Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1573: Ngoại truyện Gia Cát Uyên - Lễ (1)

"Còn về thuyết pháp của Phật Môn thì tùy tiện nghe một chút cũng tốt, nhân quả đều sai cả, đối với bọn họ, vấn đề không phải là Phật gì thì làm chuyện nấy, mà là loại người nào sau khi làm việc gì thì sẽ thành Phật đó."
Nghe xong lời của đối phương, Gia Cát Uyên không khỏi khiếp sợ há to miệng, mọi thứ mà Lý Cẩm Thư nói thật sự phá vỡ nhận thức trong quá khứ của hắn ta, mọi điều mà đối phương nói hoàn toàn khác với những gì học được từ phu tử.
Không ngờ có năm thế giới, hơn nữa còn là năm thế giới liên hệ với nhau? Với lại còn là từ một thế giới biến hóa ra năm thế giới?
"Thật sao?" Gia Cát Uyên dừng lại một hồi rồi đưa ra câu nghi vấn, so với thuyết pháp của đối phương, hắn ta vẫn cảm thấy thuyết pháp của phu tử nhà mình càng có tính thuyết phục hơn.
Nghe thấy đối phương vậy mà không tin mình, Lý Cẩm Thư nhất thời cảm thấy không vui: "Sao hả, ngươi không tin?"
"Lý tiền bối, không phải ta không tin, ngươi bảo những lời hòa thượng nói đều là giả, vậy Minh Luân Đường nói có hay chăng cũng là giả?"
"Tên tiểu tử này, thật đúng là nghé con mới sanh không sợ hổ, cái gì cũng dám nghĩ, ngươi tưởng là đang chơi trò con nít à? Nói mà không có bằng chứng? Ai lớn tiếng thì người đó đúng?"
"Ngươi có biết lễ tiết của toàn bộ Đại Tề đều là do Minh Luân Đường quyết định không? Cả quan phủ và Giam Thiên Tư đều thừa nhận việc này."
Nếu đã muốn giải thích cho đối phương hiểu, Lý Cẩm Thư cũng không ngại lãng phí thêm thời gian.
Chất vấn với mình còn đỡ, nếu tên này dám chất vấn việc này trước mặt lão tiền bối khác ở nội đường, sợ rằng sẽ phải chịu khổ.
"Tiểu tử, ngươi có biết Nghịch Tiên Thuận Nhân là thế nào không?" Khi đang nói chuyện, cái tay thứ ba của Lý Cẩm Thư thò ra từ dưới nách tay trái y, vẫy tay với Gia Cát Uyên đứng ở dưới mái hiên.
"Bàn tay này là Nghịch Tiên Thuận Nhân, Nghịch Tiên Thuận Nhân nói trắng ra là chính mình ở thế giới khác, đệ tử Minh Luân Đường có thể tu tập thuật số nội đường, để chính mình ở nơi khác tới trợ giúp bản thân một tay."
Nghe lời này, Gia Cát Uyên đã có chút tin tưởng thuyết pháp của đối phương: "Thật thế sao? Vậy những người trong phòng vừa rồi đang làm gì vậy?" Trong đầu Gia Cát Uyên hiện lên hình ảnh những quái nhân áo đen ngồi ngay ngắn ở trong đống sách.
"Đám người vừa rồi mà ngươi thấy ở Giới Tử Trai, bọn họ đang hỏi thăm và nói chuyện với Nghịch Tiên Thuận Nhân của mình, viết ra sách lịch của thế giới khác."
"Minh Luân Đường thân là trường phái Nho Gia đứng đầu, tất nhiên muốn dùng giữ gìn thế gian chính đạo làm nhiệm vụ của mình, dù cho chuyện đã xảy ra ở thế giới khác thì cũng cần cố gắng hết sức ghi nhớ."
"Tuy việc này rất khó, thế giới cách càng xa, ý tứ của Nghịch Tiên Thuận Nhân sẽ càng mập mờ không rõ, hỏi thăm vô cùng gian nan, nhưng nguyên nhân đệ tử Minh Luân Đường tồn tại là vì noi theo tiên sư, dùng bút lập quy củ, dùng mực thủ Càn Khôn, không thể khiến tâm huyết cả đời của Vạn Đại Tiên Sư như dã tràng xe cát."
Gia Cát Uyên nghe đối phương nói như vậy thì lập tức sôi trào nhiệt huyết cả người, cách làm của Minh Luân Đường thật sự quá phù hợp với giá trị quan của hắn ta, đây chẳng phải là điều mà chính mình muốn làm khi đi ra ngoài sao?
Nhìn thấy bộ dạng của đối phương, Lý Cẩm Thư không khỏi cong khóe miệng: "Thế nào? Lần này tin chưa?"
"Ừm! Lý tiền bối, lúc nào ta đây mới có thể học được những thuật số này?" Gia Cát Uyên nhất thời hơi gấp gáp.
Tin hay không thì vẫn còn khó nói, chí ít hắn ta rất muốn học những thứ này của Minh Luân Đường.
"Hiện tại gáp gáp thế? Không phải vừa rồi còn muốn tiếp tục tranh cãi với ta sao? Lo lắng làm chi, đi thôi, ở đằng trước không xa đâu, đợi khi ngươi vào Minh Luân Đường, tự nhiên sẽ có người dạy ngươi càng nhiều hơn."
Gia Cát Uyên vội vàng đuổi theo bước chân của đối phương, đi sâu vào trong lâm viên.
Có thể thấy được, qua Giới Tử Trai thì đường dễ đi hơn rất nhiều, không cần phải né tránh nữa, hiển nhiên nơi này ngoài hẹp trong rộng.
Mới vừa đi nửa nén hương, Gia Cát Uyên đã ngửi được mùi đèn nhang nhàn nhạt, tùy theo mùi nhang này ngày càng đậm, một căn nhà kiến trúc hai tầng treo đầy gốm sứ xương sống xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
"Trong này đều là nhóm lão tiền bối của nội đường, khi đi vào động tác quy củ một chút." Lý Cẩm Thư nói xong lén mở cửa, mang theo Gia Cát Uyên đi vào bên trong.
Mới vừa vào, Gia Cát Uyên thoáng chốc đã bị chấn động sững sờ tại chỗ, đập vào mắt là một bức tường lớn treo đầy đầu người.
Tất cả đầu người đều mang thần thái trang nghiêm, hai mắt như khép hờ, giống như từ trên cao nhìn xuống hai người bên dưới.
Trong hoàn cảnh tĩnh lặng, bỗng nhiên xuất hiện cảnh trước mắt này, Gia Cát Uyên lập tức có loại cảm giác hít thở không thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận