Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 424: Xa Đao Nhân

Thấy Lý Hỏa Vượng khoanh tay trước ngực lui về phía sau một bước, ăn mày giơ tay tháo phù lục màu vàng dán trên trán mình xuống.
"Thú vị thú vị, ngươi dán loại bùa gì? Có công hiệu gì?”
"Ta cũng không biết, tùy tiện dán thôi, đây là bùa người khác vẽ.” Lý Hỏa Vượng bình tĩnh trả lời, dường như không ngạc nhiên khi thấy người này tỉnh lại.
Ăn mày chân mày ngang nghiêng người, đứng dậy từ miếng gỗ, lắc người phủi bụi, từ đầu tới chân phát ra tiếng leng keng trong trẻo của kim loại va chạm.
“Vị chân nhân này, xưng hô như thế nào?” Hắn vái chào Lý Hỏa Vượng, ánh mắt rất là thản nhiên.
"Áo Cảnh Giáo, Nhĩ Cửu.”
Lý Hỏa Vượng không muốn lộ ra tên tuổi nên báo hóa danh lúc ở Áo Cảnh Giáo của Khương Anh Tử đã chết.
“Nếu ta không đoán sai thì các hạ hẳn là Giam Thiên Tư?”
Người chân mày ngang không có phủ quyết, mở miệng nói: "Không sai, tại hạ xác thực là tiểu tốt của Giam Thiên Tư, chân nhân rất thông tuệ, ta chỉ nháy mắt một cái đã hiểu ý.”
Suy đoán của Lý Hỏa Vượng đã đúng, vốn không có quỷ trộm của quý nào cả, chẳng qua đối với lời đồn Tọa Vong Đạo phát tán ra, ăn mày đến từ Giam Thiên Tư dùng cách hoàn toàn khác với Lý Hỏa Vượng.
"Có cần thiết sao? Có cần thiết diễn giống y như vậy không?” Lý Hỏa Vượng dùng tay chỉ hướng mấy người ở bên cạnh bị người chân mày ngang giết chết.
“Đây là cái cục Tọa Vong Đạo bày ra, không diễn thật sao mà được? Ngươi cho rằng thuận miệng nói thì bọn họ chịu nghe sao? Hơn nữa lúc ra tay ta đều nhìn rồi, chết đều là dân chúng tầm thường.”
Lời của đối phương khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy lạnh lẽo tay chân, tại sao có thể thản nhiên nói ra lời này như vậy? Chẳng lẽ người trong Giam Thiên Tư tất cả đều là như vậy sao?
Nếu nói Lý Hỏa Vượng tức giận vì những người chết này thì không tới mức đó, chẳng qua cậu thấy cách làm việc của đối phương tăng lòng cảnh giác lên.
“Về sau tiếp xúc với người này nhất định phải cẩn thận, miễn cho bản thân ta cũng sẽ biến thành đạo cụ diễn kịch giống như dân chúng hôm nay.”
Thấy Lý Hỏa Vượng đứng ở nơi đó không nói một lời, ăn mày chân mày hàng ngang lên tiếng trước:
“Tại hạ Hồng Đại, Xa Đao Nhân, hân hạnh được gặp.”
Xa Đao Nhân, lần đầu tiên Lý Hỏa Vượng nghe từ này, nếu hiểu từ mặt chữ thì đây là người cho người khác mượn đao.
Nhưng có thể làm tiểu tốt của Giam Thiên Tư, ba chữ này không thể nào đại biểu cho ý nghĩa mặt chữ được, chắc chắn có hàm nghĩa khác.
“Xa Đao Nhân?”
“Đúng rồi, tại hạ xác thực là Xa Đao Nhân không môn không phái, ha ha, chân nhân có muốn mượn đao không?” Hồng Đại mở ra áo đầy mảnh vá, bên trong rải rác các loại lưỡi đao.
Những chiếc đao này cũ kỹ, nhiều cái có gỉ sét, lưỡi đao bị uốn cong hoặc mẻ, đây là vì sao lúc trước Lý Hỏa Vượng dùng Tử Tuệ Kiếm nhưng không thể tổn thương được tên này.
Nhưng điều này cũng từ khía cạnh khác chứng minh những chiếc đao này không cũ nát như bề ngoài, đao cũ gỉ sét không thể ngăn được binh khí của Binh Gia.
"Ha ha, chân nhân, ngươi có muốn mượn đao của ta?” Hồng Đại lại lần nữa đặt câu hỏi, một thanh đao gãy chĩa mũi bị đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, Hồng Đại lộ ra ý cười mong đợi.
“Ngươi cho ta mượn thanh đao này rồi khi nào trả lại?”
“Nếu đã mượn, đến lúc nên trả thì tự nhiên sẽ phải trả.” Hồng Đại nói mà như không nói.
Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một hồi, chậm rãi vươn tay chạm vào lưỡi đao dính đầy rỉ sắt màu đỏ, nhìn chằm chằm thần thái của đối phương.
Khi ri sắt màu đỏ sắp chạm vào tay của Lý Hỏa Vượng thì cậu rút tay về:
“Không cần, binh khí của ta đủ dùng.”
“Ài, thôi vậy, không mượn thì không có nợ. Nếu chuyện của Thất Huyện đã xong, vậy thì Nhĩ Cửu chân nhân, chúng ta sau này gặp lại."
Hồng Đại tiếc nuối thu tay về, chắp tay với Lý Hỏa Vượng rồi đi ra nhà xác.
Khi tay của Hồng Đại cầm lấy vòng đồng trên cửa gỗ thì một móng tay cái dính máu bay tới cắm phập vào cửa sổ.
“Chờ chút, ta nghe Giam Thiên Tư làm việc lấy thù lao rất nhiều, nếu ta cũng xen vào chuyện của Thất Huyện, thù lao lần này chắc cũng có phần của ta chứ?”
Nhìn khe hở trăng khuyết chậm rãi rỉ máu trên cửa gỗ, trong giọng nói của Hồng Đại mang theo vài phần sửng sốt hỏi:
“Ồ? Nếu tại hạ không cho thì sao?”
Lời này thốt ra, không khí trong nhà xác trở nên giương cung bạt kiếm.
Nhưng Lý Hỏa Vượng nói câu tiếp theo đánh tan bầu không khí áp lực:
"Không cho cũng được, ta có thể làm cuộc giao dịch, mang ta gia nhập Giam Thiên Tư, xem như xóa nợ.”
Hồng Đại xoay người lại nhìn về hướng đối phương, dường như cực kỳ ngạc nhiên:
“Thật sự muốn thế sao? Vậy được, hãy cùng ta đi Lễ bộ đăng ký tên đi.”
"Cần đi Lễ bộ?" Lý Hỏa Vượng nghe lời này lập tức phủ quyết, nếu cậu đi đại bản doanh của bọn họ, lỡ bị người phát hiện ra thì tiêu đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận