Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 755: Lộ ra (2)

Dưới cơn đau đớn tột cùng, Lý Hỏa Vượng trở nên bạo ngược dị thường hung hăng nhấc chân phải lên, dùng sức giẫm lên cổ tay cầm kiếm của nữ nhân kia.
Các Phật Đà màu vàng trên cổ tay vừa mới chuẩn bị hai tay giơ lên cao, nhưng mà theo xương sườn vặn vẹo mãnh liệt của Lý Hỏa Vượng, các Phật Đà ở cổ tay nữ nhân kia lập tức loạn thành một đoàn.
Hơn nữa theo bước chân Lý Hỏa Vượng mang theo lực đạo cực lớn giẫm mạnh lên trên người những Phật Đà kia, bọn họ lập tức bị đè vào trong máu thịt.
Cổ tay bị thương như vậy, nữ nhân đó rốt cuộc không cầm được thanh cốt kiếm kia nữa, năm ngón tay vô lực buông ra.
Lý Hỏa Vượng dùng chân phải móc lên, khi nắm chuôi kiếm mang theo dư nhiệt, Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, đây là hài cốt của Gia Cát Uyên.
Đồ đã tới tay, Lý Hỏa Vượng cũng không do dự nữa, liền chuẩn bị rút lui.
Nhưng mà đúng lúc này, từ trong rừng cây, bốn thanh cờ vàng hình tam giác lớn bằng bàn tay trực tiếp bay tới, không lệch lạc vừa vặn đóng đinh vào bốn góc của cái bóng trên mặt đất của Lý Hỏa Vượng.
Lúc này, chân Lý Hỏa Vượng giống như dính trên mặt đất, không thể nhúc nhích chút nào.
Nhưng đợi Lý Hỏa Vượng quay đầu lại, lúc này mới phát hiện, thì ra lai là Giam Thiên Tư lúc trước đang vây quét Pháp Giáo đều đã trở lại.
Mà những Pháp Giáo kia, đã sớm nhân cơ hội đánh lén tuyệt hảo của mình mà chạy trốn không thấy bóng dáng.
“Làm thế nào bây giờ?” Lý Hỏa Vượng biểu cảm vô cùng khó coi nhìn vào từng gương mặt của bọn họ: “Chẳng lẽ phải ra tay thật?”
Nếu thật sự dốc hết toàn lực, Hồng Đại nhất định sẽ nhận ra mình, nếu như vậy, để bảo toàn bí mật thân phận của mình, nhất định phải giết hết những người này.
Nói thật, Lý Hỏa Vượng thật lòng không muốn làm như vậy, lại nói nữa, những Giam Thiên Tư trước mặt này cũng không làm sai điều gì, bọn họ đang tận tâm tận trách đuổi giết tà giáo.
Còn chưa tới thời điểm sinh tử tồn vong, mình có thể thử cách khác trước.
Theo tiết tấu bụng Lý Hỏa Vượng co duỗi, thanh âm khàn khàn dị thường từ bụng hắn vang lên: “Nhân lúc bổn tọa chưa tức giận, mau lui ra đi, lúc nãy chẳng qua là bổn tọa phối hợp các ngươi tùy tiện chơi đùa mà thôi.”
Nhưng mà Lý Hỏa Vượng phô trương thanh thế, căn bản không dọa được năm người Giam Thiên Tư, trong đó có hai Giam Thiên Tư ăn mặc như khổ hành tăng lượn vòng vài cái trên đầu Lý Hỏa Vượng, một tấm lưới lớn bị máu dơ bẩn thấm ướt, che kín đỉnh đầu Lý Hỏa Vượng, phòng ngừa hắn lại chạy trốn.
Ngay sau đó vị đạo nhân trước đó hai tay giơ bút phán quan, cắn chặt răng khó khăn muốn điểm lên người Lý Hỏa Vượng, thái dương của hắn ta từ đen chuyển sang trắng theo cách mắt thường có thể thấy được.
Mắt thấy màu sắc trên người Lý Hỏa Vượng sắp bị bôi lên ngòi bút kia, tiếp đó Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng, đột nhiên nhắm mắt lại, một đạo thân ảnh cao lớn không đầu bỗng nhiên chắn trước mặt hắn, đó là tướng quân tặc phối quân Bành Long Đằng của Tứ Tề!
“Cẩn thận! Người này quả nhiên có viện quân!”
Đối mặt sự xuất hiện bất thình lình của nữ tướng lĩnh không đầu này, biểu cảm trên mặt Giam Thiên Tư nhất thời trở nên ngưng trọng dị thường, nắm chặt vũ khí trong tay như gặp đại địch.
Nhưng mà phản ứng của bốn người kia lớn hơn nữa, cũng không lớn bằng đạo nhân cầm bút phán quan đó.
Lúc này miệng hắn ta há to, vô cùng chấn động nhìn chằm chằm Bành Long Đằng xa xa.
“Điều này sao có thể! Đây chính là Khôi Tinh Bút của Gia Cát Uyên! Người này sao vẫn có thể đứng được!”
Khi nhìn thấy đạo nhân nói lời này, trên mặt bốn người khác hiện lên vẻ kiêng kị, Lý Hỏa Vượng lúc này trong lòng khẽ động.
"Chờ một chút, có lẽ không nhất định phải thô bạo, có lẽ có thể thử nghĩ một chiêu dọa đuổi đem bọn họ đi!"
Vỏn vẹn mấy hơi thở qua đi, Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng nắm chặt tủy kiếm trong tay, đưa cái đầu của chuôi kiếm ra ngoài, cắm mạnh xuống đất một cái, bốn phía của hắn bắt đầu trở nên hư hư thực thực.
“Hừ? Vì sao không chết? Vậy ngươi không ngại hỏi bản thân Gia Cát Uyên! Tịch tịch chí vô tung! Hư trì kiếp nhận a! Bất tử cũng bất diệt! Siêu lâm tam giới đồ! Sống!
Khi nhóm Giam Thiên Tư nhìn thấy thân ảnh một vị thư sinh tay cầm quạt lắc xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng, ánh mắt lộ ra sợ hãi thật sâu, bọn họ cũng biết rất rõ thực lực chân chính của Gia Cát Uyên.
Đừng nói chi là, còn có một vị có thể dùng đầu lâu xương tủy của Gia Cát Uyên hồi sinh Gia Cát Uyên!
Gần như là chạy trối chết, Giam Thiên Tư quyết đoán xoay người, dùng tốc độ nhanh nhất biến mất vào trong rừng cây.
Ngay khi bọn họ rời đi không bao lâu, Bành Long Đằng và Gia Cát Uyên cũng biến mất, Lý Hỏa Vượng lúc này ngã xuống đất ôm cái đầu bắt đầu sưng tấy của mình rên đau hừ hừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận