Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1483: Dịch Đông Lai (2)

"Đừng quá tin tưởng người khác, chưa chắc anh ta chung đường với chúng ta.
"Dịch Đông Lai? Hình chiếu?" Lý Hỏa Vượng lắc đầu: “Anh ta không dính dáng vào, có lẽ anh ta cũng không phải hình chiếu."
"Không, mọi người trên Trái Đất này đều là hình chiếu, nhưng có một số người còn chưa nhận ra, anh có biết tôi sợ nhất điều gì không? Tôi sợ nhất chính là anh ta là hình chiếu của quy tắc."
Lý Hỏa Vượng nghe xong lập tức hiểu ra, xem ra thế giới quan của Thanh Vượng Lai rất mâu thuẫn.
Lý Hỏa Vượng không cần tranh luận chuyện này với Thanh Vượng Lai, chỉ cần thuyết phục được Dịch Đông Lai chữa trị cho mình thì mọi chuyện khác đều có thể gác lại.
"Được rồi, ngươi nói đều đúng, nhưng cho dù anh ta là hình chiếu của quy tắc, chúng ta vẫn phải tìm anh ta. Chỉ có anh ta mới có thể giải quyết được phiền phức hiện tại của ta. Cuộc tấn công tiếp theo của Phúc Sinh Thiên có thể đến bất cứ lúc nào, vì vậy hãy nhanh chóng xuất phát."
Không lâu sau đã ở gara ngầm, nhà xe di động của Ngũ Kỳ, xe sang của Thanh Vượng Lai, xe của Triệu Sương Điểm cùng lái ra ngoài, đi hướng nhà của Dịch Đông Lai.
Trên đường đi, Lý Hỏa Vượng không ngừng nghĩ trong đầu khi đến nơi phải làm thế nào để thuyết phục được Dịch Đông Lai, nên dùng loại bằng chứng nào để chứng minh điều đó với Dịch Đông Lai.
Trong khi Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ, ba chiếc ô tô dần dần dừng lại trước lối vào của một khu dân cư, khu dân cư Long Hồ Loan.
“Tòa nhà số 16, chung cư số 2, tầng 18, phòng 1803, hôm nay anh ta nghỉ trực, chắc ở nhà.” Thanh Vượng Lai nói ra địa chỉ cụ thể của Dịch Đông Lai.
Lý Hỏa Vượng đội mũ và khẩu trang được người khác che giấu, tránh né các camera đi vào trong.
Mọi người ùa vào đứng chật ních thang máy, vẻ mặt Lý Hỏa Vượng nghiêm túc đứng trong góc, dùng tay cụt bảo vệ Dương Na.
Triệu Sương Điểm lên tiếng:
"Thủ đoạn của bọn họ lần này quả thực rất xảo quyệt, nhưng cũng chứng minh những gì cậu đã làm đều là chính xác, cho nên bọn họ mới sẽ lợi dụng các loại biện pháp đặc biệt nhằm vào cậu.”
"Nhưng đừng lo lắng, chúng tôi cũng biết rằng cậu rất đặc biệt và chúng tôi cũng sẽ tập trung vào việc bảo vệ cậu. Cậu không đơn độc, chúng tôi có thể cùng nhau giúp cậu vượt qua mọi khó khăn."
Lời khuyên bảo của Triệu Sương Điểm không khiến tâm tình của cảm thấy dễ chịu hơn chút nào, hắn nghiêm túc nhìn Triệu Sương Điểm rồi quay đi.
Thái độ của Triệu Song Điểm trên thuyền khiến hắn không thể tin tưởng đối phương, lời nói có đẹp đẽ đến mấy cũng vô dụng, quan trọng nhất là xem người này đang làm gì.
So với lời nói của Triệu Sương Điểm, lời nói của Thanh Vượng Lai rất trực tiếp.
"Đừng lo lắng, Lý Hỏa Vượng, anh là một công cụ rất hữu dụng để đối phó với hình chiếu của một tồn tại khác. Công cụ tốt như vậy không thể tùy tiện bị hỏng, chúng tôi sẽ cố hết sức chữa lành cho anh.”
Lý Hỏa Vượng nhìn anh ta, mỉa mai nói: "Thanh Vượng Lai, ngươi rất bằng phẳng bày ra mặt vô tình vô nghĩa của mình.”
Lý Hỏa Vượng không hiểu nổi, Gia Cát Uyên là Tâm Bàn của Thanh Vượng Lai, Gia Cát Uyên có tình có nghĩa, kết quả Thanh Vượng Lai vô tình vô nghĩa, một là quân tử, một là tiểu nhân, vừa lúc là hai mặt.
Ting!
Cửa thang máy mở ra, cắt đứt dòng suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng, hắn bước ra khỏi cửa thang máy, dẫn mọi người đến cửa phòng Dịch Đông Lai, nhấn chuông cửa.
Khi cửa mở, Lý Hỏa Vượng lại nhìn thấy Dịch Đông Lai ở bên ngoài Bạch Tháp. Trước đây anh ta luôn mặc áo khoác trắng trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Khi Lý Hỏa Vượng lần đầu tiên nhìn thấy Dịch Đông Lai mặc thường phục, hắn cảm thấy rất kỳ lạ.
Trang trí bên trong phòng trông rất đơn giản, tông màu tổng thể chủ yếu là xám và xanh, nhìn từ tủ giày cạnh cửa có thể thấy Dịch Đông Lai tạm thời độc thân.
"Lý ... Hỏa Vượng?" Dịch Đông Lai một tay đặt trên tay nắm cửa, không thể tin nhìn thiếu niên trước mặt. Bệnh nhân bị bệnh nặng đột ngột biến mất khỏi bệnh viện lại xuất hiện trước cửa nhà anh ta.
"Dịch bác sĩ, ta cần hỗ trợ của anh, ta lại tái phát tình hình bệnh, ta cần anh chữa trị." Lý Hỏa Vượng chân thành nói.
Dịch Đông Lai buồn cười nói:
“Cậu cũng biết mình có bệnh? Cũng biết mình cần chữa trị? Tôi còn tưởng rằng cậu không biết."
Nói xong, anh ta nắm lấy tay Lý Hỏa Vượng, lấy điện thoại di động ra gọi điện:
“Alo, tôi đây! Kêu Lão Dương lái xe cấp cứu dẫn người ...”
Dịch Đông Lai còn chưa kịp nói xong thì một tiếng "bốp" vang lên, Thanh Vượng Lai đã lấy đi điện thoại di động của Dịch Đông Lai. Những người khác lao vào và bắt đầu kiểm tra mọi thứ trong nhà, máy tính và các sản phẩm điện tử có thể thông tin đang được mở đều bị tắt máy.
Mọi người đều kiểm tra kỹ càng, không bỏ sót chi tiết nào.
Triệu Sương Điểm thậm chí còn lấy máy tính xách tay của mình ra và bắt đầu tính toán gì đó.
Mà Dịch Đông Lai ngồi ở trên sô pha nhìn hết thảy xung quanh, hồi lâu đều không thể bình tĩnh lại.
Lý Hỏa Vượng cầm một ly nước đặt trước mặt Dịch Đông Lai, suy nghĩ vài giây, chỉ vào Thanh Vượng Lai nói: "Dịch bác sĩ, nhìn xem, đây là Thanh Vượng Lai, nghiên cứu sinh mà ta đã nói.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận