Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 628: Giam Thừa

"Ngươi cho rằng chỉ dựa vào những Vô Hình Chi Thuật là có thể giải quyết hết thảy sự tình? Tiểu tử, có một số người sinh ra đã bất phàm, dù không dựa vào những thứ này, chỉ dựa vào phỏng đoán lòng người vẫn có thể giải quyết vấn đề, Giam Thừa đại nhân là người từng lừa Tọa Vong Đạo.”
Lý Hỏa Vượng đã tiếp xúc rất nhiều lần với Tọa Vong Đạo, đương nhiên biết có thể lừa được đám lừa đảo Tọa Vong Đạo là tồn tại đa trí như yêu cỡ nào.
Chính mình sắp gặp mặt người như vậy, Lý Hỏa Vượng có chút khẩn trương lên, bắt đầu tính toán nên nói chuyện như thế nào với đối phương.
Lý Hỏa Vượng đi theo Nam Cung lòng vòng trong hành lang bằng gỗ dưới lòng đất một lúc, một cửa lớn hai bên đặt đá xuất hiện ở trước mặt hắn, hai vị vệ binh giống như thần giữ cửa, một trái một phải trầm mặc đứng ở nơi đó.
Sát khí dày đặc trên người của họ đã chứng minh thân phận.
Lý Hỏa Vượng đi theo Nam Cung bước qua vài ngưỡng cửa trong căn phòng sâm nghiêm, cuối cùng ngừng lại trước cửa thư phòng.
Nam Cung cúi người, tôn kính vái chào cửa gỗ:
“Bẩm Giam Thừa đại nhân, đã mang Nhĩ Cửu đến.”
Một giọng nói già nua tràn ngập uy nghiêm truyền ra từ trong phòng:
“Ngươi quay về đi, khiến một mình hắn tiến vào."
“Vâng.” Nam Cung mịt mờ cho Lý Hỏa Vượng một ánh mắt chú ý cẩn thận, rồi xoay người rời khỏi.
Lý Hỏa Vượng nhìn cửa gỗ khép hờ, hít sâu một hơi, đẩy cửa đi vào.
Bên trong cũng không lớn, thoạt trông như thư phòng bình thường, trên giá sách bên trái cũng đặt các loại sách giấy, trên tường treo thư pháp hoặc tranh giống như lầu trúc của Gia Cát Uyên.
Nếu không phải nơi này giấu tận cùng bên trong Giam Thiên Tư, Lý Hỏa Vượng đều sẽ cho rằng đây là thư phòng của người đọc sách nào.
Lý Hỏa Vượng cúi đầu hành đạo lễ với đối phương:
“Nhĩ Cữu kính chào Giam Thừa đại nhân!”
“Ngươi là Nhĩ Cửu? Ngẩng đầu lên."
Khi đối phương xem rõ ràng khuôn mặt không có máu thịt thì Lý Hỏa Vượng cũng nhìn rõ bộ dạng của vị Giam Thừa này.
Người đàn ông trung niên hơi lớn tuổi, để râu dê, gầy gò, đây là ấn tượng đầu tiên của Lý Hỏa Vượng về Giam Thừa, và nếp nhăn hằn sâu trên mặt ông gần như cắt mặt ra ba phần.
So sánh bề ngoài thì quần áo Giam Thừa mặc không có gì bắt mắt, chỉ là một chiếc áo bình thường, dây lưng màu tím, treo ngọc bội.
Giam Thừa đứng sau bàn học, tay cầm bút đỏ chu sa phê duyệt cái gì, ấm nhỏ ở một bên đang nấu nước trà sôi sùng sục khiến trong phòng ấm áp hơn bên ngoài nhiều.
Nhớ lại lời Nam Cung vừa nói, tim Lý Hỏa Vượng thít chặt, xoay người gục đầu xuống:
“Bẩm Giam Thừa đại nhân, hiện giờ tất cả thành viên Tọa Vong Đạo đều ở ...”
“Hôm nay ban ngày là tiểu tử nhà ngươi và người thuyết thư vào thành đúng không?” Giam Thừa nói một câu nhẹ hẫng đánh gãy lời nói và suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng.
Giam Thừa ung dung gác bút chu sa lên giá cắm hình núi ngọc, một tay cầm lấy ấn quan to cỡ nắm tay in nhẹ lên tờ giấy trước mặt.
Trong lòng Lý Hỏa Vượng run lên, nhưng miệng không ngừng lại, lập tức kể ra mâu thuẫn giữa Tọa Vong Đạo và Gia Cát Uyên, hắn làm sao biết tin tất cả Tọa Vong Đạo đến Thượng Kinh từ miệng bọn họ.
Những lời Lý Hỏa Vượng nói đều là thật, không có một chút lời nói dối, chẳng qua giấu bớt chi tiết mà Giam Thiên Tư không biết biết.
“À, lão phu biết.” Đối với tin tức toàn bộ thành viên Tọa Vong Đạo vào kinh, Giam Thừa bình tĩnh làm Lý Hỏa Vượng bất ngờ.
"Đại nhân! Đây chính là Tọa Vong Đạo! Bọn họ ...!”
“Lão phu nên làm như thế nào còn cần ngươi dạy? Sốt ruột làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn mượn dùng Giam Thiên Tư báo thù riêng sao?” Ánh mắt của Giam Thừa nhanh chóng lạnh xuống, áp lực của người cầm quyền lâu năm đè ép Lý Hỏa Vượng.
"Nhĩ Cửu không dám." Lý Hỏa Vượng cắn chặt quai hàm, trực tiếp lui về phía sau nửa bước.
"Hừ, không quy củ." Giam Thừa lờ đi Lý Hỏa Vượng, lo làm việc của mình.
Lý Hỏa Vượng bị lơ đẹp khoảng một nén hương, Giam Thừa bưng ấm trà trên lò lên pha một tách đại hồng bào cho mình, sau khi nhấp một ngụm trà mới lại nhìn về phía Lý Hỏa Vượng đứng ở trước mặt.
“Tạm dẹp Tọa Vong Đạo qua một bên, chuyện này có người khác làm, trong tư có việc khác cho ngươi làm, việc này quan trọng hơn Tọa Vong Đạo, tiểu tử nhà ngươi tập trung một chút.”
Tuy rằng đối phương không theo ước muốn của mình nhưng Lý Hỏa Vượng hiểu lúc này càng không thể hoảng, khiến đối phương nhìn ra sơ hở:
“Vâng, xin đại nhân sai bảo.”
"Lão phu mặc kệ ngươi quen biết như thế nào với Gia Cát Uyên, ngươi rời khỏi hắn như thế nào thì bây giờ quay về như thế ấy, chờ thời cơ chín ta sẽ phái người cùng ngươi nội ứng ngoại hợp, đoạt đi Lục Diệu Lịch trong tay hắn.”
"Lục Diệu Lịch? Đó là cái gì? Đợi đã! Lịch?”
Thứ duy nhất trên người Gia Cát Uyên giống như lịch hiện ra trong óc Lý Hỏa Vượng:
“Giam Thừa này muốn cướp lịch cũ trong tay Gia Cát Uyên!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận