Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 512: Ký Tướng (1)

Thấy Lý Hỏa Vượng quay đầu lại, Lữ Tú Tài lập tức nhặt bạc lên nhét vào trong ngực, bày ra dáng vẻ sẵn sàng chạy đi bất cứ lúc nào.
Lý Hỏa Vượng phất tay một cái, năm đồng tiền đồng màu đen trực tiếp bắn qua như phi tiêu kim tiền, trực tiếp cắm vào bàn gỗ trước mặt Lữ Tú Tài.
Đó chính là thứ được tháo ra từ trên thanh kiếm tiền đồng trong tay Lý Hỏa Vượng, mặc dù chỉ có năm đồng, nhưng Lữ Tú Tài sử dụng Tiên Đô Tư Nhiếp Ấn cũng khống chế được uy lực mạnh mẽ.
"Thanh toán xong! Sau này đừng gọi ta là sư phụ nữa.”
Tha hương gặp bạn cũ, Lý Hỏa Vượng bị chuyện này quấy rầy, cũng không có hứng thú đi dạo nữa, xoay người đi về nhà trọ.
“Miểu Miểu?” Giọng nói của Hắc Thái Tuế vang lên bên tai Lý Hỏa Vượng.
“Nếu Lý Hỏa Vượng là cha ngươi thì ngươi nên gọi Miểu Miểu này là mẹ.” Hồng Trung khôi phục lại khuôn mặt tươi cười, nhảy đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng và nhắc nhở.
"Mẹ?"
Khi Hắc Thái Tuế nói ra lời này, Lý Hỏa Vượng lập tức sửng sốt: "Vậy mà Lý Tuế lại có thể nghe được lời nói của ảo giác?”
“Cộc cộc cộc.” Tiếng móng ngựa không ngừng vang lên trên đường phố Ngân Lăng Thành, bởi vì trời mưa nên trên đường rất ít người, điều này cũng khiến cho con ngựa này bắt đầu chạy.
Chiếc nón tre của người cưỡi ngựa được nâng lên, lộ ra ánh mắt kiên định kia của Lý Hỏa Vượng, cậu một tay giữ dây cương, từ trong túi lấy ra một tờ giấy, kiểm tra lại lần nữa.
Đây là một bức thư mà Thác Bạt Đan Thanh gửi cho mình do chim bồ câu đưa tới, phía trên không có nhiều chữ: “Ký Tướng triệu tập, mau chóng tới đại ngục Ngân Lăng.”
Lý Hỏa Vượng cảm thấy rằng mình đã rất hiểu rõ về Thác Bạt Đan Thanh, với con người như hắn, giao việc cho mình mà lại không ăn không uống, điều này đủ để chứng minh rằng chuyện này rất cấp bách.
Cậu không biết sự việc lần này là phúc hay họa đối với mình, điều duy nhất cậu có thể làm chính là chuẩn bị sẵn sàng cho điều tồi tệ nhất.
May mà bây giờ mình chỉ có một mình cô độc, thật sự xảy ra chuyện gì cũng không có gì đáng sợ hãi.
Khi giẫm lên yên xuống ngựa, Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn kiến trúc xây bằng gạch xanh u ám trước mặt, những tên cai ngục với ánh mắt dữ tợn đứng trước cửa chứng tỏ nơi đây chính là nơi giam giữ những trọng phạm của Ngân Lăng Thành.
Cậu nhìn thấy bóng dáng của một số binh gia từ những người cai ngục này.
Lý Hỏa Vượng vừa xuống ngựa liền cảm nhận được cảm giác đau nhói nhẹ truyền đến từ bộ vị trọng yếu của mình, có người đang ở nơi nào đó không nhìn thấy được ngắm ám khí vào mình.
Sau khi lấy yêu bài của Giam Thiên Tư ra và lắc lắc, Lý Hỏa Vượng bước vào cổng nhà lao được canh giữ bởi hai con sư tử đá hung dữ kia.
Vừa đi vào, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy Thác Bạt Đan Thanh đang ngồi trên một chiếc ghế dài, vẫy tay với mình, ra hiệu cho mình qua đó.
"Nhĩ hiền đệ, ở đây, nhanh lên!"
Lý Hỏa Vượng bước tới và liếc nhìn người bên cạnh hắn một cái, đây là một người quen, là Hồng Đại, người bán đao đã từng có duyên gặp qua một lần trước đây.
Không đợi cho Lý Hỏa Vượng chắp tay hành lễ, Thác Bạt Đan Thanh đã nhiệt tình kéo Lý Hỏa Vượng ngồi xuống chiếc ghế đẩu với mình: "Nhĩ hiền đệ, ngươi xem, ca ca xem trọng ngươi thế nào, có chuyện tốt gì cũng lập tức tìm đến ngươi.”
"Ồ? Lần này là chuyện tốt gì vậy?” Ngửi thấy mùi hôi thối lạnh lẽo trong mũi, nhìn thấy phạm nhân không biết còn sống hay chết trong cũi giam xung quanh, Lý Hỏa Vượng cảm thấy đây không giống như chuyện tốt.
Thác Bạt Đan Thanh hưng phấn vỗ đùi, vẻ mặt rạng rỡ nói: "Đương nhiên là chuyện tốt, bởi vì lần này là việc đối phó với Tọa Vong Đạo.”
"Ngươi không phải có thù với đám lừa đảo kia sao? Ca ca ta đặc biệt giữ cho ngươi, để ngươi báo thù rửa hận đấy, thế nào? Ca ca đối xử với ngươi đủ lòng thành rồi chứ?”
Lý Hỏa Vượng nghe thấy lới này, lập tức kinh ngạc trong lòng, vội vàng hỏi: “Mong huynh nói kỹ, việc lần này rồi cuộc là thế nào?”
“Đừng nóng vội, đợi Ký Tướng đến rồi, để ông ta nói cho ngươi biết, bọn ta cũng không biết được là bao.” Hồng Đại cầm một chén trà, có chút lơ đãng nói.
"Hồng tiền bối, đã lâu không gặp, ngày đó cảm ơn ông đã đề cử, nếu không tại hạ thật sự không vào được Giam Thiên Tư."
Vừa hành lễ với Hồng Đại, Lý Hỏa Vượng vừa nói trong lòng: “Ký Tướng ở tận thượng kinh cũng đến rồi, chuyện lần này rất nguy hiểm thì phải?"
Đối với người được gọi là Ký Tướng đại nhân, ngoại trừ biết rằng đây là thủ lĩnh của Thác Bạt Đan Thanh ra, Lý Hỏa Vượng không biết gì khác, nhưng nếu có thể thân cư cao vị trong loại nha môn Giam Thiên Tư này, e rằng thực lực không tầm thường.
"Chuyện này có gì mà phải cảm ơn, dù sao con đường là do ngươi tự chọn lựa, chỉ cần tương lai có xảy ra chuyện gì, đừng oán trách ta kéo ngươi vào ổ tặc là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận