Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 975: Nha môn

Năm người ngồi vây quanh trước một cái bàn tám chỗ, chờ một món ăn mặn ba món rau được bưng lên, Dương Tiểu Hài cũng những đứa bé khỉ ăn uống vui vẻ, nhưng mà bà lão đó vẫn hút những viên đá kia.
“Bà bà, ăn cơm đi, ăn thứ này không đủ no.” Triệu Tú Mai khuyên.
“Ai dà, các ngươi ăn của các ngươi, cái này của ta là đồ tốt.”
Triệu Tú Mai còn muốn nói gì đó, nhưng là bị lại bị Dương Tiểu Hài đá một cái ở dưới mặt bàn.
Nhìn thấy đối phương dùng viên đá dễ dàng đập nát đầu người khác, Dương Tiểu Hài cảm thấy, đối phương ăn cái này nói không chừng là một loại phương thức tu luyện nào đó, giống như Lý sư huynh tu luyện vậy.
Loại chuyện riêng tư này tốt hơn là đừng hỏi, tránh vượt quá giới hạn.
Ngay sau đó, Dương Tiểu Hài chuyển hướng chủ đề: “Bà lão, ngươi đi đâu thế? Cũng không biết chúng ta tiếp đến có còn thuận đường hay không.”
“Đi đâu? Vốn là đi đến đây, đợi xong xong việc rồi đi đâu, vậy chỉ có trời mới biết, đi một bước tính một bước.” Bà lão vừa ăn vừa nhìn những thực khách xung quanh tìm kiếm gì bên trong đó.
Chính tại lúc bọn hắn đang tiếp tục ăn cơm, trước cửa quán trọ truyền đến tiếng khóc hu hu.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một người phụ nữ tóc dài mang theo một cái cùm bằng gỗ ngay đang bị mấy bổ đầu áp giải diễu phố.
Một giọng nói cực kỳ thê thảm vang lên: “Tại sao, rõ ràng là ta ban ngày ban mặt bị người làm ô uế, vì sao tên giặc kia lại đi kiện ngược lại ta! Ông trời ơi, ngươi mở mắt ra đi!”
Nhìn nữ nhân kia đi qua cửa quán trọ, bất luận là tiểu nhị tính tiền, hay là những người khác bên trong quán đều lần lượt quay đầu đi và thở dài.
Âm thanh cuộc trò chuyện phẫn nộ của họ truyền vào tai của nhóm người Dương Tiểu Hài:
“Ai, làm sao thắng kiện được, tên giặc kia là con trai của quan huyện đại nhân của chúng ta, bao nhiêu người nhìn thấy, nhưng ai dám hó hé nửa lời.”
“Tên tham quan tai to mặt lớn kia, thực sự quá đáng hận, ức hiếp nam nữ, đổi trắng thay đen!”
“Ta nghe nói hắn dùng ngân lượng đút lót lên trên, lập tức liền được thăng quan tiến chức, còn không tranh thủ vơ vét lúc còn tại chức sao.”
Nghe thấy những lời này, nhóm người Dương Tiểu Hài ngừng ăn, không hẹn mà cùng đưa ánh mắt nhìn về phía bà lão quần áo tả tơi kia.
Bà lão không có bất kỳ hành động gì, cầm đũa gắp một viên đá cuội nhét vào miệng bên trong, ngay sau đó lại gắp lên một viên khác nhét vào miệng.
Viên này đến viên khác, cuối cùng nhét hết tất cả những viên đá lấy ra từ trong bình vào trong miệng, nhưng má của bà lại vẫn hóp lại.
“Ừm, ăn no rồi, nhóc con, giúp ta cất mấy cái bình này lại.” Bà lão đứng lên, cầm lấy cây gậy ở bên cạnh mình, chống lên đất đi về hướng bên ngoài quán trọ.
Dương Tiểu Hài và Triệu Tú Mai nhìn nhau một cái, khi nghe thấy bên ngoài truyền đến một loạt tiếng rút đao cùng tiếng kêu thảm thiết, liền vội vàng phủi phủi miệng rồi đi theo ra ngoài.
Chờ đến lúc bọn hắn ra ngoài, liền nhìn thấy những bổ đầu áp giải trước đó đều đã ngã xuống đất không dậy nổi, máu từ từ chảy ra từ đầu của họ, thấm đẫm mặt đất.
Mà bà lão kia lúc này đang kéo tay của người phụ nữ đeo còng gỗ, cổ cứng đi về phía cổng nha môn.
Trên đường lớn xuất hiện cảnh này quả thực quá thu hút ánh nhìn, rất nhanh liền không chỉ Dương Tiểu Hài đuổi theo, những người khác trong huyện thành cũng nháo nhao tò mò đi theo sau.
“Đùng!” Chốt cửa của nha môn môn bị viên đá đánh bay ra, toàn bộ cửa nha môn cùng với tấm biển trên đó đều sụp đổ xuống.
“Hay! Phá hay lắm!”
“Thật hả dạ! Cuối cùng là có người trị bọn hắn rồi!”
Tiếng động cực lớn rất nhanh chóng thu hút tất cả mọi người trong nha môn, nhưng mà tất cả đều là vô ích, cùng với từng viên đá đánh vào đầu của bọn họ, toàn bộ người trong nha môn rất nhanh liền chết đi còn lại không bao nhiêu người.
Tất cả những người khác đều bị giết, nhưng duy chỉ còn lại tên huyện lệnh mập kia và đứa con trai béo phì không kém của hắn ta.
Hai người quỳ xuống đất không ngừng dập đầu với bà lão cầu xin tha mạng, nhưng mà lần này bà lão lại xoay người lại, nhìn về phía bách tính trong ngoài nha môn.
“Hôm nay có ta ở đây, ta làm chủ, mọi người có thù báo thù, có oan báo oan!”
“Giết cẩu quan! Giết cẩu quan!” Cùng với một giọng nói rất có sức kêu gọi trong đám người vang lên, những người khác đang hưng phấn theo dõi đều trở nên kích động.
Rất nhanh, dưới mệnh lệnh của bà lão, bọn hắn đi tìm những viên đá to nhỏ khác nhau, dùng sức ném về phía hai người bọn hắn cùng với những tiếng mắng chửi tức giận.
Một viên mang theo góc cạnh sắc bén bay tới, đập vào miệng huyện lệnh, cái răng bị đánh bay của hắn chưa kịp rơi xuống đất, một viên đá khác đã đánh vào trán của hắn, trực tiếp tạo thành một cái lỗ nhỏ.
Nhiều đá như vậy làm sao người sống có thể chịu đựng được, không lâu sau, hai người này đều bị đánh chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận