Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 171: Đan Dương Tử

Đó là Hắc Thái Tuế, nhưng không hoàn toàn là Hắc Thái Tuế, phần gốc một xúc tu treo nửa khuôn mặt, đó là mặt của Đan Dương Tử!
“Ôi chao, Phật này không chết! Hắn vẫn chưa hoàn toàn thành Phật! Phật thật ra luôn đi theo Hắc Thái Tuế trốn trong bụng của Lý Hỏa Vượng! Chúng ta chọn sai rồi! Đây mới là chính chủ!"
Biến đổi đột ngột khiến mọi người đều không có phản ứng lại.
Xúc tu chui ra từ miệng của Lý Hỏa Vượng bỗng duỗi thẳng đâm tới trước.
Xúc tu mềm mại của Hắc Thái Tuế khi căng ra thì trở nên vô cùng cứng rắn, nháy mắt chọc thủng bụng của một ni cô mập, vết thương cũng không có đổ máu, mà là không ngừng trào ra mỡ tái nhợt.
Mặc kệ thứ gì từ bên trong chảy ra, tiếng hét của ni cô tăng thêm chút âm thanh lạc nhịp trong tiếng tụng kinh trang nghiêm.
Tùy theo tiếng tụng kinh yếu bớt, pho tượng Bồ Tát ruồi không còn ngưng thực mà trở nên lỏng lẻo.
Đó chỉ mới là bắt đầu, càng nhiều xúc tu màu đen dính liền với khí quan của Đan Dương Tử mấp máy thò ra từ miệng Lý Hỏa Vượng điên cuồng tập kích ni cô khác.
Mớ xúc tu lật ngược Lý Hỏa Vượng, giống như bạch tuộc dùng xúc tu chống mặt đất liên tục bò.
Toàn bộ sân rối ren, một ni cô mập định ra tay ngăn cản nhưng ruồi ngưng tụ thành hình Bồ Tát đã tan rã.
Đan Dương Tử gặp nguy thoáng chốc thoát khỏi trói buộc, cục diện của hai bên đảo ngược.
Đám Tĩnh Tâm muốn đối phó Đan Dương Tử nhưng căn bản không làm được, không còn sự kết nối Thanh Tịnh Tâm, trong mắt bọn họ không có Đan Dương Tử, chỉ có một đạo sĩ áo đỏ trong miệng thò ra hơn mười xúc tu mấp máy.
“Phải nghĩ biện pháp khiến tiểu tử này lại gia nhập Thanh Tịnh Tâm của chúng ta, nếu không thì chúng ta căn bản không ảnh hưởng Đan Dương Tử được!”
"Không được, không làm được, Đan Dương Tử ở trong bụng của hắn, từng giây từng phút đều đang quấy rối, sư muội, thỉnh Bồ Tát nhập thân đi, nếu kéo dài nữa thì trong am sẽ xảy ra chuyện."
Tĩnh Tâm nhìn Lý Hỏa Vượng bị treo ngược ở phương xa, trong lòng có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, đều đến bước này rồi vậy mà bị thất bại trong gang tấc.
Mặc kệ trong mắt người khác thấy gì, còn ở trong mắt Lý Hỏa Vượng thì không có xúc tu nào chui ra từ miệng, cậu cũng không nhúc nhích, là Đan Dương Tử khủng bố đang điên cuồng công kích những ni cô mập.
Lý Hỏa Vượng cũng nghe rõ lời Tĩnh Tâm vừa nói.
“Đan Dương Tử không chết? Hắn vẫn chưa chết? Luôn cùng Hắc Thái Tuế sinh hoạt trong bụng của ta?" Lý Hỏa Vượng nháy mắt cảm giác được toàn thân lạnh lẽo.
Đan Dương Tử giết người như ngóe, bắt người để luyện đan đó vẫn còn sống!
Trước kia Lý Hỏa Vượng luôn cho rằng Đan Dương Tử chỉ là không ngừng ăn mòn mình từ tinh thần, chưa bao giờ ngờ rằng Đan Dương Tử không bỏ qua cho thân thể của cậu.
Nhìn Đan Dương Tử ở phương xa, trong mắt Lý Hỏa Vượng tràn ngập thù hận.
"Không được! Nhất định phải làm chút gì đó, ta nhất định phải làm chút gì đó! Ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết! Muốn giải quyết được hắn thì phải làm trong hôm nay!”
Lý Hỏa Vượng vươn tay phải cầm Đại Thiên Lục treo bên hông, tay trái vạch bao dụng cụ tra tấn giấu trong vạt áo.
Lý Hỏa Vượng lấy ra cây dùi ba mũi sắc bén nhanh chóng ướm thử các vị trí trên thân thể mình, cậu cắn răng đâm vào lòng bàn tay, không ngừng nhấn xuống cắm vào tận xương.
Đau đớn kịch liệt suýt chút khiến Lý Hỏa Vượng ngất xỉu, trong tình huống cảm giác đau tăng gấp đôi thì thật khó chịu đựng điều này.
Có lẽ trong lúc sử dụng Đại Thiên Lục thì cảm giác đau sâu thêm là chuyện tốt, nhưng mà lần này Lý Hỏa Vượng không định sử dụng Đại Thiên Lục.
Đang định mở ra Đại Thiên Lục thì một sợi tiên tuy đầy tiên khí bay tới quấn lấy Đại Thiên Lục bên hông Lý Hỏa Vượng ném bay ra ngoài.
“Nhóc, ngươi phải giúp vi sư thành tiên, không được giúp người ngoài quấy rối!” Đầu ông già hói ở bên trái Đan Dương Tử bỗng mở miệng nói chuyện.
"Giúp người thành tiên là công đức lớn! Về sau khi ngươi leo lên đường tu tiên thì sẽ hiểu!” Cái đầu trung niên ở giữa nói.
“Ngươi căn bản không tưởng tượng được ta nhìn thấy cái gì ở rìa Tiên giới! Ta muốn đi vào, ta nhất định phải đi vào! Ta chỉ kém một bước nữa thôi! Giúp ta!" Cuối cùng nói chuyện là cái đầu con nít của Đan Dương Tử.
“Tổ cha ngươi! Dù có chết ta cũng sẽ không tiếp tục giúp ngươi!" Lý Hỏa Vượng cắn răng rút mạnh dùi ba mũi ra khỏi miệng vết thương.
Cái miệng nhọn khảm vào nhau của Đan Dương Tử nhe ra, cười nhìn Lý Hỏa Vượng:
“Nhóc, chuyện Trảm Tam Thi ngươi phải giúp, không chịu cũng phải chịu, ngươi đừng quên ai là sư phụ của mình.”
“Trảm Tam Thi cái quái gì, ngươi nghĩ ta vẫn tin lời ngươi nói sao?! Muốn thân thể của ta thì cứ nói thẳng! Ta có thể lừa ngươi, không đại biểu ngươi có thể lừa ta!"
"Nói cho ngươi một việc! Ngươi đã bị máu thịt của đám tai họa trong nguyên liệu đan dược hoàn toàn vặn vẹo thành quái vật rồi! Công pháp thành Tiên đều là ta nói bừa thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận