Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 859: Ván cờ

Nghe thấy Quốc sư muốn nói chuyện với Xúc Xắc, trong lòng Lý Hỏa Vượng đột nhiên căng thẳng hơn trước.
Cùng là Tọa Vong Đạo, hắn quá hiểu điểm mạnh và điểm yếu của Tọa Vong Đạo, ai cũng biết khả năng đối đầu chính diện của Tọa Vong Đạo không tốt nhưng lại xem nhẹ sở trường mê hoặc lòng người của bọn họ, nếu mở miệng nói chuyện với ông ta, vậy chính là sân nhà của Xúc Xắc rồi.
"Quốc sư đại nhân, vẫn là mau chóng giết chết Xúc Xắc đi, tránh cành mẹ đẻ cành con.”
"Lão phu ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm, làm việc gì còn cần người dạy?” Hoàng Phủ Thiên Cang lườm Lý Hỏa Vượng một cái, đi về phía Xúc Xắc bị vây hãm.
Ông ta vừa đi, ảo giác Tọa Vong Đạo kia liền chạy đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, nháy mắt nói: "Anh bạn, ngươi có cảm thấy việc này có chút kỳ quái không? Ngươi nói xem có phải lão già này thật sự nợ nhân tình của lão đại chúng ta không? Vì vậy ông ta lúc này mới nhân cơ hội trả nợ nhân tình.”
Lý Hỏa Vượng hơi sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại, lạnh lùng nhìn về phía hắn ta: “Đã đến lúc này rồi mà ngươi còn muốn giúp Xúc Xắc lừa ta? Được, với câu này của ngươi, đợi buổi tối bị ta rút gân nhổ xương đi.”
"Này! Con người ngươi làm sao vậy, ta đây là đang giúp ngươi bàn tính, có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ thú.”
Lý Hỏa Vượng căn bản không thèm nghe đối phương giải thích, hắn nhìn về phía Gia Cát Uyên và nói: "Gia Cát huynh, nếu như ta khiến ngươi hóa thành thật một khoảng thời gian ngắn, ngươi có thể hành động bất ngờ, giải quyết được Xúc Xắc không?”
"Lý huynh, sắp đạt được mục đích rồi, đừng vội, tội gì phải tiết lộ thân phận Tâm Tố của ngươi, đi, chúng ta đi xem xem Quốc sư kia muốn hỏi Xúc Xắc việc gì.”
Nói xong, Gia Cát Uyên đi theo Hoàng Phủ Thiên Cang về phía bên kia, Quốc sư Đại Lương đang tiến lại gần dường như cảm nhận được điều gì đó, nhìn về phía bên trái mình một cái, nhíu mày rồi đi về phía trước.
Nhìn bóng lưng của hai người bọn họ, sắc mặt Lý Hỏa Vượng đang đứng tại chỗ thay đổi nhanh chóng.
"Hồng Trung lão đại, tiểu tử này chắc chắn có chuyện che giấu ngươi.” Ảo giác Tọa Vong Đạo lại lần nữa đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng và nói.
"Câm miệng! Cần ngươi nói sao. Chê rút gân nhổ xương chưa đủ để ngươi hưởng thụ sao? Chẳng lẽ ngươi muốn lăng trì sao?” Lý Hỏa Vượng nắm chặt Tích Cốt Kiếm trong tay, đi theo bọn họ về phía bên đó.
Khi Lý Hỏa Vượng khó khăn đi tới bên cạnh bọn họ, Quốc sư đã lên tiếng hỏi: “Nói cho ta biết, ngươi trốn trong cung này để làm gì? Lão phu sớm đã để mắt đến ngươi lâu rồi, vốn nghĩ rằng có thể câu được thêm Tọa Vọng Đạo khác, nhưng luôn không thấy ngươi có động tĩnh gì.”
“Ha ha ha.” Mặc dù bị đóng đinh trên mặt đất, nhưng Xúc Xắc chỉ còn lại nửa người kia vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có thời gian hất cằm với Lý Hỏa Vượng.
"Ông cho rằng ông để mắt tới ta, nhưng là ta muốn để cho ông để mắt tới, mục đích chính là để yểm hộ cho người khác, lần này người làm việc không phải là ta mà là người khác.” Nói tới đây, Xúc Xắc khẽ chớp chớp mắt về phía Lý Hỏa Vượng.
"Tốt nhất ngươi mau nói đi. Lão phu bận nhiều việc quan trọng hơn ngươi nhiều.” Giọng nói của Quốc sư Đại Lương nghiêm túc hơn một chút.
“Khà khà khà... Không bằng ông đoán xem, lần này ta chơi lớn cỡ nào?” Đối mặt với vũ khí xung quanh mình, Xúc Xắc không có chút sợ hãi.
"Ồ, lão phu không đoán." Quốc sư Đại Lương hoàn toàn không lạ gì với ý của Xúc Xắc, ông ta rút Tinh Túc Kiếm ra chuẩn bị chém về phía Xúc Xắc.
"Ai dà, đừng vội, con người ông sao lại nóng nảy như vậy chứ, ta nói, ta nói, khổ cực cày bừa nhiều năm như vậy chính là để cho thời khắc này.”
"Ha ha ha, các ông có phải nghĩ rằng Tọa Vong Đạo bọn ta không chơi nổi long mạch? Ôi, các huynh đệ ta vẫn luôn không tin tà túy này. Cục diện lần này chính là bố trí cho hoàng đế Đại Lương các ông.”
"Nếu không động nổi long mạch, vậy thì đào gốc rễ của long mạch. Ha ha ha, có phải cảm thấy hoàng đế Đại Lương đã được lựa chọn ra rồi không? Tên tiểu tử tên Cơ Lâm đó?”
“Hả?” Nghe thấy lời này, Quốc sư Đại Lương nhíu mày, lập tức nhớ ra chuyện gì đó.
"Chẳng lẽ Cơ Lâm không phải là huyết mạch hoàng gia? Tuyệt đối không thể nào! Ngươi lại đang giở trò lưu manh! Lão phu và Huyền Tẫn đã đặc biệt tính toán qua sinh thần bát tự của hắn ta. Hắn ta chính là huyết mạch của Cơ gia.”
“Ha ha ha!” Thấy Hoàng Phủ Thiên Cang nói như vậy, Xúc Xắc vui vẻ đến phát điên.
"Không sai... ha ha ha, hắn ta là huyết mạch của Cơ Gia. Nhưng vận mệnh của Cơ Lâm này là do ta lén cài cắm vào. Hắn ta thực ra là nữ nhân, hơn nữa còn là thạch nữ, long mạch của Đại Lương đứt đoạt ở đốt của nàng ta rồi. Ha ha ha.”
Xúc Xắc càng vui vẻ hơn, vui vẻ đến thở không ra hơi, ánh mắt lộ ra vẻ sảng khoái, như thể chính là dành cho một ngày như hôm nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận