Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1174: Hình chiếu

Nghe xong Lý Hỏa Vượng giải thích, Thanh Vượng Lai ngừng một lúc sau, chậm rãi mở miệng nói: "Lý Hỏa Vượng, nghe anh nói như vậy thì tôi đã hiểu rồi. Nguyên nhân cảm xúc của anh dao động lớn như vậy là vì anh cảm thấy tất cả điều này đều là giả phải không? Bạn gái thật, cha mẹ thật của anh đều ở nơi khác? Anh cảm thấy mình xuyên việt? Mọi thứ nơi đây đều là giả?"
Nhìn Dương Na vô cùng chân thật ở bên cạnh, biểu cảm của Lý Hỏa Vượng giãy giụa, hô hấp nặng nề:
"Chẳng lẽ không phải sao? Chẳng lẽ đây không phải là điều cậu nói à?”
“Đúng vậy, lúc trước tôi từng nói toàn bộ thế giới đều là hình chiếu, nhưng không có nghĩa là hình chiếu giả dối. Tôi từng nói tuy chúng ta có máu, có thịt, có tư tưởng, chúng ta là chân thật, chúng ta là hình chiếu chân thật, anh hiểu không?”
"Cho nên anh dựa vào cái gì cho rằng những gì trải qua không phải hình chiếu? Hiểu ý tôi nói không? Tôi nói hình chiếu ý tứ là từ nhỏ đến lớn của anh đều là hình chiếu. Anh vẫn luôn ở đây, Dương Na vẫn là Dương Na cũ của anh, cha mẹ vẫn là cha mẹ cũ của anh, không cần Mê Võng, chẳng qua bọn họ giống như anh và tôi, đều là hình chiếu của một mặt khác.”
"Bọn họ đều là hình chiếu? Mọi thứ ngày xưa của ta đều là hình chiếu?”
Trong đầu Lý Hỏa Vượng vụt qua những ký ức quá khứ, nhà trẻ, tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông.
“Tất cả điều này đều là hình chiếu?”
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!"
“Tại sao anh cho rằng không thể nào? Không có gì là không thể, chẳng qua lúc trước anh chưa từng phát hiện. Đừng cảm thấy điều này nghiêm trọng lắm, luôn có ít người hiểu được. Anh hãy nhìn xem, trừ số ít người ý thức được bản thân là hình chiếu, mấy tỷ người đều là đờ đẫn sống hết một đời.”
Lý Hỏa Vượng ở đầu dây bên kia im lặng, Thanh Vượng Lai lại an ủi:
“Yên tâm, anh không xuyên việt, bọn họ vẫn là họ, vẫn luôn bên cạnh anh, mọi thứ đều không có phát sinh thay đổi, chỉ cần anh hiểu thấu giả thuyết này là được.”
So với nỗi tuyệt vọng trước kia, cách nói này tốt hơn nhiều, tất cả không thay đổi, dù bọn họ vẫn luôn là hình chiếu.
Trầm mặc một lúc sau, Lý Hỏa Vượng mở miệng nói: "Chứng cứ đâu? Ta cần chứng cứ chứng minh ta quá khứ và hiện tại đều là hình chiếu, cậu chỉ nói miệng thì ta không tin!"
"Vậy còn anh, có chứng cứ chứng minh trước kia anh không phải hình chiếu không?”
"Ta có!"
Lý Hỏa Vượng trả lời chém đinh chặt sắt, khiến Thanh Vượng Lai bỗng thấy bất ngờ:
“Ồ? Nói nghe một chút nào.”
“Tuy ta là Tư Mệnh, nhưng ta là Tư Mệnh vừa bị tu chân tu ra, tức là ta của quá khứ không phải hình chiếu!”
Vô luận là trong điện thoại hay bên ngoài giờ phút này đều rơi vào trầm mặc.
"Lý Hỏa Vượng, chúng ta hãy thực sự cầu thị, anh cứ tranh luận như vậy e rằng không có hồi kết.”
“Thôi, tự ta nghĩ biện pháp!" Lý Hỏa Vượng nói, trực tiếp ngắt máy.
Tuy rằng ngoài miệng là nói như vậy, nhưng cảm xúc của Lý Hỏa Vượng rõ ràng tốt hơn nhiều.
Thanh Vượng Lai đưa ra một giả thiết, bản thân ở quá khứ và hiện tại đều là hình chiếu, Lý Hỏa Vượng không quan tâm bản thân có phải là hình chiếu hay không, hắn chỉ muốn người nhà hiện tại vẫn là người nhà trong quá khứ, mặc kệ bọn họ là cái gì.
Nghe như rất hoang đường, nhưng Lý Hỏa Vượng hiện tại đang trải qua chuyện càng hoang đường, bây giờ tạm gác lại vấn đề này, cần chính mình đi tìm kiếm đáp án.
Lý Hỏa Vượng dùng áo lau sạch máu dính trên màn hình di động, trả lại cho Dương Na.
Nhìn đối phương, Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một lúc nhưng không lên tiếng hỏi, nếu đối phương và Dương Na của quá khứ là hai người hoàn toàn khác nhau, thế thì hắn hỏi cũng như không.
“Đi thôi, chúng ta đi về trước rồi tính.” Lý Hỏa Vượng dìu Dương Na đi hướng cửa.
Khi đi tới cửa thì Lý Hỏa Vượng xoay người lại, nhìn về hướng chị em họ Ba.
"Ba Hủy, chúng ta cũng xem như người quen cũ, nếu phương diện này ngươi có thể giúp ta làm rõ chuyện này rốt cuộc là sao thì ta có thể kết minh với ngươi, miễn cho một mình ngươi bị người tập kích, không có người giúp đỡ.”
“Mục tiêu của họ là Tư Mệnh, đã có Tư Mệnh khác chết, ngươi dám chắc kẻ chết kế tiếp không phải là ngươi sao?”
“Ha ha.” Hai chị em phớt lờ Lý Hỏa Vượng nói linh tinh, đóng sầm cửa.
"Kỳ lạ, Ba Hủy rõ ràng biết ta, thậm chí đã gặp ta mấy lần, chẳng lẽ ... ta nghĩ sai rồi?”
Lý Hỏa Vượng ngẫm nghĩ vài giây, lắc đầu: "Không đúng, bọn họ nhất định là Ba Hủy! Lúc trước nó còn nhắc nhở ta, khẳng định không sai! Nhưng tại sao nó không giao lưu với ta?”
“Chẳng lẽ là vì hình chiếu? Hình chiếu làm sai lệch ý tứ trong lời nói của ta? Mà hình chiếu là thế nào? Tại sao sau khi ta biến thành Tư Mệnh thì cách một tầng hình chiếu?”
Lý Hỏa Vượng nhớ lại lúc trước những người này ra tay với mình, biểu cảm của Lý Hỏa Vượng bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận