Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1349: Nói chuyện (1)

"Mọi người? Kể cả phàm nhân của Thiên Trần Quốc cũng làm được ư?”
"Ha ha ha, ngươi cảm thấy Thiên Trần Quốc như vậy còn có phàm nhân sao? Bên kia không giống như chỗ chúng ta, bên đó không có Tư Mệnh, cũng không có Thần Tiên, bọn họ tự mình làm chủ."
Lý Hỏa Vượng đứng ở nơi đó, nghe Xúc Xắc nói tiếp.
"Họ không tin vào bất cứ điều gì, họ chỉ tin vào chính mình."
Đây là một tin tức cực kỳ vô cùng xấu đối với Lý Hỏa Vượng, làm cách nào đấu lại Thiên Trần Quốc như vậy đây?
Lý Hỏa Vượng không biết năng lực này của họ có phải cướp từ người Vô Sinh Lão Mẫu không, hay là thứ gì khác.
Nếu những gì Xúc Xắc nói không phải lừa dối hắn, vậy thì tình huống tiếp theo có lẽ sẽ rất rắc rối.
Nếu trước đây Lý Hỏa Vượng còn nghĩ có thể mượn Tư Mệnh, vậy bây giờ nếu không mời được Quý Tai giúp e rằng sẽ không có chút hy vọng chiến thắng nào.
Lý Hỏa Vượng còn đang suy nghĩ, Xúc Xắc đã sớm cho hắn một ít lời khuyên:
“Thiên Trần rất đông người, dựa vào mấy tôm tép Đại Tề e rằng không đủ, ngươi chỉ tìm Quan Gia là sai phương hướng rồi, cởi nút cần tìm người thắt nút. Thiên Trần Quốc muốn gây hấn với ai thì ngươi nên tìm kẻ đó.”
“Làm hoàng đế không cần thiết chống chọi tới cùng, lỡ như thật sự không chịu đựng nổi cũng rất có thể bán Bạch Liên Giáo. Nhưng bản thân Bạch Liên Giáo cũng không ổn, về chuyện này thì bọn họ góp sức lớn nhất. Hồng Trung, nghe nói ngươi có nhiều người quen trong Bạch Liên Giáo đúng không?”
"Đừng gọi ta là Hồng Trung! Tên ta là Lý Hỏa Vượng! Đừng mong đợi Hồng Trung móc nối giúp ngươi! Ta tuyệt đối sẽ không để hắn đi ra!"
Xúc Xắc nhìn Lý Hỏa Vượng với vẻ mặt kỳ lạ: “Ngươi đang nói cái gì vậy? Hiện tại chẳng phải ngươi là Hồng Trung Lý Hỏa Vượng sao?”
Nghe xong lời này, Lý Hỏa Vượng trong lòng ớn lạnh, vô thức nhìn lại chính mình: “Bây giờ ta đang là Hồng Trung Tọa Vong Đạo?”
“Sao vậy? Hồng Trung Lý Hỏa Vượng và Lý Hỏa Vượng, hai ngươi ... phân biệt rõ ràng thế sao?”
Nghe xong, Lý Hỏa Vượng chậm rãi thò đầu nhìn Xúc Xắc, nhếch mép:
“Xúc Xắc, suýt nữa lại bị ngươi dắt mũi, tiếc rằng ta đã quá rành trò đó của Tọa Vong Đạo rồi, ta không tin.”
Đám thái giám và cung nữ bao quanh ngoài hoàng cung, Xúc Xắc nhìn Lý Hỏa Vượng, Lý Hỏa Vượng nhìn đối phương.
"Cái gì mà tin hay không? Hồng Trung, ngươi đang nói cái gì vậy? Tại sao ta không hiểu gì cả?” Xúc Xắc vẻ mặt sửng sốt hỏi.
"Nghe hiểu hay không thì tự ngươi biết, chuyện này ta cũng lười nói với ngươi, chúng ta quay về việc chính đi. Trừ những chuyện này ra, ngươi còn biết gì về Thiên Trần Quốc không? Thí dụ như một ít kim long?" Trong đầu Lý Hỏa Vượng vụt qua hình ảnh từng trông thấy.
"Kim long?" Xúc Xắc tỏ ra rất kinh ngạc: “Thiên Trần có thứ này sao? Ta cũng chưa từng nghe qua, chẳng lẽ là long mạch của Thiên Trần Quốc?”
“Long mạch?”
Nếu điều này là sự thật thì dù là Đại Tề hay Đại Lương thì long mạch đều do người làm, người của Thiên Trần Quốc chẳng những kỳ lạ, long mạch cũng quái lạ, các mặt đều khác hẳn với nơi khác.
Đại Tề, Đại Lương, Thiên Trần đều như vậy, rất khó tưởng tượng hai thế giới khác sẽ là như thế nào, may mà chính mình không cần thiết xen vào hai thế giới đó.
"Hồng Trung, ta nói với ngươi chuyện này cũng đủ chứng minh lòng thành của ta rồi phải không? Cho nên quyết định được chưa?”
Lý Hỏa Vượng nghe xong lắc đầu:
“Mấy tin này không đáng gì, chuyện Thiên Trần Quốc nên biết thì sẽ biết, bên ta tốn chút công sức có thể thăm dò được.”
“Nếu ngươi thật sự muốn cùng nhau thu được lợi ích, hãy nghĩ ra điều gì đó thiết thực, ví dụ như làm thế nào khiến bên ta đi vào Thiên Trần Quốc được.”
Vô luận Xúc Xắc ngoài miệng nói ba hoa chích chòe, Lý Hỏa Vượng vẫn nửa tin nửa không, so sánh với mấy thứ lời nói gió bay, Lý Hỏa Vượng càng tin tưởng thứ nhìn thấy tận mắt.
Nếu Xúc Xắc thực sự có thể làm được điều này, Lý Hỏa Vượng cảm thấy mình có thể tạm thời bằng mặt không bằng lòng với đối phương.
Chỉ cần có đường đi tới Thiên Trần Quốc, phe ta sẽ không bị động như vậy, chỉ có thể mù quáng phòng ngự.
Nếu Thiên Trần Quốc không có phòng bị, không chừng còn có thể giết bọn họ không kịp ứng đối.
Nếu như lần này giao thủ thật sự không cách nào tránh khỏi, vậy tốt nhất đặt chiến trường ở Thiên Trần Quốc.
"Ngươi tại sao cho rằng ta có biện pháp đi tới Thiên Trần?" Xúc Xắc trong thanh âm có chút kinh ngạc hỏi.
Lời nói của Lý Hỏa Vượng không cho Xúc Xắc đường lui:
“Nếu ngươi không có biện pháp thì những tin tức này lấy từ đâu ra? Chẳng lẽ là ngươi tự bịa ra?"
"Ha ha ha!" Xúc Xắc ngửa đầu cười hờn dỗi: “Hồng Trung, ngươi càng ngày càng thông minh, được, ta nói cho ngươi biết phải làm như thế nào, ba ngày nữa hãy đến tẩm cung của ta.”
"Tại sao phải mất ba ngày? Bây giờ ngươi không thể nói cho ta biết sao? Ngươi còn muốn làm gì nữa?"
"Hồng Trung, đừng lúc nào cũng nghĩ xấu về ta như vậy. Chúng ta có thể đến Thiên Trần hay không cũng không phụ thuộc vào ta, mà là Thiên Trần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận