Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 595: Lý Hỏa Vượng (2)

Thừa dịp này Lý Hỏa Vượng nhanh chóng thoát khỏi trường kiếm đâm vào bụng.
Biết đối phương lừa đi năng lực của mình, Lý Hỏa Vượng tự nhiên sẽ không bị đối phương dắt mũi, hắn lấy ra dao đánh lửa định chơi chiêu lớn.
Nhưng gồng sức đánh vài lần mà thân thể của Lý Hỏa Vượng không bốc cháy, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, làn da đã bị lột luyện thành pháp khí, không còn lớp da mới để hiến tế cho Ba Hủy.
Nhìn Tọa Vong Đạo ở trước mặt sắp khôi phục bình thường, trong lòng Lý Hỏa Vượng căng thẳng, lấy ra cái kiềm sắt đen thui nhét vào miệng.
Rút ra mấy chiếc răng cấm to ném đi giống như thiên nữ tán hoa.
Lý Hỏa Vượng biết năng lực thay đổi vị trí của mình bị giới hạn trong một trượng, nên răng của hắn chỉ trong phạm vi này.
Răng mang theo máu và thịt nổ tung, mảnh vụn như mưa to bay hướng bên kia.
Không có che chắn, đối phương đều trúng đòn, mảnh vụn răng xuyên qua thân thể của Tọa Vong Đạo gần như thủng thành tổ ong.
Bị thương nặng như vậy mà Tọa Vong Đạo vẫn đứng yên tại chỗ, không thấy ngã xuống.
Thấy cảnh này, trong lòng Lý Hỏa Vượng thót tim, hắn đột nhiên hiểu cái gì.
Lý Hỏa Vượng ấn bụng của mình, nhận được tin cực xấu, không ngờ Tọa Vong Đạo này còn lừa đi năng lực khép lại nhanh của hắn.
“Năng lực của tên này quá khó chơi, làm sao đây?” Nhìn đối phương biểu cảm dữ tợn trừng mình, tim Lý Hỏa Vượng rớt xuống đáy vực.
Đối mặt Tọa Vong Đạo kỳ lạ như vậy, Lý Hỏa Vượng thật sự không biết nên làm sao bây giờ.
Hắn càng sợ tiếp tục ở cùng Tọa Vong Đạo thì năng lực khác của mình cũng sẽ bị lần lượt lừa đi.
Nếu thật sự muốn hoàn toàn giải quyết kẻ này thì chỉ còn một biện pháp là Thương Khương Đăng Giai, nhưng đối phương ở trước mặt mình, làm gì có thời gian tìm thống khổ cực độ trong tim?
“Không được, trong tình huống không rõ địch ta phải tạm rút lui thôi, đi tìm Gia Cát Uyên!”
Lý Hỏa Vượng quyết định xong lập tức cắt hai lỗ tai ném qua đoạn hậu, xoay người lao ra lâu vòng tròn này.
Khi trở về rừng trúc thì sương mù buổi sáng đã dần dần tiêu tan, Lý Hỏa Vượng cố giữ vững tinh thần xông lên trước, trong lúc chạy như điên, hắn cắn răng lấy một khúc xương ra, lại lần nữa tiến hành bói toán.
Mặc kệ là bói toán mang theo chính mình tìm được Gia Cát Uyên, hay là Gia Cát Uyên phát hiện có người bói toán hắn ta, hai loại tình huống đều có thể giúp Lý Hỏa Vượng thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.
Chỉ cần Gia Cát Uyên có thể giết chết Phát Tài xuất hiện thì trận nguy cơ này có thể kết thúc!
Lý Hỏa Vượng chạy được một lúc thì ven đường phía trước xuất hiện một chiếc xe lừa, đây là một con lừa rất già, nhưng dù già nó vẫn còn sức kéo hai mẫu tử sức nặng rất nhẹ ngồi trên xe phẳng.
Người phụ nữ vàng vọt xoe tròn mắt nhìn Lý Hỏa Vượng chật vật:
"Ân công!?"
“Có người đang đuổi theo ta, giúp ta tránh thoát một kiếp!" Lý Hỏa Vượng nhanh chóng nói xong, mặc kệ người phụ nữ có đồng ý hay không, trực tiếp chui vào xe lừa.
Người phụ nữ sắc mặt vàng vọt chưa biết rốt cuộc là chuyện gì thì thấy một ân công giống y hệt từ phía trước chạy lại.
"Các ngươi có nhìn thấy người mặt mũi giống hệt ta không?”
Khi ân công thứ hai hỏi câu này, trong khi người phụ nữ còn do dự nên trả lời như thế nào thì đứa bé trong ngực nàng chỉ hướng rừng trúc bên cạnh.
"Ta xem ngươi chạy đi đâu!”
Nhìn ân công thứ hai xông vào rừng trúc, dần không thấy bóng dáng, người phụ nữ vội ôm con kéo lại mành xe.
Lý Hỏa Vượng ôm vết thương ở bụng nhìn hai khuôn mặt một lớn một nhỏ, thở phào một hơi.
"Đa tạ hỗ trợ, ta xin ghi nhớ ân tình này.”
Lý Hỏa Vượng không ngờ lúc trước làm một việc thiện có thể cứu chính mình một mạng.
Người phụ nữ vội vàng lắc đầu: “Ân công lúc trước ở trên thuyền cứu khuê nữ của ta, nên giúp lại ngươi là lẽ thường. Ngươi chảy máu nhiều quá, nhanh chóng đi trong thôn tìm đại phu đi."
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, lấy ra Hỏa Áo Chân Kinh tự chữa thương:
“Ngươi đi đi, coi như không thấy ta.”
Người phụ nữ ôm nữ nhi liên tục gật đầu, hạ màn xe xuống, giục con lừa già đi nhanh một chút.
Lý Hỏa Vượng đang định dùng vết thương bị phỏng trùm lên lỗ máu thì cảm giác xe lừa ở dưới thân ngừng lại, tim hắn rớt cái bịch.
Lý Hỏa Vượng vén rèm xe lên, nhìn thấy khuôn mặt giống hệt mình đứng ở phương xa.
Tay tên kia cầm một khúc xương người vỡ ra, không biết từ khi nào đối phương đã lừa đi năng lực bói toán của Lý Hỏa Vượng, còn sử dụng nó tìm ra hắn.
Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, nhảy xuống xe, chặn trước xe lừa, ngữ khí kiên định nói với hai mẹ con ở sau lưng:
"Các ngươi đi mau, càng xa càng tốt!”
Người phụ nữ sắc mặt vàng vọt nhìn hai người khuôn mặt giống hệt nhau, lại nhìn nữ nhi bị dọa khóc, nàng từ bỏ xe lừa vừa mua, ôm nữ nhi cầm lấy hành lý chui vào rừng trúc bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận