy tiện lau mặt.
Lý Hỏa Vượng không cởi giày, trực tiếp đi lên giường nằm.
Bạch Linh Miểu vươn hai tay nhẹ nhàng cởi vớ giày cho Lý Hỏa Vượng, kéo chăn đắp cho cậu rồi lui ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng mệt mỏi nguyên buổi tối, lúc này rõ ràng rất buồn ngủ, nhưng nhắm mắt lại mãi không ngủ được, trong đầu xoay quanh lời Nguyên Anh kia nói.
Càng nghĩ càng bức bối, Lý Hỏa Vượng đơn giản trực tiếp ngồi dậy, bắt đầu cẩn thận cân nhắc.
“Bắc Phong là một vị Tâm Tố có thể thoát khỏi Mê Võng, muốn phán đoán câu nói này là thật hay giả, nếu không có manh mối khác thì ta đành tìm cách từ đối thủ một mất một còn của Tọa Vong Đạo là Giam Thiên Tư.”
“Nhưng có vấn đề, làm sao tìm hiểu thông tin của Bắc Phong từ Giam Thiên Tư? Dù sao ta chính là Tâm Tố ... ".
Là một nha môn khổng lồ như vậy, Lý Hỏa Vượng đương nhiên hiểu nếu chính mình bị bọn họ theo dõi sẽ có hậu quả thế nào.
Lý Hỏa Vượng ở trên giường ngây người thật lâu, chờ đến khi Bạch Linh Miểu gọi ăn cơm chiều cậu vẫn chưa nghĩ ra được gì.
Sau khi biết phiền não của Lý Hỏa Vượng, Bạch Linh Miểu cầm chén có chút chần chừ nói: "Lý sư huynh, nếu ... Giam Thiên Tư đối phó Tọa Vong Đạo, huynh cũng đối phó Tọa Vong Đạo, vậy chẳng phải các người ở cùng một nhóm sao? Lý sư huynh không trực tiếp lấy từ chỗ bọn họ được à?”
“Một người xa lạ tự dưng chạy đến cửa nha môn của Giam Thiên Tư, đòi bọn họ đưa đồ của Tọa Vong Đạo cho, muội cảm thấy bọn họ sẽ có phản ứng gì? Đánh cho một trận ném ra ngoài cửa đã xem như nhẹ tay.”
Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi, nhận lấy chén của Bạch Linh Miểu, ăn như nhai cỏ.
“Nhưng các người cùng một bên mà? Giải thích rõ là được.”
“Tưởng là con nít quen bằng hữu sao? Không đơn giản như vậy, Miểu Miểu, bọn họ đều có thể tùy ý mời chào đệ tử La Giáo làm quân cờ, có thể tưởng tượng tác phong của Giam Thiên Tư không quá chính phái.”
Lý Hỏa Vượng nói đến đây bỗng nhiên tạm dừng một lúc, ánh mắt lập tức sáng lên:
“Phải rồi, thân phận của chúng ta hiện tại khác nhau, nhưng hoàn toàn có thể sửa đổi!”
“Chỉ cần giấu kín thân phận Tâm Tố thì ta hoàn toàn có thể gia nhập Giam Thiên Tư!”
Lý Hỏa Vượng càng nghĩ càng hưng phấn, cuối cùng thậm chí ôm lấy Bạch Linh Miểu xoay vòng vòng, càng suy nghĩ cậu càng cảm thấy đây là cách hay một công được cả đống việc.
“Dù Bắc Phong không phải Tâm Tố thoát khỏi Mê Võng, ta cũng có thể mượn Giam Thiên Tư tìm cách khác thoát khỏi Mê Võng.”
"Hơn nữa chỉ cần giấu thật kỹ thân phận Tâm Tố của ta thì tương đương với ta có một núi dựa ở sau lưng! Dùng thân phận Giam Thiên Tư che giấu thân phận Tâm Tố của ta! Vậy thì sẽ không có tùy tiện loại người nào đều có thể tùy ý thăm dò ta!”
“Hơn nữa Giam Thiên Tư quản lý rời rạc, thậm chí không gặp mặt người chắp đầu với mình, vừa lúc thích hợp thân phận phiền phức Tâm Tố hiện tại của ta!”
Bạch Linh Miểu thấy Lý Hỏa Vượng cười thì cũng cười theo. Chỉ cần Lý sư huynh vui vẻ là cô ấy sẽ thấy vui.
Lý Hỏa Vượng nhìn khuôn mặt tinh trí ở trước mắt, động ý niệm, hôn lên môi cô ấy.
Trong tiếng thở dốc, một chiếc móng tay màu đen cắt bấc đèn, trong lều da trâu rơi vào một mảnh hắc ám.
Thật lâu sau, Bạch Linh Miểu nằm trên ngực Lý Hỏa Vượng, thân thể mong manh lên xuống theo tiếng thở của cậu.
Bạch Linh Miểu đau lòng vuốt ve Lý Hỏa Vượng:
“Lý sư huynh mau ngủ đi, huynh đã hai ngày không ngủ."
Lý Hỏa Vượng ôm eo Bạch Linh Miểu, lắc đầu.
Mọi chuyện luôn khó khăn ở bước đầu tiên, rốt cuộc tìm được một ít manh mối, cậu không cần va đụng lung tung như ruồi không đầu.
Hơn nữa dù cho chính mình may mắn mèo mù gặp phải chuột chết, Bắc Phong là một trong Tứ Hỉ của Tọa Vong Đạo chắc chắn không giống người thường, không chừng cậu sẽ gục ngã trong tay Bắc Phong.
Cậu phải đến Lương Quốc trước, nghĩ cách tiếp xúc với Giam Thiên Tư, trừ biết tình huống chân thực của Bắc Phong ra, cậu còn cần tìm cách xác định thực lực của người này thông qua Giam Thiên Tư.
Nếu thực lực của Bắc Phong vượt xa cậu, nếu muốn lấy được cách giải trừ Mê Võng từ tay người này thì cậu phải cố gắng nhanh chóng tăng lên thực lực!
Nhưng tăng lên thực lực nói thì đơn giản, Lý Hỏa Vượng là người không có sư môn, muốn khắc khổ tu luyện đều không được.
Hơn nữa mấy cái tông môn linh tinh trong thế giới này, các loại phương pháp tu luyện tà môn dù đưa đến trước mặt thì chưa chắc cậu chịu nổi.
Nhìn chân mày Lý Hỏa Vượng mới giãn ra lại cau, Bạch Linh Miểu dựa vào người cậu dùng đầu ngón tay mềm mại nhẹ vuốt phẳng nó:
"Lý sư huynh, ngủ đi, sự tình làm mãi không hết, ngủ đi ... ."
Ngón tay vuốt nhẹ khiến Lý Hỏa Vượng hai ngày hai đêm không ngủ chậm rãi khép lại, dần dần mất đi ý thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận