Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 385: Dò hỏi (2)

"Á á á!"
Tiếng hét thảm truyền ra rất xa, dọa khóc không ít trẻ em Thanh Khâu trong lều, cũng khiến người lớn kinh hồn bạt vía tránh ra xa thêm một chút.
Sau mấy vòng, cuối cùng nó cũng bỏ cuộc rồi: “Ta nói, ta nói.”
"Tốt lắm, chúng ta hãy bắt đầu với những câu hỏi nhỏ, ta hỏi ngươi trả lời.”
"Dương Thọ Đan này có phải là có thể coi như tiền để mua đồ không?”
Lý Hỏa Vượng lấy ra một viên thuốc được bọc trong lá bùa vàng, hỏi.
Thấy đối phương tê dại gật đầu, Lý Hỏa Vượng nhét viên thuốc vào trong hồ lô: "Rất quý giá sao? Có tiêu chuẩn tham khảo gì không?”
"Một viên Dương Thọ Đan có thể mời người như Hàn Phù ra giúp đỡ một lần.”
Lý Hỏa Vượng hiểu và gật gật đầu, điều này rõ ràng là trực quan hơn nhiều.
"Làm sao có được Dương Thọ Đan?"
"Giết người, nhưng là người bình thường thì không được, nhất định phải là người sinh ra vào ngày mặt trời tháng mặt trời năm mặt trời mới được, ngươi muốn nghe thì ta có thể nói cho ngươi cách luyện chế.”
"Thôi khỏi, câu tiếp theo, trước đây Hàn Phù từng nói các ngươi là người La Giáo? Đạo quán của các ngươi ở đâu?”
“Xà Cốt Sơn ở Lương Quốc.”
"Đạo quán các ngươi có bao nhiêu người?”
"Năm mươi bảy người."
"Mấy cái đầu."
"Hai trăm hai mươi tư cái đầu."
"Ngươi là thứ gì?”
"Ta là Nguyên Anh của Hàn Phù.”
Lý Hỏa Vượng liên tục hỏi thứ này về đủ loại câu hỏi nhỏ nhặt, trong đó có một số vấn đề Lý Hỏa Vượng sớm đã biết câu trả lời, chỉ là để kiểm tra xem đối phương có đang lừa mình hay không.
Sau khi xác nhận rằng đối phương thực sự không lừa mình, Lý Hỏa Vượng bắt đầu dò hỏi những vấn đề quan trọng.
"Tâm Tố là gì? Nó hình thành như thế nào? Trên đời này còn có bao nhiêu Tâm Tố?"
"Những chuyện này ta thật sự không biết, một số chuyện về Tâm Tố, ta chỉ nghe được mấy câu mà sư phụ vô tình tán gẫu.”
Khi nhìn thấy tay của Lý Hỏa Vượng bắt đầu từ từ giơ những dụng cụ tra tấn kia qua, hắn đã sợ hãi tới bật khóc.
Nước mắt nước mũi lập tức chảy dài trên khuôn mặt của cái đầu nhỏ đó: "Ta thật không biết! Sư phụ chỉ nói cho bọn ta biết rằng Tâm Tố là thiên linh địa bảo vô cùng hiếm, bảo bọn ta nếu gặp được thì tuyệt đối không được bỏ lỡ.”
“Vậy các ngươi làm sao phân biệt được ra Tâm Tố?” Lý Hỏa Vượng đã suy nghĩ vấn đề này từ rất lâu trước đó rồi, tại sao mỗi lần gặp phải người khác, bọn họ đều có thể vừa nhìn đã nhận ra thân phận của mình.
"Ta không biết người khác phân biệt thế nào, dù sao sư phụ bọn ta đã từng nói trên vai con người đều có ba ngọn lửa, những ngọn lửa này có chút lớn, có chút nhỏ đều là bình thường, chỉ có lửa của Tâm Tố thì lúc có lúc không.”
Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn xuống vai mình, nhưng không nhìn thấy bất kỳ thứ gì gọi là lửa.
“Được kha khá rồi, cũng nên hỏi nó về vấn đề quan trọng nhất rồi.” Lý Hỏa Vượng nhìn tiểu nhân này, nhíu chặt mày cân nhắc một rồi, sau đó lại lần nữa lên tiếng.
"Ngươi đã từng nghe nói về Tâm Tố đã thoát khỏi mê võng trên dọc đường đi hoặc là từ miệng sư phụ ngươi chưa?”
"Chưa từng, ngươi là Tâm Tố đầu tiên mà bọn ta gặp.”
Lý Hỏa Vượng cẩn thận quan sát cái đầu nhỏ dị dạng kia. Lời này có thể tin được chín phần, Hàn Phù là nghé con mới sinh, cho dù thật sự có Tâm Tố thoát khỏi mê võng, hắn cũng chưa chắc đã biết.
"Vậy ngươi biết được bao nhiêu về Tọa Vong Đạo?”
"Cái này ta biết, bọn họ là một nhóm lừa đảo, đặc biệt thích lừa người khác.”
"Tên bọn họ là gì?"
"Nghe nói tên của bọn họ đều là tên của các quân bài mạt chược, kiểu như Bát Vạn, Tam Bính. Có điều ta nghe nói tên gọi này chỉ là biệt hiệu, khi một tên Bát Vạn chết rồi thì sẽ có một tên Bát Vạn khác lên thay.”
"Ở trong Tọa Vong Đạo đó, có một người tên là Bắc Phong, ngươi có biết gì không? Thực lực ông ta thế nào?”
Người này chính là vị Tâm Tố có thể thoát khỏi mê võng kia, nếu mình muốn hoàn toàn thoát khỏi mê võng thì ông ta vô cùng quan trọng.
"Ta không biết, ta cũng chưa từng giao thiệp với Tọa Vong Đạo.”
Tiếp theo, Lý Hỏa Vượng còn dò hỏi cái đầu nhỏ này một số vấn đề về Tọa Vong Đạo, có điều thông tin biết được từ nó vô cùng có hạn.
Nhìn cái đầu nhỏ trước mặt, Lý Hỏa Vượng chống tay lên đầu gối, cùng với tiếng ghế cót két, cậu đứng lên.
"Tốt lắm, ta hỏi xong rồi. Tiếp theo, để xác định lời ngươi nói là thật hay giả, ta phải xác nhận lại một lần nữa.”
Nói xong, Lý Hỏa Vượng lại đưa tay về phía dụng cụ tra tấn.
Khi nhìn thấy Lý Hỏa Vượng lại lần nữa lấy những dụng cụ tra tấn đó lên, Nguyên Anh của Hàn Phù thật sự sợ hãi.
"Đừng! Đừng đừng đừng!" Cái đầu nhỏ kia sợ hãi nỗ lực ngửa đầu ra sau, miệng bắt đầu có ý muốn chuyển hướng sức chú ý của đối phương.
"Tọa Vong Đạo, ta thực sự không biết nhiều! Nếu ngươi muốn đối phó với bọn họ, ngươi phải đi tìm Giam Thiên Tư. Bọn họ chắc chắn biết rất nhiều chuyện của Tọa Vong Đạo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận