Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1047: Tư Thiên Giam (1)

Nhìn cự mã ở bốn phía tường thành, còn có một ít dấu vết trên tường thành, Lý Hỏa Vượng có thể nhìn ra được, nơi này đã từng bị vây công.
Mặc dù xem ra tường thành vẫn chưa bị công phá, nhưng đối phương đều đã đánh tới thành đô rồi, điều này đủ để chứng minh nguy cơ của tình huống hiện tại.
Giơ yêu bài của Tư Thiên Giam Đại Lương ra, đám người Lý Hỏa Vượng đã thuận lợi tiến vào tòa sơn thành to lớn này.
Lý Hỏa Vượng không có ý định che giấu bất cứ điều gì, khi hắn mặc lại đạo bào màu đỏ của mình, người của Giam Thiên Tư Hậu Thục rất nhanh sẽ biết ai đã đến.
Trước sự ngạc nhiên của Lý Hỏa Vượng, các quan viên Hậu Thục phớt lờ hắn, thay vào đó tìm đến Bạch Linh Miểu, cũng như nhóm tín đồ của Bạch Liên Giáo mà cô đưa tới.
Có điều cũng không bao lâu, rất nhanh đã có người dẫn đường cho hắn, người của Giam Thiên Tư.
Giống như những nơi khác, Giam Thiên Tư của Hậu Thục cũng nằm dưới lòng đất, nhưng do cấu trúc kỳ lạ của Quát Thương thành, Lý Hỏa Vượng nói một cách chính xác hơn là ở trong núi.
“Huyền Tẫn đâu?” Lý Hỏa Vượng hỏi Thượng Quan Ngọc Đình, người đã đi theo hắn suốt chặng đường, một đường này nhìn qua, hắn hiểu tình hình lúc này nguy hiểm như thế nào.
“Ngươi ở chỗ này đợi một chút, ta đi tìm.” Thượng Quan Ngọc Đình nói, xách váy đi vào tường đá bên cạnh.
Lý Hỏa Vượng ngồi trên ghế đá, đè xuống sự lo lắng trong lòng yên lặng chờ đợi, trong đầu không ngừng tính toán phương án xấu nhất.
“Ngươi tới rồi? Chậm hơn ta tưởng.” Huyền Tẫn ngồi ở bên kia bàn đá, nhắm lỗ hổng đen sì trong đạo bào màu đỏ của mình vào thẳng Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng cũng không thèm để ý đối phương đến như thế nào, nói với hắn: “Nếu ngươi muốn nhanh, ban đầu khi ngươi tới Hậu Thục thì nên gọi ta.”
“Lúc đó ngươi còn bận việc khác, cho dù ta gọi ngươi cũng không tới.” Huyền Tẫn vừa nói vừa tránh sang một bên, lộ ra một người phía sau.
Đó là một nam nhân đeo mặt nạ đồng thau, mặt nạ tổng thể có màu vàng sẫm, tuy là một cái mặt nạ nhưng bên trên lại có hai khuôn mặt người gớm ghiếc.
Giương râu, nhe nanh, trợn mắt trừng trừng, hai gương mặt dữ tợn một trên một dưới, đều muốn chiếm đoạt lẫn nhau.
Mà trên đỉnh của hai khuôn mặt này, giống như đội một chiếc mũ, bên ngoài mang theo một vòng đầu lâu to bằng quả trứng gà.
Người trước mặt Lý Hỏa Vượng này đeo một chiếc mặt nạ rất lớn, gần như che kín toàn bộ phần trên cơ thể, dưới chiếc mặt nạ lộ ra hai cái chân mặc quần màu xanh lá cây, trông rất không ăn nhập với nhau.
“Vị này là Giam Thiên Tư của Hậu Thục, ngươi có thể gọi ông ấy là Chưởng Đàn, nếu ngươi đã tới đây giúp đỡ, vậy tự nhiên phải làm quen với người địa phương một chút.”
Giới thiệu xong người này, Huyền Tẫn lại chỉ Lý Hỏa Vượng: “Đây chính là người ta đã nói với ngươi.”
Lý Hỏa Vượng nhìn người này từ trên xuống dưới, mang theo mấy phần tò mò và mấy phần nghi hoặc hành một đạo lễ: “Thanh Phong Quan Lý Hỏa Vượng tham kiến tiền bối, dám hỏi tiền bối thuộc môn phái nào?”
Chỉ có một từ bật ra từ đằng sau chiếc mặt nạ. “Na.”
“Na? Na Hí?” Lý Hỏa Vượng không khỏi ngạc nhiên, theo như hắn biết, Đại Na không phải để chỉ thế giới điên rồ này sao?
Đại Na đều điên rồi, vậy mà vẫn có người bái hắn? Bái thì cũng thôi đi, vậy mà còn có thể làm đến vị trí Tư Thiên Giam này? Chẳng lẽ Đại Na điên rồ cũng có thể cho người khác mượn sức mạnh?
Đại Na là Tư Mệnh sao? Hay là nói Đại Na là Đại Tư Mệnh trong truyền thuyết kia? Hay là nói đây cũng giống như Trường Sinh Thiên của Thanh Khâu, là một vị thần mà họ tưởng tượng ra?
Lý Hỏa Vượng trầm tư một lát, lại hỏi người trước mặt: “Hiện giờ Đại Na có thể giao cho người khác sao?”
Tuy nhiên, Chưởng Đàn đang đeo một chiếc mặt nạ khổng lồ, không trả lời hắn mà chỉ khẽ lắc đầu.
Đúng lúc này, giọng nói của Huyền Tẫn vang lên bên tai Lý Hỏa Vượng: “Chuyện này tốt nhất ngươi không nên hỏi, mặc kệ là địa giới nào, trực tiếp hỏi người khác điều này đều là một chuyện rất thất lễ, hơn nữa các ngươi còn là lần đầu tiên gặp mặt.”
Lý Hỏa Vượng nghe vậy bèn từ bỏ, hắn chỉ thuận tiện hỏi mà thôi, hắn đến Hậu Thục là làm chính sự: “Tình hình Hậu Thục thế nào? Công kích của Pháp Giáp bọn họ thế nào?”
“Không thế nào cả, long mạch Hậu Thục đã bị đoạt mất, người chết ngươi nhìn thấy khắp dọc đường, chính là kết quả.”
“Trên thực tế, long mạch bị đoạt cũng sẽ ảnh hưởng đến vận khí, hôm nay liên tiếp thua trận, nếu ngươi tới chậm một chút nữa, Hầu Thục sẽ phải vong quốc.”
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng nhíu mày, hắn vừa mới suy nghĩ tình hình tồi tệ đến cỡ nào, nhưng không nghĩ tới lại tệ như vậy.
“Vậy còn chờ gì nữa, mau chóng đoạt long mạch Hậu Thục về! Giờ nó ở nơi nào?”
Sau khi Huyền Tẫn và Chưởng Đàn bên cạnh nhìn nhau một cái, hắn lần nữa mở miệng nói: “Trước kia khả năng có thể, hiện tại chỉ sợ có chút khó khăn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận