Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1017: Tòa thành thép (1)

Lý Hỏa Vượng đang định giải thích rõ hơn với Bạch Linh Miểu thì thấy Lý Tuế ở trong con gấu:
"Tuế Tuế, ngươi đang làm gì?"
"Phụ thân trở nên lợi hại rồi! Nhưng phụ thân nhìn này, con cũng biến lợi hại, con có thể giúp phụ thân!” Lý Tuế hưng phấn giải thích với Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhận cháo mà Bạch Linh Miểu đưa qua, hắn ngồi xuống định vừa húp cháo vừa nghe, nhưng hắn vừa bỏ thịt thỏ vào miệng thì sắc mặt bỗng nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
Tuy thịt nấu trong cháo vừa đủ, thoạt nhìn rất ngon, nhưng Lý Hỏa Vượng ăn vào miệng không có chút hương vị gì.
Vì tránh cho chỉ có mình gặp tình huống này, Lý Hỏa Vượng đưa chén cháo đến trước mặt Bạch Linh Miểu:
“Muội ăn thử.”
Bạch Linh Miểu thè lưỡi liếm, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra một chút nghi hoặc: “Kỳ lạ, ta rõ ràng đã bỏ muối mà sao không chút mùi vị?”
"Không chỉ là muối, ngay cả vị thịt, vị gạo cũng không nếm được, đây là thiên tai!" Biểu cảm của Lý Hỏa Vượng trở nên lúc tối lúc sáng, hắn ngửa đầu nhìn bầu trời, cau mày suy tư, giờ phút này trong Bạch Ngọc Kinh rốt cuộc phát sinh cái gì.
Thiên tai không phải chuyện tốt, điều này nghĩa là Thiên Đạo phát sinh một ít biến động, lại hoặc nên nói Tư Mệnh chưởng quản Thiên Đạo xuất hiện một ít vấn đề.
"Lý sư huynh, đúng thật. Chẳng những không nếm được gì, mũi cũng không ngửi được mùi.” Bạch Linh Miểu vẻ mặt kinh ngạc nói ra phát hiện quan trọng của mình.
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng bắt đầu tiến hành một loạt thử nghiệm, không biết là tin tốt hay xấu, lần này thiên tai chỉ là thiếu vị giác cùng khứu giác.
Chỉ là tạm thời thiếu hai thứ này thì không đáng sợ, sợ nhất là đây chỉ mới là bắt đầu.
Nên biết Quý Tai cũng là Tư Mệnh, nếu có người cướp Thiên Đạo của Quý Tai, vậy thì phiền phức đã biến mất lúc trước sẽ lại xuất hiện! Kết cục của Đấu Mẫu đã nói cho hắn, Tư Mệnh cũng sẽ chết.
“Điều này có liên quan gì đến thế lực của Vu Nhi Thần không ngừng mở rộng không? Là Vu Nhi Thần đang đoạt xá Thiên Đạo của Tư Mệnh khác sao?” Lý Hỏa Vượng nhủ thầm.
Hắn không biết Thiên Đạo chưởng quản vị giác khứu giác là cái nào, nên không rõ Tư Mệnh kia có dân chúng tín ngưỡng trong thiên hạ này không.
"Đi, tăng nhanh tốc độ! Cố gắng nhanh chóng đến Thanh Khâu!”
Nếu sự tồn tại của Giam Thiên Tư là dự phòng thiên tai, vậy chắc đám người đó sẽ biết chút ít.
Nếu Quý Tai vô dụng, hiện giờ Lý Hỏa Vượng muốn biết càng nhiều tin tức chỉ có thể moi tin từ đám người này.
Lý Hỏa Vượng không biết mình có thể giúp bao nhiêu trong trận tai nạn này, việc hiện tại hắn có thể làm là dốc hết những gì có thể.
"Giá ! Giá ! giá !"
Ngựa kéo xe lao nhanh về phía xa, để lại từng làn khói.
Bánh xe bọc một lớp da sắt bọn họ lăn, để lại hai dấu bánh xe hằn sâu trên cỏ hơi khô vàng.
Lý Hỏa Vượng ngồi trên xe ngựa nhìn mặt cỏ trước mắt, trong đầu nhớ lại cảnh lần trước chính mình đến đây.
Thật ra Lý Hỏa Vượng không rành về Thanh Khâu, trừ biết đa số người ở đây là bộ lạc du mục, mỗi người vừa gầy vừa đen, còn lại hắn không biết gì nhiều.
À, hắn nhớ Thanh Khâu có hai phái rất đặc biệt, Trung Âm Miếu tế bái tử vong, Vũ Sư Cung vô cùng kỳ lạ.
“Không ngờ cỏ của Thanh Khâu đã vàng, có phải đây là biểu thị cái gì?" Lý Hỏa Vượng hơi nghiêng người, đầu ngón tay vụt qua mặt cỏ vàng.
Ngay sau đó hắn lại nhớ đến thiên tai mới xảy ra, thiên tài mất đi vị giác cùng khứu giác chỉ kéo dài ba ngày đã biến mất.
Đây không phải chuyện đáng vui mừng, thiên tai lần này không quan trọng, nhưng lỡ như thiên tài lần sau là cực kỳ nghiêm trọng thì sao?”
Lý Hỏa Vượng rất muốn làm rõ ràng đây rốt cuộc là chuyện gì, nhưng trừ phi hiện tại hắn đi Bạch Ngọc Kinh, nếu không thì ai cũng không biết Thiên Ngoại Thiên rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Ngay lúc này, thị lực siêu tốt của Lý Hỏa Vượng nhìn thấy trong đường chân trời màu vàng ở phương xa xuất hiện một đốm đen nhỏ.
Tùy theo xe ngựa tới gần, đốm đen nhỏ cũng dần dần biến lớn, cuối cùng bày ra đường nét một tòa thành, bọn họ càng đến gần thì nó càng to ra.
Lý Hỏa Vượng nhìn bên kia, lẩm bẩm:
“Chắc đây là tòa thành thép của Thanh Khâu?”
Trước khi đến hắn đã chuẩn bị đôi chút, đây là tòa thành duy nhất của Thanh Khâu, cũng là đô thành.
Ở nơi không có gỗ không có đá như Thanh Khâu, muốn xây thành trấn cơ hồ là không thể nào, nhưng trừ tòa thành thép này, nó cứng rắn dựng ở nơi trống trải không có bất cứ vật chất này.
Người cầm quyền của Thanh Khâu, Đại Khả Hãn ở trong đó, Giam Thiên Tư của Thanh Khâu cũng thiết lập tại đây.
Nếu Hậu Thục đang đánh với Pháp Giáo, hắn tùy tiện lao vào Hậu Thục, trông thấy Pháp Giáo liền giết e rằng không ồm.
Làm vậy chẳng những không có hiệu suất, còn dễ dàng đánh rắn động cỏ, tạo thành một số dân chúng chết ra, cốt cán của Pháp Giáo không bị gì.
Như thế thì chẳng bằng tiếp xúc với Giam Thiên Tư của Thanh Khâu trước, để xem có thể lấy được nhiều tình báo hơn từ chỗ họ không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận