Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 930: Lý Tuế (2)

Lý Tuế kéo Bạch Linh Miểu đi tìm phụ thân của nó, nhưng bị cô ngăn lại:
“Khoan đi đã, phụ thân của ngươi đang bàn việc rất quan trọng với một vị khách quý.”
Lý Tuế chớp mắt to hỏi:
“Việc quan trọng? Các ngươi là việc quan trọng?”
Bạch Linh Miểu ngẩng đầu nhìn thoáng qua ảnh ngược trên cửa sổ tầng hai, không giải thích nhiều, dắt Lý Tuế đi vào cổng trong.
Bạch Linh Miểu nhìn quần áo trên người Lý Tuế, nhẹ giọng nói:
“Ngươi mặc bộ đồ này đã bao nhiêu ngày rồi, nên thay đồ mới.”
“Tại sao phải thay?”
“Vì dễ bị dơ, Lý Tuế là cô nương, không thể ở dơ.”
"Vậy sao? Cô nương là cái gì?" Lý Tuế vừa tò mò hỏi vừa đi theo Bạch Linh Miểu vào trong.
Được Bạch Linh Miểu kiên nhẫn giải thích, Lý Tuế học được rất nhiều thứ phụ thân chưa dạy nó bao giờ.
Quần áo trên người Lý Tuế nhanh chóng bị cởi xuống, nhưng nó không thay đồ mới ngay, bị Bạch Linh Miểu ném vào thùng tắm to bằng gỗ.
Bạch Linh Miểu ở bên ngoài dùng tay nhẹ nhàng giặt đồ cũ cho nó, Lý Tuế ở trong thùng tắm cũng bắt chước vò da người của mình.
Nhìn bộ dạng vụng về của Lý Tuế, Bạch Linh Miểu cười thầm, kiên nhẫn dạy nó cách giặt quần áo.
"Lý Tuế, ngươi biết không? Ta thật ra rất vui khi ngươi gọi ta là nương.”
Cái đầu bị xúc tu nâng lên mơ màng nhìn thiếu nữ tóc trắng trước mắt.
“Đôi khi ta rất muốn sinh một đứa con cho Lý sư huynh, nhưng ... ta không thể.” Trên mặt Bạch Linh Miểu lộ ra một chút thương cảm.
“Lỡ như giống nữ nhi của Cẩu Oa, hài tử của ta cũng toàn thân đầy lông trắng giống như ta bây giờ ... vô luận đối với Lý sư huynh hay hài tử kia đều không phải là chuyện tốt."
"Ta đã chịu khổ vì điều này rồi, ta biết dù cho người khác ngoài miệng nói hay cỡ nào thì loại người như chúng ta chung quy khác với người ta, ta không muốn con gái của ta cũng chịu khổ như vậy.”
Bạch Linh Miểu vươn tay gỡ búi tóc của Lý Tuế xuống, thả tóc vào nước õa nhẹ.
“Mặt mũi của ngươi hơi kỳ lạ, mới đầu trong lòng ta ghét bỏ, nhưng ngẫm lại ta và Lý sư huynh cũng chẳng tốt hơn là bao, thế là không quan tâm nữa.”
“Đại nương đang nói gì vậy? Sao ta nghe không hiểu."
"Nghe không hiểu thật tốt, đôi khi ta rất hâm mộ ngươi, mỗi ngày không cần nghĩ gì cả.”
Giống như mẹ con thật sự, Bạch Linh Miểu vừa gội đầu cho Lý Tuế vừa nhẹ giọng nói chuyện.
Tuy Lý Tuế nghe không hiểu lời của Bạch Linh Miểu, nhưng nó vui vẻ ở cùng đại nương.
Có một số chuyện phụ thân không thích nghe hoặc không có phản ứng gì, đại nương sẽ lẳng lặng nghe nó nói.
Thoải mái tắm xong, Lý Tuế mặc vào da người, gắn đầu người lên, búi tóc, cuối cùng mặc đồ của Bạch Linh Miểu vào.
“Không tệ lắm, hình thể của chúng ta xấp xỉ, có thể thay đồ của nhau.” Bạch Linh Miểu vừa lòng ngắm Lý Tuế mặc đồ tươm tất.
"Đợi đã, đứng ở đây đừng động đậy, ta thoa son cho.” Bạch Linh Miểu nói xong định xoay người nhưng chợt khựng lại, nhìn cửa sổ bên trái: “Chẳng phải các ngươi đã hứa với ta sẽ không đến gần Ngưu Tâm Thôn sao?”
Giọng nói trầm thấp từ ngoài cửa sổ vọng vào:
“Thánh Nữ đại nhân, Tư Thiên Giam muốn gặp ngài, muốn bàn bạc với Bạch Liên Giáo chúng ta.”
Bạch Linh Miểu nhẹ thở ra một hơi: “Ta sẽ đi, nhưng mà không phải hiện tại."
"Mặt khác, bởi vì lúc trước phát tán tin tức, đã có rất nhiều tín chúng Bạch Liên năm xưa ẩn núp lục tục tìm tới chúng ta."
"Phiền muốn chết! Ta khó khăn lắm mới trở về một chuyến, cứ phải sốt ruột như thế sao? Chẳng lẽ sợ ta bỏ chạy?!” Bạch Linh Miểu đổi giọng gay gắt, ngoài cửa sổ không còn âm thanh.
"Lý Tuế, chúng ta đi, tìm phụ thân của ngươi!” Bạch Linh Miểu với vẻ mặt không kiên nhẫn dắt Lý Tuế đi hướng phòng ngủ.
Hai người mới đến cửa thì trùng hợp Liễu Tông Nguyên thụt lùi chắp tay thi lễ lui ra ngoài.
Khi Liễu Tông Nguyên xoay người lại vừa lúc thấy một cây xúc tu màu đen rụt về dưới gấu váy của Lý Tuế.
Liễu Tông Nguyên hoàn toàn thay đổi sắc mặt, tay lập tức thò vào ngực áo:
“Tai họa phương nào!”
Quần áo mới mặc trên người Lý Tuế rách toạc, xúc tu màu đen vung đầy trời, mặt thú tróc da mọc đầy răng nanh, nó che trước mặt Bạch Linh Miểu, gầm nhẹ hướng Liễu Tông Nguyên.
Khi Liễu Tông Nguyên thấy mặt thú quen thuộc của Lý Tuế thì sửng sốt, biết mình đã nhầm lẫn.
“Chuyện gì vậy?”
Lý Hỏa Vượng ở trong phòng hỏi thăm, Liễu Tông Nguyên cười nham nhở nói:
“Ôi chà, Nhĩ Cửu huynh đệ, con ... con linh thủ này của ngươi giỏi thật, cư nhiên còn có thể biến hóa, mới vừa rồi suýt chút không nhận ra được."
Liễu Tông Nguyên đi đến đầu cầu thang, nhìn thấy Lý Tuế và Bạch Linh Miểu cùng đi vào trong phòng, nhất thời toàn thân nổi da gà, bả vai run rẩy bước nhanh xuống lầu.
"Ài! Ta nói cho các ngươi, Thượng Kinh Thành siêu to luôn! Chỉ đi bằng chân thì đi mấy ngày mấy đêm cũng không xong!”
"Các ngươi biết con đường trong Thượng Kinh Thành to cỡ nào không? Ta nói cho các ngươi biết, hơn hai mươi chiếc xe ngựa chạy song song vẫn dư khoảng trống!”
“Còn nữa, cô nương trong kỹ viện Thượng Kinh Thành, chậc chậc, không nói đến vẻ ngoài, chỉ kêu một tiếng thôi đã khiến người mềm xương rồi.”
“Nữa này, người của Thượng Kinh Thành mỗi ngày ăn uống linh đình như ngày Tết, ven đường nuôi chó đều có thịt ăn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận