Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1131: Lục vạn

Năng lực Tu Chân ở phương diện này đã đủ dùng rồi.
Hắn thêm đoạn ký ức này vào, chỉ là vì để Tu Chân cân bằng mà thôi, tác dụng phụ cực kỳ nghiêm trọng của Tu Chân kia, hắn thật sự không muốn giữ lại thêm một khắc nào.
“Để ta xem thử…” Lý Hỏa Vượng đi ra khỏi Trung Âm miếu, nhân thiện ngồi xuống ngay tại một quán trà bên cạnh, bắt đầu tìm kiếm công pháp ban đầu của Tọa Vong Đạo.
Nhưng mà nhìn vào “Biển Kinh” trong đầu, Lý Hỏa Vượng rơi vào trầm tư.
Tọa Vong Đạo vừa mới bắt đầu không nói luyện công như thế nào, không nói vận công như thế nào, vậy mà trước tiên đi học làm một tên lừa đảo chân chính như thế nào.
“Tiểu tử, đừng học vẹt, nếu cứ học theo Biển Kinh thì chẳng học được gì cả đâu, để ta dạy ngươi, Tọa Vong Đạo chúng ta đâu thể gạt người.”
Lý Hỏa Vượng ngồi trong quán trà vừa uống trà, vừa nhìn Lục Vạn trước mắt nói những lời khiến người ta kinh hãi này.
“Gạt người vĩnh viễn là cấp thấp nhất, muốn gạt, phải để cho tự bọn họ lừa gạt chính mình.” Một vị để ria mép vẻ mặt gian xảo tiếp tục giải thích với thiếu niên trước mắt.
“Chỉ cần có thể để cho bọn họ tự lừa gạt mình, cho dù là lời nói dối hoang đường nhất, bọn họ đều cảm thấy là thật.”
Đúng lúc này, một vị lão phụ nhân tiều tụy dị thường, xách giỏ thức ăn đi qua trước mặt quán trà.
“Ngươi nhìn Lưu thị này xem, tướng công bà ta đi làm đại đầu binh, hơn mười năm vẫn chưa trở về, chỉ cần đầu óc không ngốc, đều biết sẽ không về được, nhưng bà ta vẫn không tin, luôn cảm thấy tướng công mình có thể trở về.”
“Đây là tự mình lừa mình, ngươi thậm chí cũng không cần biết tướng công bà ta trông như thế nào. Loại người càng không đi ra được này càng dễ lừa, ngươi xem kỹ nhé.”
Lục Vạn nói xong lấy tay lau lên mặt, một lão khất cái bộ tóc trắng xoá, quần áo tả tơi liền xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng.
“Coong” một tiếng, Lục Vạn đập một lỗ ở cái chén trong tay ra, run rẩy đi về phía lão phụ nhân kia.
Bởi vì cách xa, Lý Hỏa Vượng không nghe thấy tiếng, hắn chỉ nhìn thấy, Lục Vạn nói mấy lời thăm dò đối với lão phụ nhân kia, ngay sau đó tay phụ nhân kia tuột ra, giỏ thức ăn lập tức rơi xuống đất, kích động nhào tới, bắt đầu gào khóc.
Xa cách lâu ngày gặp lại, hai người kích động chảy nước mắt, dựa sát vào nhau đi về nhà.
Không lâu sau, Lục Vạn đã trở lại, dáng vẻ hắn ta cũng không biến trở lại, vẫn là dáng vẻ của lão khất cái.
“Thấy chưa, chỉ đơn giản vậy thôi.”
“Ngươi cũng không lừa bà ta cái gì mà.” Lý Hỏa Vượng tách mấy hạt đậu phộng ném vào trong miệng mình.
“Ai nói không lừa? Chỉ cần ta muốn, bà ta sẽ cung phụng ta cả đời ăn sung mặc sướng, dù cho bà ta chết, con trai bà ta không muốn bị hàng xóm láng giềng mắng là bất hiếu, hắn cũng phải ngoan ngoãn dưỡng lão chăm sóc cho ta đến cuối đời.”
“Chiêu này gọi là tu hú chiếm tổ chim khách, một vài lão lừa đảo không có con cái đi lừa mệt rồi, sẽ dùng chiêu này an hưởng tuổi già.”
Lý Hỏa Vượng bưng một chén trà lên uống một ngụm: “Sớm chiều ở chung, ngươi không sợ bà ta phát hiện ra có gì không đúng? Dù sao cũng là tướng công của mình.”
“Ây dà, đây chính là chỗ tuyệt của chiêu này, ngươi nghĩ thử xem, một lão nữ nhân phát hiện ra vấn đề không đúng thì thế nào? Bà ta dám vạch trần ra sao?”
“Dưới tam cương ngũ thường, bà ta dám nói với những người khác, tướng công mình chờ đợi được trong mười mấy năm, nam nhân bầu bạn với bà ta tận mấy tháng trên giường kỳ thực là một tên lừa đảo?””.
“Bà ta chẳng những không chờ đợi tướng công của mình, còn bị một người xa lạ làm bẩn sự trong sạch, khiến nhà chồng mất mặt, nếu chuyện này nói ra ngoài, hàng xóm láng giềng đều có thể chỉ trỏ xỉa xói bà ta, bà ta còn sống được không?”
“So với kết cục tuyệt vọng này, tự lừa mình rằng có lẽ do mình nghĩ quá nhiều, có phải sẽ dễ tiếp nhận hơn?”
“A, tiền bối, ngươi thật đúng là súc sinh.”
“Súc sinh sao? Người và súc sinh chẳng phải đều làm từ thịt, người chính là súc sinh, nhân nghĩa lễ nhạc gì đó đều là nói nhảm, cũng bởi vì có người tin nhiều lời nhảm nhí như vậy, Tọa Vong Đạo chúng ta mới còn có thể dễ đùa bỡn người như vậy chứ.”
Lục Vạn đặt trà xuống, nói tiếp: “Tọa Vong Đạo chúng ta muốn chơi thì phải chơi lớn, đùa bỡn càng lớn, thay đổi đối với người khác càng lớn, chúng ta có thể nhận được càng nhiều Phi Cương từ chỗ Thiên Tôn hơn.”
“Phi Cương?” Lý Hỏa Vượng hỏi với vẻ kinh ngạc.
“Tùy ngươi gọi nó là gì, chính là một thứ như vậy, dù sao ta gọi nó là Phi Cương, có thứ này, chúng ta có thể sử dụng công pháp thần thông Tọa Vong Đạo.”
“Đơn giản một chút, dịch dung huyễn thuật đều được, phức tạp một chút thì lợi hại rồi, làm ám kỳ làm con rối sống, hơn nữa, ngươi càng lừa càng hăng, càng lừa càng thú vị càng hăng! Thuật lừa gạt cũng tự nhiên càng ngày càng cao!”
“Thì ra là có chuyện như vậy, đa tạ tiền bối dạy dỗ.” Nghe đối phương nói, Lý Hỏa Vượng lộ ra một tia khát vọng đối với thần thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận