Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 600: Chuyện quá khứ (2)

Gia Cát Uyên vừa pha xong ly trà mới thì Lý Hỏa Vượng lại mở miệng nói:
“Gia Cát huynh, ta vẫn cảm thấy không đúng lắm. Này nhé, Tọa Vong Đạo là tu giả, cho nên bọn họ muốn biến mọi thứ thành giả, nếu Tâm Tố chúng ta có thể tu chân thì phải chăng Tâm Tố có năng lực biến không thành có? Nhưng ta rõ ràng không có loại năng lực này!"
“Thật sự không có?"
"Tuyệt đối không có! Ta thu hoạch từ thân phận Tâm Tố trừ những ảo giác không thể thoát khỏi thì là năng lực thay đổi vị trí!” Lý Hỏa Vượng trả lời dứt khoát, hắn hiểu rõ thân thể của mình.
Lý Hỏa Vượng đến thế giới kỳ lạ này hơn một năm, hắn trải qua rất nhiều chuyện, đồng dạng cũng có được rất nhiều năng lực siêu lạ.
Nhưng hắn chưa từng đạt được năng lực tu chân gì đó, nếu hắn thật sự có năng lực mạnh như vậy thì còn cần chịu khổ nhiều như thế sao?
Chuyện lớn quan trọng liên quan đến cuộc đời mình như vậy không thể người khác nói cái gì thì tin cái đó, nhất định phải cẩn thận hỏi rõ mới đúng.
“Gia Cát huynh, công pháp giúp Tâm Tố tu chân của ngươi có đáng tin không? Thật sự có công pháp này sao?”
Nghe đối phương đặt câu hỏi, Gia Cát Uyên cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi chậm rãi nói:
“Thật ra tiểu sinh chỉ từng đọc một lần trong cuốn sách tạp, tiểu sinh không biết đây là thật sự hay giả.”
“Nhưng suy đoán dựa trên những gì đám người Tọa Vong Đạo làm, tiểu sinh cảm thấy công pháp tu chân này có ít nhất tám phần là thật.”
“Vả lại Lý huynh thật sự chưa trải qua cái gì lấy giả tu thành thật sao? Không nên như vậy, theo ta được biết thì trên người Tâm Tố phát sinh sự tình gì đều không kỳ lạ, có thể là ngươi đã làm nhưng không chú ý thì sao?”
"Trong cuộc u mê, ngoài cuộc tỉnh táo, không bằng ngươi kể lại những gì mình trải qua cho ta nghe, tiểu sinh giúp ngươi cùng chỉnh lý lại.”
Lý Hỏa Vượng nhìn Gia Cát Uyên, cẩn thận suy nghĩ một hồi, cuối cùng gật đầu.
Nếu Gia Cát Uyên đã biết Lý Hỏa Vượng là Tâm Tố, vậy không cần giấu giếm riêng tư nữa.
"Vậy được rồi, ta bắt đầu kể từ Thanh Phong Quan vậy. Lúc ấy có một tà tu tên Đan Dương Tử, là một kẻ điên thất học, không biết tìm đâu ra Thiên Thư chó chết, vọng tưởng thành Tiên đến sắp điên ...”
Trong lầu trúc trang nhã u tĩnh này, cùng với làn gió nhẹ, Lý Hỏa Vượng kể ra chuyện phát sinh với mình hơn một năm trước.
Lý Hỏa Vượng trải qua rất nhiều, hắn vốn cho rằng sẽ kể rất lâu, đã chuẩn bị tâm lý thức trắng đêm, kết quả mới giảng đến An Từ Am đã bị Gia Cát Uyên kêu ngừng.
“Lý huynh, ngươi hãy nhìn xem đan phương này có phải là thứ lúc ấy ngươi cho sư phụ Đan Dương Tử của ngươi dùng không?”
Một tờ giấy viết đầy chữ đẩy tới trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Tuy rằng Lý Hỏa Vượng không hiểu thư pháp, nhưng hắn nhìn ra được chữ viết của Gia Cát Uyên rất đẹp, mặt trên chép ngay ngắn đan phương thành Tiên mà hắn đưa cho Đan Dương Tử, dưới cùng ghi tỉ mỉ mấy bước vận hành đại chu thiên trong và ngoài.
Lý Hỏa Vượng nhìn sơ:
“Đúng rồi, là nó, sao vậy?”
Nghe Lý Hỏa Vượng hỏi, Gia Cát Uyên luôn dịu dàng nói chuyện hiếm thấy âm thanh nâng cao một khúc:
“Còn sao vậy? Đan phương này giống như kỳ thuật của ngươi vậy, ngươi thật sự cảm thấy bằng vào thứ này có thể trợ sư phụ của ngươi tu thành công Bán Tiên?"
“Đúng rồi, lúc trước cũng cảm thấy tò mò, Đan Dương Tử dựa vào cái gì liền có thể thành ...” Nói đến đây Lý Hỏa Vượng dừng lại, hai mắt mở to, hắn chợt hiểu ra đối phương muốn biểu đạt cái gì.
"Ý của ngươi thì ta dùng năng lực Tâm Tố khiến Đan Dương Tử thành Tiên? Không đúng, ta hận Đan Dương Tử thấu xương, khiến ai thành Tiên, ta cũng tuyệt đối sẽ không khiến hắn thành Tiên!" Lý Hỏa Vượng nói chém đinh chặt sắt.
“Nhưng cố tình Đan Dương Tử thành công, Lý huynh hãy suy nghĩ kỹ đi, lúc ấy trong bụng của ngươi có cái gì?”
“Trong bụng của ta lúc ấy hả? Thì có nửa khuôn mặt của Đan Dương Tử, sao ...” Lời vừa thốt ra, Lý Hỏa Vượng nháy mắt hiểu rõ.
Gia Cát Uyên gật đầu, nói ra suy nghĩ trong lòng Lý Hỏa Vượng:
"Không sai! Tuy rằng hắn chỉ có nửa khuôn mặt nhưng hắn còn sống! Máu thịt của hắn tồn tại trong bụng của ngươi! Là chấp niệm thành Tiên của hắn mượn dùng năng lực Tâm Tố của ngươi, khiến chính mình thành Tiên."
Câu nói của đối phương như sấm nổ trong óc Lý Hỏa Vượng, một số chỗ trúc trắc bỗng thông suốt, hắn là thật sự không ngờ rằng nguyên nhân Đan Dương Tử đánh bậy đánh bạ có thể thành Tiên là nằm trên người của mình.
Gia Cát Uyên gật đầu đồng ý: "Ngươi nhìn xem, nên mới nói trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, người ngoài cuộc tỉnh táo, tuy rằng sư phụ của ngươi mượn dùng Tâm Tố quá mức thô bạo, trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ, nhưng vẫn là Bán Tiên.”
"Dù cho ngươi không hiểu gì cả, nhưng người khác mượn thân thể của ngươi có thể khiến một người phàm tục thành Tiên, còn cảm thấy Tâm Tố không có năng lực biến giả thành thật không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận