Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 514: Phật Cốt Miếu

Cùng với âm thanh cót két vang lên, bóng người to lớn trong cũi giam kia bước ra khỏi phòng giam.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn hòa thượng trước mặt, hòa thượng gầy gò với vẻ mặt không vui không buồn này cao lớn dị thường, đứng ở đó, vậy mà lại cao bằng Bành Long Đằng không đầu ở một bên.
Hai tay hòa thượng bị gông gỗ trói lại, trên chân cũng bị xiềng xích trói lại, nhưng ông không thèm để tâm chút nào, hai tay chắp lại, trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất, không có ý muốn cởi bỏ sự trói buộc trên người ra chút nào.
"Được rồi, mọi người đều đến đủ rồi, vậy ta sẽ nói một chút việc lần này là thế nào.” Nghe thấy lời này, tất cả mọi người có mặt đều trở nên nghiêm túc, lính canh ngục xung quanh cũng lần lượt rời đi.
Ký Tướng ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: "Lần này là Phật Cốt Miếu xảy ra chuyện, phía bên đó truyền đến tin tức rằng là Phát Tài của Tọa Vong Đạo động thủ, cũng không biết đám Sát Thiên Đao này muốn làm gì.”
Phát Tài! Một trong tam nguyên của Tọa Vong Đạo, Lý Hỏa Vượng lập tức nắm chặt tay lại, chẳng trách ngay cả Ký Tướng ở thượng kinh cũng đến đây, chuyện lần này tuyệt đối không phải tầm thường.
"Đợi một chút, lúc làm chuyện này, ta có thể nghĩ cách moi ra thông tin về Bắc Phong từ phía Phát Tài không?”
Ngay khi Lý Hỏa Vượng đang nghĩ về loại khả năng này có bao nhiêu khả năng thắng, lời nói của Ký Tướng vẫn đang tiếp tục.
"Nếu là Phát Tài của Tọa Vong Đạo, ta không nói các ngươi cũng biết được sức nặng của chuyện lần này, vì vậy lần này đã mời Tâm Si Thiền Sư giúp đỡ.”
Ba người khác đều không hẹn mà đồng thời nhìn về phía hòa thượng cao lớn, đối mặt với ánh mắt của bọn họ, hòa thượng kia không nói lời nào.
“Thứ mà Tâm Si Thiền Sư tu là bế khẩu thiền, những ngụy thuật kia của Phát Tài không lừa được Tâm Si Thiền Sư, cho nên sau khi đến Phật Cốt Miếu, các ngươi phải nhớ kỹ một điều, đó chính là những gì mà Tâm Si Thiền Sư nói hoàn toàn là lời nói thật.”
"Thứ hai, chỉ cần tiến vào trong miếu, bất kỳ ai rời khỏi mắt những người còn lại, cho dù là rời đi trong thời gian một chén trà, cũng phải cẩn thận rằng người trở lại đã bị Tọa Vong Đạo giở trò.”
"Còn có, đây là chuyện thứ ba, mười năm trước ta đã từng tiếp xúc với Phát Tài, nữ nhân này rất khó đối phó, lời nói từ miệng nàng ta đừng nghe theo, cũng đừng nghiền ngẫm, nhưng cũng không thể không nghe.”
"Hả? Không nghe cũng không được?" Thác Bạt Đan Thanh rất phối hợp, ngửa người ra sau, kinh ngạc mở to hai mắt.
"Ừ, có lúc ngươi hoàn toàn không nghe cũng sẽ rơi vào bẫy của nàng ta, tốt nhất chính là lời nói từ trong miệng người phụ nữ này hãy tin ba phần, hoài nghi ba phần và giữ lại ba phần cho mình.”
"Ai dà, nghịch tặc khó đối phó như vậy mà mười năm trước Ký Tướng đại nhân vẫn có thể buộc nàng ta phải rút lui, mấy người bọn ta có xách dép cũng không theo kịp.”
"Khó đối phó đúng không? Haha... Vì vậy, cách tốt nhất chính là nhân lúc nàng ta còn chưa mở miệng, hãy trực tiếp giết chết nàng ta, Nhĩ Cửu, trong mấy người các ngươi, ngươi động thủ nhanh gọn nhất, vì vậy lúc Tâm Si Thiền Sư bảo ngươi động thủ, ngươi nhất định phải động thủ.”
"Tuân lệnh, Ký Tướng đại nhân, chỉ là vị Tâm Si Thiền Sư này không phải là tu bế khẩu thiền sao? Ông ấy nói cho ta thế nào?” Lý Hỏa Vượng đã muốn hỏi từ lâu, vị hòa thượng này rõ ràng không thể nói chuyện, cho dù ông không bị Phát Tài lừa cũng không giải quyết được gì.
Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, một âm thanh A Di Đà Phật vang lên trong đầu cậu: “Bần tăng biết tha tâm thông, Nhĩ thí chủ không cần lo lắng.”
Giọng nói này khiến Lý Hỏa Vượng nhớ đến các sư thái của An Từ Am cũng có loại năng lực này, yêu ai yêu cả đường đi, Lý Hỏa Vượng có ấn tượng tốt hơn nhiều với hòa thượng này.
"Được rồi, những chuyện vặt vãnh khác, chúng ta sẽ nói sau trên đường đi.”
Lý Hỏa Vượng đứng dậy, đi theo những người khác và bước ra khỏi nhà lao, ngồi lên cỗ xe bốn con ngựa kéo đã được chuẩn bị sẵn.
Không ai có mặt hỏi người tên Phát Tài này trông thế nào, nếu đã là Tọa Vong Đạo vậy thì nàng ta trông thế nào hoàn toàn được quyết định bởi việc nàng ta muốn trông như thế nào.
Các trạm dịch của Đại Lương rõ ràng rất hoàn thiện, sau khi Ký Tướng không ngừng xuất tấm bài ra, mỗi trạm dịch đều có xe chuyên dụng.
Tốc độ như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà tốc độ Lý Hỏa Vượng đi bộ lúc trước có thể so sánh được, chỉ trong vòng hai ngày một đêm, bọn họ đã tới Lãng Trung Thành nơi Phật Cốt Miếu tọa lạc.
Màn đêm buông xuống, Lý Hỏa Vượng vén màn xuống xe ngựa, không đợi cho cậu thả lỏng tay chân tê rần, cậu liền nhìn thấy một miếu thờ nổi bật cao hơn các kiến trúc xung quanh ở phía xa.
“Nhớ kỹ lời nói của ta trước đó, chúng ta đi thôi.” Ký Tướng nói, bước chân đi về phía ngôi miếu ở phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận