Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1293: Biện pháp (1)

Nghe nói như thế, Thiền Độ yên lặng gật đầu không nói nữa, dường như chuyện tình cũng không giống như ông ấy nghĩ.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, loại bỏ mọi khả năng, cuối cùng Lý Hỏa Vượng đưa ra kết quả cuối cùng, cũng chính là chuyện mà hắn đang làm dạo gần đây.
"Ta cứu vớt Đại Tề sẽ ảnh hưởng đến bọn họ sao?" Lý Hỏa Vượng tự lầm bầm nói.
Hắn nhớ tới trước đó Cao Chí Kiên đã từng nói, nếu như không chỉ Đại Tề và Đại Lương là mối quan hệ cạnh tranh, mà ngay cả ngũ hướng lịch sử cũng như vậy thì sao? Cho nên bọn họ thấy mình đang cứu Đại Tề nên phái người đến ngăn cản sao?
Trước đó hắn nghĩ ra rất nhiều giả thuyết, nhưng bây giờ xem ra chỉ có cái này mới hợp logic nhất.
Lý Hỏa Vượng nói ý nghĩ của mình với Thiền Độ bên cạnh, phương trượng Chính Đức Tự lắc đầu liên tục: "Không không không, Lý thí chủ, phật môn ngũ giới hỗ trợ lẫn nhau, không phải là mối quan hệ cạnh tranh như ngươi nói, Ngũ Trí Như Lai bảo vệ ngũ giới, sẽ không để một trong năm giới biến mất."
"Ha ha." Bên ngoài Lý Hỏa Vượng tươi cười nhưng bên trong lại không sao cười nổi: "Lúc Đại Tề không có lương thực, sao Ngũ Trí Như Lai lại không xuống cứu?"
"Ngũ Trí Như Lai của ngươi đâu? Không phải ngài tự xưng bảo vệ ngũ giới sao? Lúc Đại Tề sắp đến đà diệt vong, tại sao Ngũ Trí Như Lai của ngươi lại không xuất hiện?"
Giọng điệu của Lý Hỏa Vượng với tín ngưỡng Phật Tổ của Chính Đức Tự không thể nói là không xúc phạm, nhưng Thiền Độ là phương trượng của Chính Đức Tự cũng không giận, thậm chí còn chẳng mảy may xúc động gì.
Ông ấy chắp hai tay trước ngực, thành kính cúi lạy với Ngũ Tôn Đại Hỏa: "A Di Đà Phật, thiện tai, thiện tai. Phật Tổ nghĩ như thế nào, bần tăng làm đệ tử không dám tùy tiện phỏng đoán."
"Nhưng Lý thí chủ, về nguyên nhân, thật sự Ngũ Trí Như Lai không làm chút gì sao? Nếu như không làm gì thật, vậy vì sao Lý thí chủ lại muốn tới giúp Đại Tề?"
"Có lẽ ý nghĩ đến đây trợ giúp Đại Tề của Lý thí chủ có thể là nhân quả của Phật Tổ."
Lý Hỏa Vượng nghe thấy Thiền Độ nói vậy lập tức nổi trận lôi đình: "Ngươi có ý gì? Thì ra ta ở đây mệt gần chết, nhưng cuối cùng công lao đều là Ngũ Trí Như Lai đúng không hả?"
Thiền Độ lắc đầu liên tục: "Không, tất nhiên công lao là của Lý thí chủ, nhưng Ngũ Trí Như Lai là Đại Phật Tổ, phật môn ngũ giới đều nằm trong Thanh Tịnh Tuệ của ngài, cho nên công lao là của Lý thí chủ, còn công đức là của Phật Tổ."
Lý Hỏa Vượng rất không hài long với lời giải thích có cũng như không này.
"Đến đây, chúng ta nói chuyện một chút, chúng ta nói cho rõ chuyện này luôn! Dựa vào cái gì mà công đức là của Ngũ Trí Như Lai! Còn Thanh Tịnh Tuệ là cái gì!"
"Để Ngũ Trí Như Lai của ngươi quản lí đi, không phải ngài bảo vệ ngũ giới sao? Bây giờ thế giới khác muốn đánh lén Đại Tề, sao Ngũ Trí Như Lai lại không ra mặt?"
"Hôm nay ngươi mà không nói ra được một lí do thì ta không chở đống lương thực kia nữa!"
Thấy Lý Hỏa Vượng so đo với mình như vậy, Thiền Độ bỗng thấy đau đầu vô cùng. Ông ấy cũng không muốn tranh luận mấy chuyện phật môn này với người ngoài như Lý tiên nhân. Cho dù kết quả thắng hay thua cũng không xử lý thỏa đáng.
Hơn nữa xem ra hắn chưa từng đọc kinh phật gì, giải thích với hắn khác gì đàn gảy tai trâu.
Sau một lát suy nghĩ, Thiền Độ ngẫm ra một cách: "Lý thí chủ, bần tăng ngu dốt nói sai. Đã là chuyện Lý thí chủ làm, vậy tất nhiên công lao thuộc về Lý thí chủ, công đức cũng thuộc về Lý thí chủ nốt, người khác không thể cướp đoạt được."
Loại thái độ này của đối phương không khỏi khiến cho sắc mặt Lý Hỏa Vượng càng đen hơn, nếu lão lừa trọc này không phải là đồng minh thì hắn thật sự muốn giết chết tên ngốc này.
"Đừng đi quá xa nữa, nghĩ cho rõ cuối cùng bọn họ thuộc thế giới nào đi."
"Biết rõ bọn họ là ai, mục đích là gì mới quan trọng, ta cảm thấy lần này bọn họ gặp khó không bỏ, chắc chắn sau này sẽ càng ngày càng hung ác hơn." Lý Hỏa Vượng siết chặt nắm đấm.
Mình nhất định phải trả lại gấp mười gấp trăm lần thế lực muốn giết chết mình, bất luận bọn họ là ai đi chăng nữa!
Phương trượng Chính Đức Tự khẽ gật đầu, đồng ý với Lý Hỏa Vượng.
"Đừng chỉ gật đầu suông, nói gì hữu dụng đi!"
Thiền Độ lắc đầu: "Bần tăng không biết, nhưng có thể khẳng định chắc chắn trong số bọn họ có một cái Tâm Bàn, nếu không thì chẳng thể tới được Đại Tề."
"Tâm Bàn... Tâm Bàn..." Lý Hỏa Vượng tự lẩm bẩm, hắn không khỏi nhớ tới tất cả mọi chuyện đã xảy ra trước kia.
Rừng mọc lên từ cỏ, bản thân mình trước đó vẫn cho rằng đối phương mượn nhờ sức mạnh của Tích Cốt Kiếm. Nhưng bây giờ xem ra hiệu quả mà Tâm Bàn coi trọng lịch sử kia thi triển ra không giống với Gia Cát Uyên, có thể tự do khống chế sự chồng chéo của hai hướng lịch sử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận