Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 554: Biện pháp

Nhìn Hồng Đại chảy máu ròng ròng nhưng không có dấu hiệu sẽ chết thì mọi người lập tức hiểu được tình cảnh trước mắt.
Đây gần như hình thành một nút thắt chết không cách nào gỡ bỏ.
Sắc mặt của Ký Tướng tối sầm, định nói gì nhưng một nắm tay từ bên cạnh đấm mạnh vào mặt ông.
“Đồ thái giám chết tiệt! Tất cả đều là do ngươi hại! Nếu không phải ngươi mang chúng ta đến đây bắt Tâm Trọc chó chết thì sao gặp cảnh này?”
Là Thác Bạt Đan Thanh ra tay, hắn chẳng còn dáng vẻ hiền hòa lúc trước nữa, phớt lờ tôn ti thứ tự, nổi giận xông đến trước mặt Ký Tướng, tay đấm chân đá cấp trên cũ của mình.
Thác Bạt Đan Thanh hoàn toàn tan vỡ, người khác cũng chẳng khá hơn gì.
Liễu Tông Nguyên quỳ trên mặt đất, suy sụp chống tay xuống đất.
Hồng Đại thì mặt không cảm xúc cứng ngắc tại chỗ, trợn mắt trân trân nhìn chằm chằm mọi thứ xung quanh.
Bầu không khí tuyệt vọng bao phủ mọi người, tiếng cười the thé phát ra từ những người vĩnh viễn không thể chết bao quanh mọi người.
Trong tình huống này, dường như làm gì cũng vô ích, ngay cả cái chết cũng là hy vọng xa vời với họ.
Nhưng điều này không bao gồm Lý Hỏa Vượng, trải qua các loại tuyệt cảnh khiến cậu ít khi bị việc gì đánh gục.
Khi phát hiện Bạch Linh Miểu biểu cảm dữ tợn thì Lý Hỏa Vượng ôm lấy cô ấy, âm thanh run rẩy nói: "Có ta đây, chỉ cần có ta ở thì không ai có thể tổn thương được muội!”
Nhị Thần từ sau lưng nhẹ nhàng dựa vào Lý Hỏa Vượng, lần này cậu hiếm thấy không có bài xích.
“Chẳng lẽ huynh có biện pháp trong tình huống này?”
Bạch Linh Miểu xoe tròn mắt nhìn người đàn ông ở trước mặt, trong tuyệt cảnh như vậy, cậu dựa vào cái gì nói ra lời như thế?
Lý Hỏa Vượng nhẹ gật đầu rồi ngước lên nhìn bầu trời tối đen, trên mặt lộ ra một chút cười gượng.
“Tiên gia không thể vào đây, nhưng mà ta cảm thấy có vị tồn tại khẳng định có thể tiến vào."
"Ai?"
"Ba Hủy! Ba Hủy trong Bạch Ngọc Kinh!”
Lý Hỏa Vượng đã đi Bạch Ngọc Kinh, mặc kệ Tâm Trọc rốt cuộc làm bằng cách nào, ở trước mặt tồn tại ngay cả suy nghĩ cũng không dám nghĩ này thì hoàn toàn không đáng giá nhắc tới, cho dù đó là Tâm Trọc một sống một chết dung hợp vào nhau.
Suy tư qua đi, Lý Hỏa Vượng nét mặt kiên định nói:
"Ta muốn sử dụng Thương Khương Đăng Giai, mượn dùng lực lượng của Ba Hủy để phá tử cục hiện giờ!”
Nếu như nói hiện tại còn có biện pháp giải quyết tử cục trước mắt thì chỉ có loại này.
Bạch Linh Miểu giật thót tim, cô ấy nhớ kỹ nó, lúc trước Lý Hỏa Vượng từng nói rồi:
"Vậy chẳng phải là ...”
"Đúng, không sai." Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn thoáng qua Thác Bạt Đan Thanh đang đâm ba dao sáu lỗ vào người Ký Tướng, ôm Bạch Linh Miểu đi vào khu rừng rậm rạp.
Những người khác căn bản không để ý Lý Hỏa Vượng đi đâu, giờ phút này bọn họ có lẽ đã không màng tới điều gì nữa.
"Thương Khương Đăng Giai cần trong lòng và thân thể chịu thống khổ, đau đớn thể xác tột độ thì dễ rồi, ta cần tìm đau lòng tột đỉnh.”
Chính mình không phải người bình thường, chính mình là Tâm Tố, Tâm Trọc có thể lợi dụng năng lực của bản thân thì Tâm Tố cũng có thể lợi dụng.
Giống như lần đầu tiên Thương Khương Đăng Giai vậy, trong ảo giác bên kia, chỉ cần chính mình dám làm thì bên kia sẽ liên tục không ngừng đưa đến đau lòng cực độ cho mình.
Trong rừng cây không bóng người buổi tối, Lý Hỏa Vượng cẩn thận nhìn ngắm thiếu nữ ở trước mặt:
"Đừng lo lắng, ta sẽ giống như lúc ở Thanh Phong Quan, cứu muội thoát khỏi hiểm cảnh này.”
Bạch Linh Miểu trực tiếp bác bỏ lời của Lý Hỏa Vượng:
"Không được! Hãy nghĩ cách nào khác đi!”
Nhưng Lý Hỏa Vượng không muốn nghe theo Bạch Linh Miểu:
“Lý Tuế, ra đi, yên lặng ở cạnh nương của ngươi, đừng chạy lung tung, ta rất nhanh liền trở về."
Từng cây xúc tu màu đen chui ra từ lồng ngực của Lý Hỏa Vượng, cuối cùng hình thành một đoàn quái vật xúc tu mấp máy.
"Miểu Miểu. Hắn là nhi tử của ta, đừng sợ." Lý Hỏa Vượng giải thích cho Bạch Linh Miểu lần đầu tiên thấy Lý Tuế.
Bạch Linh Miểu trợn to mắt nhìn quái vật xúc tu khủng bố ở trước mặt:
“Huynh lặp lại lần nữa, đây là ... nhi tử của huynh với ai?”
Lý Hỏa Vượng nhẹ giọng cười cười, cảm giác được mọi thứ xung quanh bắt đầu lắc lư biến hóa, cậu không giải thích nhiều cái gì.
"Các ngươi chờ ta trở lại, đứng xa một chút, miễn cho tổn thương đến các ngươi, dù không chết được cũng bị đau."
Mọi thứ xung quanh bắt đầu hòa tan, lần này không biết là nguyên nhân gì mà biến hóa chậm hơn lúc trước nhiều, nhưng cuối cùng Lý Hỏa Vượng vẫn trở lại vòm cầu âm u dơ bẩn.
Nhìn bốn phía vừa lạ vừa quen, Lý Hỏa Vượng hơi ngây người một lúc rồi vọt tới cạnh nước sông, dùng nước rửa mặt.
Nhìn chằm chằm chính mình phản chiếu trong gương, Lý Hỏa Vượng dường như đang tự thôi miên mình:
"Miểu Miểu còn đang chờ ta, ta cần lợi dụng ảo giác tìm được đau lòng cực độ mới có thể cứu muội ấy!”
Lặp lại ba lần xong Lý Hỏa Vượng đứng thẳng người, kế tiếp nên suy xét làm sao tìm đau lòng cực độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận