Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1348: Không tin

Chính giữa búi tóc cắm phượng loan ngậm một viên minh châu, tua rua từ minh châu rũ xuống tôn lên khuôn mặt xinh đẹp mà quyến rũ.
Tuy dung mạo của nàng rất xuất sắc nhưng khi môi anh đào hé mở, cách ăn mặc châu quang bảo khí cỡ nào cũng không thể ngăn ác ý đậm đặc:
“Ngươi là Lý Hỏa Vượng? Ngươi nói chuyện đi chứ, bị câm sao?"
Lý Hỏa Vượng không nói gì, chỉ đứng đó nhíu mày nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quyến rũ ở trước mắt.
"Ta biết bệ hạ có mấy người thân thích nghèo, vì quan hệ ngày xưa nên đối xử tốt với các ngươi là chuyện bình thường, nhưng ngươi chỉ là một đạo sĩ, phải tự biết thân phận! Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!"
"Bệ hạ là người nào? Ngươi là ai? Thấy bệ hạ mà ngươi không chịu quỳ, thật là không hiểu quy củ!"
"Về sau ngươi nhớ kỹ cho ta, trông thấy hoàng đế phải lập tức quỳ xuống! Còn sau đó hoàng đế ban ghế lại là chuyện khác!”
Nghe xong lời này, Lý Hỏa Vượng rốt cục lên tiếng: “Xúc Xắc?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ tại chỗ, cô gái xinh đẹp đưa tay ra kéo mặt mình xuống, tay xoa mặt như nhào bùn, định hình Xúc Xắc sáu điểm:
“Chậc, khá lắm, Hồng Trung, lần này nhận ra nhanh thế? Xem ra trong khoảng thời gian này cũng không quên tu hành.”
Lý Hỏa Vượng không cho rằng Xúc Xắc tìm mình chỉ để tán dóc, một tay nắm lấy chuôi kiếm.
Lý Hỏa Vượng dùng năng lực tu chân nhìn chăm chú, sáu điểm trên mặt Xúc Xắc tụ thành một điểm.
Xúc Xắc dời sang trái hai bước, dùng cung nữ che khuất tầm nhìn của Lý Hỏa Vượng: “Đừng hoảng hốt như vậy. Đừng quên lúc ở Bạch Ngọc Kinh ta đã giúp ngươi, nếu không có ta nhắc nhở liệu ngươi có nghĩ ra dùng long khí khâu lại Bạch Ngọc Kinh đã vỡ không?”
Hàm răng cắn chặt của Lý Hỏa Vượng hé ra một khe hở, giọng nói kìm nén sát ý và tức giận phát ra:
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì."
“Thiên Trần Quốc đánh tới rồi đúng không? Ha ha ha.” Xúc Xắc thò đầu ra từ phía sau cung nữ, cợt nhả nói.
“Thoạt nhìn là nguy cơ, nhưng ngươi hay ta đều biết, nói là nguy cơ nhưng càng giống như kỳ ngộ.”
“Đại Lương, Đại Tề và ngươi, Lý Hỏa Vượng đều có thể vớt ích lợi từ trong đó, vậy thêm ta vào chắc cũng không cản trở chứ nhỉ?”
“Thiên Trần Quốc có thứ ngươi muốn? Là cái gì?”
Xúc Xắc giơ một ngón tay ấn mạnh vào mắt mình:
“Ha ha ha, ngươi không cần quản vụ này, dù sao ngươi cũng không cần thứ đó, đây là ân oán giữa ta và Đấu Mẫu.”
"Chỉ cần ngươi đồng ý, không tiếp tục âm thầm nghĩ giết ta, vậy ta sẽ góp sức lớn trong việc đối phó Thiên Trần, phần thắng của chúng ta sẽ lớn ngươi.”
"Ngươi? Ngươi ngay cả Đại Tề đều đi không được, ngươi có thể giúp gì chứ?”
"Ai nói ta không thể đi? Đừng quên, trong Xúc Xắc mười tám mặt của ta có một Xúc Xắc của Đại Tề.”
“Ta cũng xem như người Đại Tề, chẳng qua trước kia ta không muốn đi, nhưng nếu ta thực sự muốn đi thì đương nhiên đi được.”
Tùy theo Xúc Xắc nói, thân thể nóng bỏng kia bắt đầu trở nên bán trong suốt, giống như tùy thời đều có thể biến mất trong thế giới Đại Lương.
“Đừng lúc nào cũng cho rằng là Tọa Vong Đạo thì không làm chuyện thật, ngươi cũng là Tọa Vong Đạo, lúc nghiêm túc thì phải nghiêm túc. Nếu Thiên Trần Quốc cướp Đại Lương và Đại Tề thì Tọa Vong Đạo chúng ta biết lừa ai bây giờ?”
“Người ta sắp đánh tới nơi, bây giờ ngươi mới nói thì có ích gì. Nếu đấu ngay mặt thì Tọa Vong Đạo là phế vật! Hơn nữa trò đó của ngươi vô dụng, người ta có thể moi lời nói dối ra khỏi thân thể.”
“Ngươi nói gì khó nghe vậy, chửi luôn bản thân, bỏ đi, không nói hoa hòe, làm thật này.”
Nói xong, Xúc Xắc giả vờ nhìn xung quanh, lại gần nói nhỏ:
“Ta biết tình huống bên kia của họ, sao? Cái này chắc đáng giá ta cùng các ngươi giành chiến thắng chứ?”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng nhất thời nhướng mày, một phỏng đoán đột ngột nhảy ra trong óc hắn:
“Bắc Phong là nội gian của ngươi?”
Tuy nhiên, khi Xúc Xắc nghe thấy điều này thì vẻ mặt rất khoa trương: “Ồ, Bắc Phong còn sống sao? Trời ơi!"
"Đừng giả vờ ở đây nữa, nếu ngươi thật sự có thành ý thì đừng lề mề, nói thẳng đi.”
Những gì Xúc Xắc nói từ này đến giờ Lý Hỏa Vượng căn bản không tin.
Ngã một lần khôn ra một chút, đối với Tọa Vong Đạo, hắn đã tìm được cách ứng đối.
Nhưng dù Xúc Xắc toàn nói dối thì Lý Hỏa Vượng vẫn muốn nghe, đôi khi trong lời nói dối cũng chứa chút tin tức.
Dù sao xem chuyện lúc trước, Bắc Phong không chết là mật thám của Xúc Xắc có tính khả thi rất lớn, hiện tại Bắc Phong làm việc cho Thiên Trần, có lẽ sẽ biết được điều gì đó.
Xúc Xắc nói ra tin đầu tiên:
“Người của Thiên Trần Quốc có thể chạm trời đụng đạo.”
“Chuyện này còn cần ngươi nói? Đừng nói là ngươi chỉ biết chi tiết đó của Thiên Trần Quốc đấy nhé?”
"Không không không, Hồng Trung, ta nói là mỗi người của Thiên Trần Quốc đều làm được, chẳng qua một số kẻ lợi hại có thể dễ dàng phân tách, có kẻ ngu dốt không có ngộ tính, thì không học được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận