Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1482: Dịch Đông Lai (1)

“Trí Kiên, kiếm dây thừng trói ta lại đi, giống như hồi xưa.”
Hiện tại hắn có thể nhìn thấy Cao Trí Kiên, nhưng Cao Trí Kiên rất mơ hồ, hơn nữa từ từ mờ đi.
Khi nhìn thấy Cao Chí Kiến đã tìm được dây leo và trói chặt mình, Lý Hỏa Vượng thở phào nhẹ nhõm, hỏi Triệu Sương Điểm ở một bên: "Sao thế? Trong thế giới quan của ngươi có tính ra được gì không?”
Triệu Sương Điểm buông lỏng bàn tay gõ phím, không gật đầu cũng không lắc đầu:
“Tôi đã tính sơ về Tả Khâu Vịnh mà cậu nói, đừng quản chuyện này, hãy giao cho tôi.”
Trên thực tế Lý Hỏa Vượng hiện tại đã gác chuyện của Tả Khâu Vịnh lại, hắn sắp bị lửa đốt tới nơi, không rảnh quan tâm người khác.
Tả Khâu Vịnh dù sao đã chết, nhưng Lý Hỏa Vượng thì vẫn còn sống, mặc kệ Triệu Sương Điểm là cái Tư Mệnh gì, nếu cô ta nói sẽ lo vụ này thì hắn có thể tập trung giải quyết phiền phức cho mình.
"Được rồi, ngươi xử lý Tả Khâu Vịnh, còn chuyện của ta thì sao? Ngươi đã nghĩ ra biện pháp chưa?"
Đối mặt với câu hỏi của Lý Hỏa Vượng, Triệu Sương Điểm trực tiếp trả lời: “Tình huống lần trước thì cậu giải quyết thế nào?”
"Lần trước? Lần trước ta được Dịch Đông Lai chữa trị." Lý Hỏa Vượng đáp.
"Vậy thì thí nghiệm lại với cùng thông số. Nếu lần trước anh ấy có thể chữa khỏi bệnh cho cậu được thì lần này chắc vẫn có thể, hãy đi tìm anh ấy.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng nhất thời lộ vẻ mặt khó xử: “Ta tự nhiên là biết Dịch bác sĩ có thể chữa khỏi bệnh cho ta, nhưng trong tình huống này, ngươi cảm thấy anh ta sẽ hỗ trợ sao?"
Lý Hỏa Vượng nói rồi huơ cánh tay cụt của mình.
Mặc dù được băng bó nhưng lòng bàn tay đã biến mất hoàn toàn.
Lý Hỏa Vượng có thể tưởng tượng Dịch Đông Lai nhìn thấy hắn bị thương nặng như vậy sẽ nghĩ như thế nào, nhất định sẽ cho rằng mình hoàn toàn điên cuồng, hoàn toàn vô vọng.
"Mời một người giúp đỡ cũng không phải chuyện gì lớn, chúng tôi có thể giúp cậu cùng nhau nghĩ ra biện pháp." Ngũ Kỳ nói xong, Ba Nam Húc tiếp tục: "Hắn có người thân không? Bắt cóc một người uy hiếp hắn?"
“Nói linh tinh cái gì! Chúng ta là kẻ cướp sao? Thật sự muốn thu hút quy tắc tìm đến tận nơi à?”
Lý Hỏa Vượng tựa hồ có chút tức giận, dù sao Dịch Đông Lai đều là chân thành giúp đỡ hắn, nhưng cuối cùng những người này đối xử với Dịch Đông Lai như với kẻ địch.
Cẩn thận suy nghĩ một lát, Lý Hỏa Vượng nghĩ ra một biện pháp. “Ta có thể thử dẫn anh ta đến đây, để anh ta gặp các ngươi.”
“Chỉ cần anh ta thấu hiểu chúng ta, biết chúng ta rốt cuộc phát sinh chuyện gì, ta tin tưởng với tính cách chính trực của anh ta chắc chắn sẽ giúp ta."
Trước đây Dịch Đông Lai luôn cho rằng Lý Hỏa Vượng bị ảo giác, tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là giả, cho nên chỉ cần có bằng chứng không thể chối cãi đặt ở trước mặt thì chắc Dịch Đông Lai sẽ thay đổi ý tưởng.
Mặc dù Lý Hỏa Vượng không bao giờ muốn lôi kéo Dịch Đông Lai vào, dù sao Dịch Đông Lai trước đây có ơn với hắn.
Nhưng hiện giờ loại tình huống này đã không quản được nhiều như vậy, dù sao nếu thật sự thất bại thì anh ta cũng không được yên.
Hơn nữa tin tưởng sau khi Dịch Đông Lai biết cục diện hiện tại chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Hiện tại đã quyết định xong kế hoạch, Lý Hỏa Vượng lập tức đứng lên, đầu tiên là nói với Triệu Sương Điểm: "Ngay khi có tin tức gì về Tả Khâu Vịnh hãy báo cho ta càng sớm càng tốt."
Sau đó, Lý Hỏa Vượng đi về phía gara ngầm.
Dương Na chạy theo, Thanh Vượng Lai gọi lại Lý Hỏa Vượng:
“Anh đi làm gì?”
“Còn làm gì nữa, đương nhiên là đi nhà tù Bạch Tháp tìm Dịch Đông Lai, chờ ta mang anh ta đến thì các ngươi hãy giải thích rõ với người ta.”
“Đi bằng cách nào?”
"Đi xe máy."
“Anh định một tay lái xe máy đưa mình về à?” Thanh Vượng Lai chỉ vào bàn tay bị chặt đứt quấn băng của Lý Hỏa Vượng.
“Thôi, để tôi giúp cho.” Thanh Vượng Lai ngồi gác chéo chân trên sofa móc điện thoại ra khỏi túi, gọi cho ai đó.
Dương Na lo lắng ôm Lý Hỏa Vượng, hắn nhỏ giọng an ủi mấy câu, ra ý đối phương đừng lo lắng, chợt nghe thấy Thanh Vượng Lai bắt đầu nói.
"Alo? Sếp, chào chào, tôi là ai hả? Trời, ngài làm việc lớn nên hay quên, tôi là Thôi Phong đây, đúng rồi, là Thôi Phong đó ...”
Lý Hỏa Vượng khẽ nhíu mày nhìn cảnh tượng trước mắt, tựa hồ Thanh Vượng Lai muốn lợi dụng mối quan hệ của người đang nói chuyện, nhưng không biết có hữu dụng hay không.
Thanh Vượng Lai cầm di động trò chuyện một lúc sau cúp điện thoại, ngay sau đó hơi hếch cằm hướng Lý Hỏa Vượng:
"Xong rồi, tôi đã có được địa chỉ nhà của Dịch Đông Lai."
"Một mình ta đi nhà anh ta thì có tác dụng gì, ta cần anh ta gặp các ngươi! Dùng các ngươi để giải thích cho anh ta về sự tồn tại của anh ta!”
"Vậy chúng tôi có thể đi cùng anh, nhưng chúng tôi không thể để anh ta đến chỗ của chúng tôi."
"Tại sao?"
Thanh Vượng Lai hơi dựa vào lưng ghế sofa, đầy thâm ý nói: "Dịch Đông Lai có thể chữa khỏi bệnh cho anh, vậy anh cảm thấy anh ta là loại hình chiếu nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận