Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 226: Luyện (2)

Hiện tại Hỏa Áo Chân Kinh phải xếp sau, Lý Hỏa Vượng ở chỗ này chờ lâu như vậy chỉ vì kiếm pháp.
Rất nhanh, kiếm phổ trong tay Triệu Tần chuyển qua tay của Lý Hỏa Vượng.
Bên trên viết bốn chữ to, nhưng mà Lý Hỏa Vượng không nhận biết.
"Ta nhìn thấy kiếm của Lý hiền đệ là loại ba thước nên cố ý chọn Đoàn thị kiếm pháp hợp với nó, hiền đệ dùng nó là thích hợp.”
“Kiếp pháp này do kỳ tài Đoàn Tư sáng tạo, nó không giống kiếm pháp khác, không có mềm mại tinh xảo mà là đại khai đại hợp.”
“Đoàn thị kiếm pháp?” Lý Hỏa Vượng lẩm bẩm, giở bìa sách ra, khi thấy bên trong đa số đều là hình, chỉ có rải rác vài chữ thì thở phào một hơi.
“Ổn rồi, ít chữ này nhờ Triệu tiêu đầu dạy rồi cố học thuộc lòng là được."
Lý Hỏa Vượng nghĩ đến đây quay đầu nhìn về hướng Triệu Tần:
“Triệu tiêu đầu, ta chưa từng học cách dùng kiếm, có thể chỉ điểm nên bắt đầu từ chỗ nào không?”
“Hả? Ngươi không dùng kiếm? Là cái loại mà không có cả cơ sở?!” Triệu Tần thấy sau lưng Lý Hỏa Vượng cõng hai thanh kiếm mà hoang mang cuộc đời.
Nhưng người làm tiêu sư thì đầu tóc tự nhiên xoay chuyển nhanh.
Triệu Tần lập tức đặt tay phải lên vai Lý Hỏa Vượng, kéo ra ngoài:
“Không sao, từ xưa đao kiếm không phân biệt, Triệu mỗ bất tài, làm sư phụ nhập môn cho Lý hiền đệ vài ngày vậy.”
Vừa đi đến tỷ võ tràng, Lý Hỏa Vượng liền trông thấy Tiểu Mãn cùng luyện đao với nhóm Cẩu Oa ở phương xa, cậu lớn tiếng kêu:
“Tiểu Mãn, qua đây đi!”
Triệu Tần nghe vậy gật gù khen:
"Không sai, Lý hiền đệ suy xét thật sự chu đáo, luyện kiếm tốt nhất là hai người luyện, nếu không thì ngày sau không có bạn tập.”
Xuân Tiểu Mãn cầm trường kiếm của mình rất là kích động, rất hiển nhiên biết Lý Hỏa Vượng gọi mình đến làm cái gì.
Ngay sau đó cuộc sống luyện kiếm trong tiêu cục của Lý Hỏa Vượng bắt đầu, có Triệu tiêu đầu kinh nghiệm phong phú dẫn dắt, một người nhiệt tình dạy, hai người chăm chỉ học, Lý Hỏa Vượng và Xuân Tiểu Mãn nhập môn rất nhanh.
Keng!
Tia lửa nổ tung trên không trung, Lý Hỏa Vượng và Xuân Tiểu Mãn cùng lùi ba bước.
Xuân Tiểu Mãn giơ cao tay phải cầm kiếm, chân phải bước lên trước lại xông lên.
Lý Hỏa Vượng nghiêng người né tránh, thấy kiếm gỗ đâm vào không khí cậu liền chuyển thủ sang công, dùng chiêu Hồi Phong Lạc Nhạn.
Một chuỗi động tác thoáng chốc làm rối tiết tấu của Xuân Tiểu Mãn, cái gọi là sai một bước là sai hết các bước, không lâu sau kiếm của Xuân Tiểu Mãn bị hất bay ra ngoài, bại trận, dẫn tới bốn phía ồn ào tiếng hoan hô.
Vẻ mặt Triệu Tần kinh ngạc đi đến trước mặt Lý Hỏa Vượng:
“Tư chất của Lý hiền đệ giỏi thật, mười lăm ngày ngắn ngủi đã từ người ngoài cửa không hiểu gì luyện tập đến mức này, quả thực là kỳ tài võ học!”
Triệu Tần không thổi phồng, làm tổng tiêu đầu, ông đã gặp nhiều hạt giống, nhưng cỡ như Lý Hỏa Vượng thì thật sự có thể đếm trên đầu ngón tay.
"Khen trật rồi, ta còn kém xa lắm." Lý Hỏa Vượng khiêm tốn nói.
Chỉ có mình Lý Hỏa Vượng biết tại sao học kiếm pháp nhanh hơn Xuân Tiểu Mãn nhiều.
Ba Hủy nhìn chăm chú không chỉ làm tăng thêm cảm giác đau, các loại cảm giác khác cũng tăng thêm.
Những cảm giác được tăng mạnh đó khiến Lý Hỏa Vượng làm ít được nhiều, tạm không nói tương lai có hại gì không, ít nhất về việc này thì có ích cho cậu.
Lý Hỏa Vượng đưa kiếm trúc cho Tôn Bảo Lộc ở bên cạnh, nói với Triệu Tần:
"Triệu tiêu đầu, mấy ngày này làm phiền ngươi rồi, lãng phí thời gian lâu như vậy, không thể lề mề nữa, ta cũng nên xuất phát, ngày sau gặp lại.”
Cái gọi là sư phụ lĩnh vào cửa, tu hành tùy bản thân.
Nếu đã nhập môn, Lý Hỏa Vượng cũng không cần thiết lãng phí thời gian ở đây, huống chi Triệu Tần là luyện đao, tiếp theo cũng khó mà dạy thêm được.
Một điều nữa là Lý Hỏa Vượng chủ yếu dựa vào kiếm, mà không phải dựa vào kiếm pháp.
“Được, Lý hiền đệ theo ta qua đây, ta có thứ này cho ngươi.”
Trong thư phòng của Triệu Tần, bút mực giấy nghiên trải ra.
Triệu Tần cầm bút lông múa vèo vèo, sau đó thổi khô tờ giấy, bỏ vào bao thư.
“Đây là thư bảo đảm của Triệu mỗ, trong tiêu hành thì Triệu mỗ vẫn là có mấy phần mặt mũi, Lý hiền đệ ngày sau đi bất cứ tiêu cục nào đều có thể lấy thư bảo đảm này ra nhận đơn tiêu.”
Lý Hỏa Vượng vươn tay nhận lấy, hai tay ôm quyền hướng Triệu Tần:
"Đa tạ Triệu tiêu đầu mấy ngày này chỉ dạy.”
Suy xét lâu như vậy, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cảm thấy nên làm nghề tiêu sư.
Cẩu Oa nói không sai, dù sao đều phải chạy đi, sao không một hòn đá ném hai chim, một bên chạy đi một bên kiếm tiền chứ?
"Lý hiền đệ khách khí, chuyện này có gì đâu, Lý hiền đệ có thể khiến nội nhân nhận ra ta thì chính là ân nhân của Triệu mỗ!”
"Ta cũng không hỏi hiền đệ đi đâu, làm cái gì, nếu ngày sau có duyên quay lại trấn này nhớ ghé vào đây ngồi chơi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận