Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1137: Tình báo (1)

Nhìn ảo tượng Huyền Tẫn trước mắt từ đầu đến cuối làm cho mình có chút khó chịu này, Lý Hỏa Vượng cảm nhận một tia Phi Cương nhỏ bé đó trong cơ thể mình, trong lòng bắt đầu cân nhắc.
Phi Cương chỉ có một chút như vậy, thần thông gì của Tọa Vong Đạo cũng không dùng được, nhiều nhất cũng chỉ đủ để đổi khuôn mặt.
Ngay khi Huyền Tẫn chuẩn bị nói gì đó, Lý Hỏa Vượng dựa cơ thể vào ghế, khuôn mặt rất nhanh biến hóa, rất nhanh xúc xắc mười tám mặt thay thế đầu Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng học theo ngữ khí Xúc Xắc nở nụ cười: “Ha ha ha, Huyền Tẫn, không ngờ tới ta còn có hậu thủ nhỉ? Muốn giết ta, không dễ dàng vậy đâu.”
Ảo tượng của Huyền Tẫn dừng tại chỗ không nhúc nhích, nhưng Lý Hỏa Vượng cảm nhận Phi Cương giống như sóng biển tràn tới sau đầu mình, trong lúc nhất thời thật sự có chút không nhịn được.
“Ha ha ha! Ngươi tin rồi, ngươi vậy mà thật sự tin rồi!”
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng ngửa đầu cười to, Huyền Tẫn sao có thể vẫn không biết mình đã bị đùa giỡn.
“Như vậy thú vị sao?” Ngữ khí Huyền Tẫn hiếm thấy trở nên có chút không lành.
“Thú vị, đương nhiên thú vị rồi, dù sao ngươi cũng không thiếu miếng thịt nào, tốn chút công phu giúp ta tu hành thì sao?” Lý Hỏa Vượng ôm bụng, lần nữa bật cười.
Nhìn thấy Huyền Tẫn không nhúc nhích, Lý Hỏa Vượng đứng lên, lấy tay lau mặt, Xúc Xắc kia một lần nữa biến trở về mặt Lý Hỏa Vượng.
“Đừng hẹp hòi như vậy, ngươi mỗi ngày tính kế người khác, người khác lừa gạt ngươi một chút thì không vui nữa? Như vậy đi, cái lần ở Địa Long lần trước chúng ta bỏ qua hết.”
Bất kể nói như thế nào, Lý Hỏa Vượng cảm thấy lần này đã có lời, vỏn vẹn chỉ dùng một tia phi cương, dùng lực ít mà thu hoạch nhiều, tăng lên trên trăm lần.
Hơn nữa có thể làm cho Huyền Tẫn kinh ngạc, cũng coi như đã báo mối thù của Địa Long.
Huyền Tẫn dường như lười tiếp lời Lý Hỏa Vượng, mở miệng nói ra mục đích của mình: “Lần này tìm ngươi tới, là muốn nói cho ngươi biết, Thái Sơn Thạch hắn ta khai rồi.”
“Ồ?!” Nghe nói như vậy, Lý Hỏa Vượng thu lại nụ cười trên mặt, lập tức trở nên nghiêm túc: “Có thể cho ta xem một chút không?”
“Được.” Huyền Tẫn đi tới bên người Lý Hỏa Vượng, vươn ngón tay gầy như que củi, trực tiếp khoác lên vai Lý Hỏa Vượng. Tất cả bốn phía trong nháy mắt nhanh chóng biến hóa.
Đợi đến khi Lý Hỏa Vượng hồi thần lại, phát hiện mình đang ở trong một nhà giam âm u ẩm ướt, lúc mới bắt đầu đường nét bốn phía có chút lắc lư, nhưng rất nhanh liền trở nên vô cùng chân thật.
“Hửm? Ừm......” Huyền Tẫn có chút kinh ngạc nhìn bốn phía.
“Sao vậy? Có nguy hiểm?” Lý Hỏa Vượng lập tức cũng cảm nhận được ảo giác lần này có chút không giống với quá khứ.
Lấy tay sờ sờ hàng rào sắt bên cạnh, lại dùng ngón tay cảm nhận được phía trên lạnh như băng còn có rỉ sắt, Lý Hỏa Vượng không khỏi kinh ngạc nhìn Huyền Tẫn.
“Huyền Tẫn, ngươi được đó, vậy mà có thể trực tiếp đưa ta từ Thanh Khâu về Tứ Tề! CÓ thần thông lợi hại như vậy, trước kia sao không lấy ra dùng sớm?”
So sánh với ngự kiếm phi hành của quốc sư lúc trước, loại thần thông biến hóa tận mấy trăm dặm này mới có thể xưng là thần tiên lục địa.
Dừng vài hơi, Huyền Tẫn chậm rãi gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Ngươi cũng biết ta thích giấu riêng, từ trước đến nay cũng không dễ dàng tin tưởng những người khác, cho nên chiêu này trước đó mới không nói cho ngươi biết.”
Lý Hỏa Vượng đúng thật là không nghĩ tới, có người lại có thể không biết xấu hổ đến loại trình độ này, đường hoàng nói ra những lời như vậy.
“Những chuyện này để sau hẵng nói, chính sự quan trọng hơn, bây giờ Thái Sơn Thạch ở đâu?”
“Bên này.” Huyền Tẫn nói xong, dẫn Lý Hỏa Vượng đi tới chỗ sâu trong nhà giam.
Khi đi dọc theo cầu thang được bao phủ bởi những lá phù đào đen, Lý Hỏa Vượng rốt cuộc đã thấy, Thái Sơn Thạch bị ngâm trong làn nước đen trôi nổi không ít phù lục.
So sánh với khí chất âm lãnh lúc trước, hắn của giờ phút này nhìn qua tiều tụy dị thường.
Hai mắt hãm sâu, ấn đường biến thành màu đen, cảm giác sắp sửa chết bất cứ lúc nào.
Một điểm càng đặc biệt hơn là, cái đầu của người này vậy mà đang mở ra, một cái lỗ lớn máu me nhầy nhụa cứ vậy lộ ra trong không khí.
“Khách hiếm khách hiếm, vậy mà đều tới cả rồi.” Chính Bá Kiều bên cạnh có chút kinh ngạc nhìn về phía hai người Lý Hỏa Vượng và Huyền Tẫn.
“Tư Thiên Giám của Tứ Tề đích thân động thủ, hỏi ra được tin tức gì rồi?” Lý Hỏa Vượng lời ít ý nhiều hỏi.
“Ngươi có thể tự mình nhìn xem.”
Chính Bá Kiều nói xong móc ra một cái thìa gốm sứ Thanh Hoa vẽ chữ Phúc, trực tiếp thò vào trong lỗ thủng trên đầu Thái Sơn Thạch, tạo ra một âm thanh ma sát khó chịu, áp sát vào xương cốt đào ra một muỗng lớn.
Hắn ta thả vào miệng như ăn canh trứng, bắt đầu dùng thân thể làm vật chứa, bắt đầu luyện đan.
Lý Hỏa Vượng thấy một màn như vậy không khỏi nhíu mày: “Ta không nhìn, ngươi nói thẳng đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận