Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 956: Tử vong (2)

Lý Tuế lần nữa ngồi lên ghế, tận hưởng sự hỏi thăm ân cần của hai vợ chồng này đối với mình.
Cảm giác này khiến nàng thật dễ chịu, nhưng lại khiến nàng có cảm giác không biết phải làm sao, không hiểu sao bản thân mình hình như lại có cảm giác quen thuộc đối với nơi này.
Nghe họ nói chuyện, Lý Tuế đột nhiên cảm thấy ngẩn ngơ, có một số ký ức nhỏ bé đã xuất hiện trong đầu của nàng, dường như bản thân mình đã trở thành người phụ nữ tên Ni nhi kia.
Khi nghe thấy bên ngoài ngày càng yên tĩnh, thì cũng là lúc Lý Tuế cảm thấy mình nên đi về, chứ không cha sẽ lo lắng cho mình.
Cảm giác giằng co trong lòng lại xuất hiện lần nữa, nhưng lần này Lý Tuế không còn muốn ở lại tiếp, dù gì mình là Lý Tuế, chứ không phải là Ni nhi.
Nàng do dự một lúc, sau đó đã bỏ nước đường trên tay xuống, nhìn hai người trước mặt mà nói: “Con không phải là Ni nhi, Ni nhi đã chết rồi, con xin lỗi.”
Mới lúc nãy hai vợ chồng vừa nói vừa cười lập tức bị đơ, phút tiếp theo, ông lão hốt hoảng nói: “Ni nhi, đừng nói bậy, có phải lúc trên đường bị đập trúng đầu không? Ta sẽ đi kiếm thầy lang khám cho con!”
Nhìn thấy đối phương vẫn còn chưa tin, Lý Tuế đứng dậy, nàng lập tức vén đầm mình lên, xúc tu màu đen đang từ đó chui ra, lộ ra cẩu đầu màu trắng không có mặt của Lý Tuế.
Tiếp theo, cả người của Ni nhi giống như bông hoa nở ra vậy, lộ ra bộ mặt thật sự của Lý Tuế.
Nàng há miệng to đầy răng nanh, và nói với hai người trước mặt: “Ta không phải là Ni nhi, ta là Lý Tuế, Ni đã thật sự chết rồi.”
Sau đó Lý Tuế lại phát hiện đối phương vẫn đứng đó, chỉ là trợn to hai mắt đứng đơ ra không có phản ứng gì.
“Các ngươi sao rồi?” Lý Tuế đưa móng vuốt ra nhẹ nhàng chạm vào người họ, cơ thể của hai vợ chồng trực tiếp ngã xuống dưới đất.
Và cũng vào lúc này, đột nhiên có một nỗi uất ức đáng sợ đang dồn lên lòng, nàng không muốn có cảm giác chưa từng có này, cảm giác này thật khiến cho người ta khó chịu.
Lý Tuế đứng tại chỗ có chút sợ hãi và không biết phải làm sao, nàng nhìn cái xác ở dưới đất mà nhất thời không biết nên làm gì, nàng và Lý Hỏa Vượng từng gặp rất nhiều xác, nhưng từ đó giờ nàng cũng chưa từng có qua cảm giác sợ hãi cái xác như ngày hôm nay.
Nỗi sợ đã khiến nàng động đậy, nàng không quan tâm gì cả mà xông ra ngoài, đi về hướng trạm dịch nơi ở của Lý Hỏa Vượng.
Đang xông ra ngoài không được bao xa, thì Lý Tuế đã nhìn thấy Lý Hỏa Vượng đang đứng ở một góc đợi mình.
Đôi mắt đang chảy máu của Lý Tuế nhào lên, rạch ra bụng của hắn mà chui vào, nhắm mắt lại và không muốn nghe gì cả.
Lý Hỏa Vượng cũng không có hỏi gì, hắn chỉ đưa tay vào trong bụng mình, sờ đầu của Lý Tuế mà an ủi.
So với trước đây không có tâm gan mà nói thì giờ Lý Tuế hình như đã trưởng thành, và cũng hiểu được một số cảm xúc không thể giải thích được.
“Đi thôi, chúng ta đi về.” Lý Hỏa Vượng nói, chuẩn bị xoay người quay về trạm dịch.
Nhưng đột nhiên hắn dừng lại, hình như đã nhớ ra gì, sau đó xoay người đi vào trong thành.
Đi theo dấu chân, Lý Hỏa Vượng đi tới một tòa nhà gỗ bên cạnh, hắn đạp mạnh cửa bước vô.
“Ta ! Ngươi !” Tên vô lại đang thoa thuốc cho mình vừa đập bàn thì lập tức ngơ ngác khi nhìn thấy Lý Hỏa Vượng.
“Hua la la” Dụng cụ hành hình được mở ra trước mắt vô lại.” Ngươi tự chọn hay ta chọn giùm ngươi?”
“Sao? Không thích sao? Cũng được.”
Lý Hỏa Vượng dẹp dụng cụ hành hình, vẻ mặt dữ tợn trực tiếp nhào lên, trong tiếng kêu thảm thiết của đối phương, hắn dã trực tiếp cắn đứt tai của đối phương.
“Chỉ dựa vào ngươi mà dám ăn hiếp con gái ta sao! Muốn chết mà!
Trên phòng thượng đẳng trong trạm dịch, khi Lý Hỏa Vượng mở mắt lần nữa thì đã là ngày thứ hai.
Hắn đưa tay lên sờ, thì đã phát hiện Lý Tuế trong cơ thể mình đã không thấy đâu, hắn lần nữa quay đầu nhìn, thì thấy Lý Tuế giống như một con chó ngồi cạnh cửa sổ nhìn bầu trời bên ngoài.
“Không sao chứ?” Lý Hỏa Vượng ngồi dậy, đi tới thau đồng đặt trên kệ gỗ mà bắt đầu vệ sinh.
Nhưng Lý Tuế lại hiếm khi nào không quan tâm đến Lý Hỏa Vượng, nhìn giống như một bức tượng hoảng sợ ngồi yên không động đậy.
Đặt cái khăn lau mặt lên kệ, Lý Hỏa Vượng đi tới bên cạnh Lý Tuế, nhìn gương mặt đáng sợ của nàng.
Hắn bỏ tay vào trong người kéo một cái, sau đó đã lấy một vảy máu đưa trước mặt Lý Tuế.
Nhưng thấy Lý Tuế lại không có mở miệng đi cắn, thì Lý Hỏa Vượng cũng biết được rằng chuyện xảy ra vào tối qua, hình như đã để lại cảm xúc rất lớn đối với Lý Tuế, nàng không còn là Lý Tuế mà có rơi đầu rồi cũng không biết mình đã chết đó nữa.
Và vào lúc hắn đang ngồi trên ghế bên cạnh, chuẩn bị nói gì đó để an ủi con gái của mình, thì nhìn thấy Lý Tuế đang quay qua nhìn mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận