Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 793: Túc Nhất

Khi những tấu sớ tán loạn rơi xuống trên đầu bách quan văn võ, lần này cũng coi như có người lên tiếng rồi, một vị quan võ bụng phệ bước lên trước: “Khởi tấu bệ hạ, từ thông tin có được từ trong miệng người còn sống trước đó, người giết chết hoàng thái hậu chắc chắn là một tên tà tu.”
"Ta không cần biết hắn tu gì! Quả nhân hiện tại chỉ cần cái đầu của hắn, nội trong ba ngày, ta muốn nhìn thấy đầu của hắn.”
Buổi triều sáng kết thúc trong bầu không khí đầy ngột ngạt này, khi Cơ Lâm đầy nộ khí xuyên qua hoàng cung đi về phía tẩm cung của mình, thái giám và cung nữ trong cả hoàng cung đều câm như hến, sợ rằng sẽ gặp xúi quẩy, nhưng khi Cơ Lâm đến tẩm cung của mình, nộ khí trên mặt lập tức tiêu tán, biến thành một loại vui sướng khát máu.
"Nhĩ Cửu, lần này ngươi làm rất tốt, thanh kiếm này của ngươi quả nhiên là vừa nhanh vừa tốt. Thực dụng hơn những kẻ chỉ biết khua môi múa mép kia nhiều. Nói đi, ngươi muốn thưởng gì?”
Cơ Lâm vừa dứt lời, thân ảnh của Lý Hỏa Vượng đã xuất hiện ở phía bên trái bàn gỗ trinh nam: “Bệ hạ, ta không cần chức quan cũng không cần tiền, tại hạ chỉ cảm thấy bệ hạ là người mà thiên mệnh quy về kia thôi.”
Cơ Lâm mặc long bào, đẩy má trái có chút xảo quyệt của mình, chắp tay sau lưng xoay quanh Lý Hỏa Vượng nửa vòng: “Hahaha, không cần chức quan cũng không cần tiền? Nói như vậy, ngươi đây là muốn khiến quả nhân nợ ngươi ân tình?”
Đối mặt với sự truy vấn của Cơ Lâm, Lý Hỏa Vượng không nói gì cả.
Nếu đã thể hiện giá trị cường đại của mình với hắn ta rồi, vậy thì tiếp theo đương nhiên phải bắt đầu bàn tính nên lợi dụng Cơ Lâm thế nào để đối phó với Xúc Xắc.
Cơ Lâm vươn tay vỗ vỗ vai trái của Lý Hỏa Vượng, sau đó lại giơ tay còn lại vẫy vẫy lão thái giám đang bưng khay ở trong góc tường.
Cơ Lâm lấy một tấm kim bài có khắc hoa văn rồng trong chiếc khay ra, nhét vào trong tay Lý Hỏa Vượng: “Vật này là kim bài miễn tử, cầm lấy đồ vật này, sau này cho dù ngươi có phạm tội lớn tày trời cũng có thể dùng nó để chuộc tội.”
Lý Hỏa Vượng cảm nhận miếng kim bài nặng trịch trong lòng, lập tức phát hiện ra một tầng ý nghĩ khác từ trong đó, loại đồ vật này sợ rằng chỉ có lúc hắn ta là hoàng đế mới có tác dụng, nếu như đổi thành người khác làm hoàng đế, thứ đồ vật này sợ rằng chỉ có thể đem đi cầm đồ.
“Tạ ơn bệ hạ.”
Cơ Lâm tiến lên một bước và nhìn chằm chằm vào mắt Lý Hỏa Vượng: "Ta biết cái này không bù đắp được cho công lao của ngươi nhưng ngươi yên tâm, chỉ cần quả nhân có thể sống sót đăng cơ, ngươi chính là công thần lớn nhất của ta.”
"Bệ hạ, ngài hận Tọa Vong Đạo không?”
Cơ Lâm bị câu hỏi của Lý Hỏa Vượng làm cho sững sờ, sao tự nhiên lại nói đến Tọa Vong Đạo rồi?
“Bệ hạ, ngài hận Tọa Vong Đạo không?” Lý Hỏa Vượng lại hỏi lần nữa.
"Đó là đương nhiên! Lúc trước phụ hoàng ta chính là vì Tọa Vong Đạo mà băng hà. Bọn chúng là có thù giết cha với quả nhân.” Cơ Lâm nghiến răng nghiến lợi nói.
Nghe thấy vậy, Lý Hỏa Vượng yên tâm gật gật đầu, hai tay giơ lên hành lễ với Cơ Lâm trước mặt: “Bệ hạ, tại hạ biết rồi, tiếp theo giết ai...”
Chỉ mới bắt đầu thì đến đây là được rồi, muốn Cơ Lâm giúp mình, sợ rằng dựa vào hai cái đầu người là không đủ.
“Không vội, không vội, quả nhân muốn xem phản ứng của những người khác trước rồi tính, chuyện này rất phiền phức, ngươi giỏi giết người nhưng sau khi giết người làm sao để khiến người ủng hộ bọn họ chuyển sang ủng hộ quả nhân, chuyện này e rằng ngươi không giúp được, ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, lần sau nếu động thủ, quả nhân lại bảo người báo cho ngươi.”
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng ra ngoài từ bức tường cao màu đỏ của hoàng cung dưới sự yểm hộ của một đám ngự lâm quân.
Trên đường về nhà, Lý Hỏa Vượng đầy vẻ nghiêm túc nhớ lại phản ứng vừa rồi của Cơ Lâm, suy nghĩ về hàm ý đằng sau mỗi thay đổi trên gương mặt của hắn ta.
Trước đây Cơ Lâm là một người thẳng tính, có gì nói đó, nhưng Lý Hỏa Vượng không biết hiện tại hắn ta có còn xuất phát từ mặt lợi ích giống như trước đây không, bản thân hoàng đế Đại Lương vốn chung sống không tốt với Tọa Vong Đạo, nếu tương lai muốn đối phó với Xúc Xắc, về tình về lý, bọn họ đều không thể từ chối.
Nhưng lúc này, trong lòng Lý Hỏa Vượng lại có chút nghi hoặc, tại sao Xúc Xắc lại muốn Cơ Lâm lên ngôi, Cơ Lâm lên ngôi sẽ có ích lợi gì cho ông ta?
Điểm này không cần phải làm rõ, cho dù Cơ Lâm nguyện ý điều động sức mạnh quan gia của Đại Lương đối phó với Tọa Vong Đạo, mình cũng không dám ủy thác toàn bộ cho hắn ta.
“Có khi nào Cơ Lâm là con cờ của Tọa Vong Đạo không?” Trong lòng Lý Hỏa Vượng vang lên hồi chuông cảnh báo.
"Lý huynh, chuyện này ngươi yên tâm, Cơ Lâm sẽ không phải là Tọa Vong Đạo, Giam Thiên Tư có bất tài thế nào cũng sẽ không để một người trọng yếu dưới mí mắt mình bị Tọa Vong Đạo thay thế.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận