Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 577: Ghi chép (1)

Lý Hỏa Vượng còn nhớ tên của Ký Tướng hình như là Nhị Ngư.
Lý Hỏa Vượng nhìn Tư Mã Lam đang nói chuyện với Nam Cung, trong đầu cân nhắc bước tiếp theo nên đi như thế nào.
Tư Mã Lam trò chuyện với đối phương xong, định dẫn Lý Hỏa Vượng đi tiếp thì hắn bỗng lên tiếng:
"Tư Mã huynh, tại hạ mới đến, dám hỏi sẽ nhận việc từ ai?”
Tư Mã Lam có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn ta cũng không có biểu hiện ra ngoài: “Nếu yêu bài của ngươi đã đến Kỳ thì không cần nhận việc từ ai, mà tự ngươi chọn việc.”
Tư Mã Lam mang theo Lý Hỏa Vượng đi trở về đại đường, kéo ra một bức bình phong, đi vào.
Phía sau bình phong trừ một cái bàn, mấy chiếc ghế ra trống không chẳng có gì. Chim của Tư Mã Lam lại dùng mỏ mổ mặt bàn.
Chốc lát sau, một thái giám làn da trắng nõn đi vào, lạy dài hướng Lý Hỏa Vượng và Tư Mã Lam, cái bóng của ba người cùng phản chiếu lên bình phong non nước ở một bên.
“Muốn làm việc gì thì ngươi cứ hỏi hắn, dù sáng hôm nay mới nhận việc hắn cũng biết luôn. Ngươi có thể tìm hiểu nơi này qua hắn, có bao nhiêu Giam Thiên Tư địa phương chức vị thấp hơn ngươi, nên lựa chọn ai làm trợ thủ.”
Nghe lời của Tư Mã Lam, Lý Hỏa Vượng nhìn thái giám ở trước mặt, hỏi:
“Bình thường nhận việc đều là như vậy sao?”
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng đặt câu hỏi, thái giám kia vội vàng cung kính giải thích:
“Bẩm đại nhân, việc bình thường thì từ Canh Kỳ trở xuống đều nhận như vậy, nếu ngài leo lên trên thì có lẽ sẽ khác ...”
Nghe thái giám này chậm rãi giải thích, Lý Hỏa Vượng phát hiện nó giống như điều lúc trước Thác Bạt Đan Thanh nói với mình.
Giam Thiên Tư trong chặt ngoài lỏng, nếu muốn leo lên trên thì sẽ bị trói buộc càng lúc càng chặt chẽ.
Khi đến vị trí Ký Tướng thì không khác gì với vào triều làm quan, có quan phục, cũng các người quan trên quản mình.
Nhưng tương ứng, có thể lấy được thứ tốt mà người khác trong Giam Thiên Tư không thấy được, thí dụ như biện pháp xua tan chấp niệm trong lòng để kéo dài tuổi thọ, các loại công pháp, báu vật bị trong tư cất chứa không truyền ra ngoài, chức quan càng cao thì dùng bổng lộc đổi vật càng tốt.
Đương nhiên nếu chỉ là lính tản mạn như Lý Hỏa Vượng thì tự nhiên là không được, cùng lắm là dùng Dương Thọ Đan đổi một số thứ tầm thường.
Khi nào có thể từ vòng ngoài đi vào vòng trong Giam Thiên Tư vậy phải xem việc làm thường ngày của từng người.
Chỉ cần cấp lãnh đạo của Giam Thiên Tư cảm thấy một người đủ chăm chỉ và thông minh, bối cảnh hoàn toàn đáng giá tín nhiệm mới cử người đến nói chuyện.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không quan tâm mấy thứ này chút xíu nào, hắn có mục đích của mình:
“Trong tư có những việc gì liên quan Tọa Vong Đạo?”
“Xin đại nhân chờ chút, nô tài đi lấy ngay cho đại nhân.” Thái giám cúi đầu chậm rãi lui ra bình phong.
Nhìn thấy hành động của Lý Hỏa Vượng, Tư Mã Lam hơi cau mày, con chim mù mở miệng hỏi: "Tại sao ngươi chỉ cần tìm Tọa Vong Đạo?"
"Ta cùng bọn họ có thù." Lý Hỏa Vượng nói ra câu trả lời cực kỳ bình thường.
Không biết Tư Mã Lam có tin hay không, dù sao cũng không hỏi nữa.
Không lâu sau, thái giám trở về, hai tay nâng một xấp giấy viết đầy chữ.
"Vị đại nhân này, những thứ này đều là ... " Không đợi hắn ta nói xong, Lý Hỏa Vượng trước tiên cướp lấy, lật xem từng tờ.
Nhưng lật từ đầu tới cuối mà Lý Hỏa Vượng không tìm được bất cứ dấu vết về Bắc Phong.
Khi Lý Hỏa Vượng lại ngước đầu lên thì phát hiện Tư Mã Lam rời đi từ bao giờ.
Hắn cũng lười để ý, trực tiếp hỏi thái giám đứng một bên:
“Tại sao toàn là một số tiểu tốt? Còn là tình nghi, không có tin chính xác? Không có công việc như đối phó Tứ Hỷ, Tam Nguyên à?”
Nghe câu hỏi của Lý Hỏa Vượng, thái giám cực kỳ kinh hoàng:
“Ôi chao, đại nhân, nếu có việc liên quan Tứ Hỷ, Tam Nguyên thì là việc lớn ghê gớm, trong tư đã sớm phái người đi giải quyết, sao có thể từ từ chọn lựa chứ!”
“Nô tài nói cho ngài biết, việc này tự nhiên cũng chia ra vài loại, như Tứ Hỷ, Tam Nguyên của Tọa Vong Đạo xếp vào cấp Bính, cực kỳ quan trọng, binh quý thần tốc, không thể nào để lại đây chọn từ từ.”
Lý Hỏa Vượng hiểu rõ gật đầu, ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, nếu đối diện Tọa Vong Đạo mà cao tầng không phản ứng nhanh một chút e rằng dân chúng Đại Lương đã bị quậy phá tan nát.
Nhưng Lý Hỏa Vượng gặp khó khăn, hắn đã đến đây rồi mà không có đầu mối tìm kiếm Bắc Phong.
Suy tư một lát sau, Lý Hỏa Vượng mở miệng hỏi thái giám:
“Vậy chỗ này có ghi chép về Tứ Hỷ, Tam Nguyên không? Cái gì cũng được.”
“Ưm, đại nhân chờ chút, để nô tài tìm giúp đại nhân.”
Lý Hỏa Vượng vốn chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ thái giám này thật sự tìm được một chồng cao:
“Đại nhân là Canh Kỳ, tự nhiên có thể xem những thứ này.”
Lý Hỏa Vượng nhận lấy sách, nhanh chóng lục tìm, mục tiêu của hắn vẫn là Bắc Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận