Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 519: Tọa Vong Đạo

Nhưng vào lúc này, một trận gió lớn thổi qua, Tâm Si đã tới rồi, ông giơ bàn chân phải to lớn lên, giẫm mạnh về phía người Lý Hỏa Vượng.
Nhanh như chớp, một bóng đen chui ra từ trong đạo bào của Lý Hỏa Vượng, rút ra thanh kiếm tiền đồng, đâm thẳng vào lòng bàn chân của Tâm Si.
Đó là xúc tu của Lý Tuế, nó đang giúp Lý Hỏa Vượng đề phòng các cuộc đánh lén của Tâm Si.
Lý Tuế và Lý Hỏa Vượng một người hai công dụng, trong khoảng thời gian ngắn, chống đỡ cho hai người không rơi vào thế bất lợi.
Thế nhưng đối phương lại có ba người, hai công dụng rõ ràng là không đủ dùng.
Cùng với một âm thanh trầm đục khó chịu, trên mặt Lý Hỏa Vượng bị đâm đầy mảnh đao, cậu phun ra một ngụm máu lớn, bị một lực khổng lồ đập vào trong đống đổ nát, khuấy động từng đợt khói bụi.
Khi Lý Hỏa Vượng cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình gần như sắp di chuyển vị trí, cậu lảo đảo đứng dậy thì liền phát hiện mình lại lần nữa bị ba người kia vây ở giữa.
Lúc này, Thác Bạt Đan Thanh vừa mới đánh lén Lý Hỏa vượng liền nói: “Đừng đánh lưng của hắn, trong lưng của tên Tọa Vong Đạo này có mặc áo giáp, cứng lắm.”
Lý Hỏa Vượng nuốt một ngụm máu, hét vào mặt Thác Bạt Đan Thanh một cách giận dữ: "Thác Bạt huynh! Xem xem những xúc tu trên người ta hiện tại đi. Huynh để tay lên ngực mà tự hỏi xem, như ta hiện tại, Tọa Vong Đạo có thể giả vờ ra sao?”
Thác Bạt Đan Thanh nhìn những xúc tu đầy chất nhờn màu đen trong bụng Lý Hỏa Vượng đang quấn lấy kiếm tiền đồng kia, trong mắt lộ ra chút do dự.
Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn ta lại ngẩng đầu lên nói với Hồng Đại: “Cho tôi nợ một cây đao.”
Hồng Đại ăn mặc như một người ăn xin, mở áo của mình ra, lấy ra cây đao dài nhất trong số những cây đao sáng loáng kia và ném qua.
Động thái như vậy rõ ràng là không tin Lý Hỏa Vượng, có nói thêm cũng vô nghĩa.
"Giải thích cái gì! Giết sạch bọn họ đi! Giết! Giết! Giết!" Một giọng nữ bá đạo nổ vang trong không trung.
Cùng với một luồng khí nóng ập vào đầu Lý Hỏa Vượng, hai chân cậu giẫm mạnh lên mặt đất, lao về phía Thác Bạt Đan Thanh đang chuẩn bị nhận lấy cây đao.
Nếu không thể bị vây chết, vậy thì phải phá vòng vây của ba người này trước, Thác Bạt Đan Thanh còn chưa có vũ khí này chính là điểm yếu!
Tâm Si hòa thượng ở một bên định xông qua giúp đỡ, Lý Hỏa Vượng hai mắt đỏ hoe cầm Tử Tuệ Kiếm lên, trực tiếp đâm vào trong miệng rồi rút ra, nửa hàm răng cùng với nửa mảng da mặt đều trực tiếp bị kéo ra.
Từ nửa khuôn mặt bị xé rách có thể nhìn thấy khoang miệng máu thịt lẫn lộn lộ ra trong không trung kia của Lý Hỏa Vượng.
Cùng với việc Lý Hỏa Vượng hít một hơi thật sâu, nhổ mạnh ra phía bên kia, những chiếc răng dính máu bay ra từ khoảng trống, bay về phía Tâm Si giống như tiên nữ rải hoa.
Dùng răng để ép lùi Tâm Si, Tử Tuệ Kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng còn có thanh kiếm tiền đồng của Lý Tuế đã được giơ lên, chém thẳng về phía Thác Bạt Đan Thanh.
Thác Bạt Đan Thanh hai tay đan chéo, mạnh mẽ chặn lại, tơ lụa trên cánh tay hắn bị xé rách từng đoạn, lộ ra một chuỗi hồ đào màu đỏ tươi bên dưới.
Cùng với một tiếng ma sát cực kỳ chói tai, Tử Tuệ Kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng đâm mạnh lên quả hồ đào.
Điều khiến người ta kinh ngạc là Tử Tuệ Kiếm cắt sắt như bùn vậy mà lại bị chuỗi hồ đào kia kẹp lại, thứ này không phải vật bình thường.
Chuỗi hồ đào này khẽ lắc lư, như thể bên trong như ẩn chứa thứ gì đó, hàng chục ánh mắt âm hiểm từ trong đó bắn ra, nhìn về phía đầu của Lý Hỏa Vượng.
"Đừng lại gần hắn! Tên này nuôi cổ.” Hồng Trung đã lâu không xuất hiện, đột nhiên nhảy ra và nhắc nhở Lý Hỏa Vượng.
Tại thời khắc này cân treo sợi tóc này, Lý Hỏa Vượng thầm nói trong lòng: "Lý Tuế, động thủ!"
Chiếc xúc tu màu đen quấn lấy thanh kiếm tiền đồng đâm thẳng về phía lồng ngực trước mặt.
"Đinh" một tiếng giòn vang, thanh kiếm tiền đồng dừng lại trên ngực đối phương, không cách nào xuyên qua được.
Quần áo bị xé rách, một chiếc trường mệnh tỏa màu vàng lấp lánh xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Vào lúc giằng co, lỗ tai Lý Hỏa Vượng khẽ động, cậu nghe thấy tiếng rung do Tâm Si kia xông tới phía sau người.
"Hahaha, Tọa Vong Đạo, thế nào, không ngờ đúng không.”
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Thác Bạt Đan Thanh trước mặt, Lý Hỏa Vượng há miệng, nhổ ra hai chiếc răng mà cậu cố ý giữ lại vào mặt của đối phương.
Những chiếc răng cứng lập tức nổ ra, mảnh răng vụn mang theo máu bao phủ lấy nửa người nửa mặt của Thác Bạt Đan Thanh.
"Á á!"
Một chân đá vào ngực hắn, Lý Hỏa Vượng cuối cùng đã thoát khỏi vòng vây của ba người.
Ngay khi cậu vừa thở phào nhẹ nhõm, rời khỏi ngôi đền miếu sụp đổ này, tình cờ đụng phải một người, đó là Lý Hỏa Vượng.
Nhìn thấy khuôn mặt giống hệt mình trước mặt, hai Lý Hỏa Vượng đều hơi sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận