Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1456: Trạng thái chồng lên

"Tại sao không được! Tại sao vẫn là không được! Tại sao ta mạnh như vậy rồi mà không thể bảo vệ người ta muốn bảo vệ?!”
Khi Lý Hỏa Vượng gầm lên trong tuyệt vọng, tinh thần của hắn bắt đầu suy sụp, mọi thứ xung quanh hắn đang thay đổi nhanh chóng và mất kiểm soát, các nhân vật và cảnh tượng liên tục biến đổi.
Bóng dáng của Gia Cát Uyên vụt qua trong thoáng chốc:
“Lý huynh, ghi nhớ, ngươi tu không phải bảy vòng, ngươi tu là thật sự!"
Câu này nổ tung trong đầu Lý Hỏa Vượng, hắn chợt hiểu tại sao mình không thể tu thành công bảy vòng, bởi vì hắn luôn cho rằng mình là sáu vòng, vậy thì vĩnh viễn không thể tu đến bảy vòng đại thành!
"Ta tu chân không phải sáu vòng, ta hiện tại đã là bảy vòng!”
Lý Hỏa Vượng tự nói lời này một cách rất dứt khoát trong lòng, một số cảnh tượng quen thuộc thoắt ẩn thoắt hiện trước mặt hắn.
"Lý Hỏa Vượng! Cậu định làm gì thế!"
"Dừng lại! Cô ấy là người của chúng ta!"
"Tôi đã sớm nói, thằng này không đáng tin cậy, còn kiên trì muốn đưa cậu ta ra khỏi bệnh viện tâm thần."
Nghe những lời nói ngày càng khó chịu bên tai, Lý Hỏa Vượng nghiến răng lắc đầu thật mạnh, vừa lắc vừa cảm thấy âm thanh không giảm bớt chút nào.
Huyền Tẫn ở bên cạnh tựa hồ đang nói gì đó với hắn, nhưng Lý Hỏa Vượng nghe không rõ lắm, có một số âm thanh quá ồn ào, rất ồn.
Không chỉ là âm thanh, toàn bộ thế giới đều trở nên kém ổn định, một số hình ảnh khó hiểu bắt đầu liên tục xuất hiện rồi biến mất, giống như thế giới hai bên chồng lên nhau.
Hai loại biến hóa khác nhau không ngừng chồng lên, dường như biến mất một thế giới khác hòa hợp nhưng rất quái dị, chiếu ra thế giới cao hơn hai thế giới, thế giới Đại Tượng tổng thể.
Nhưng Lý Hỏa Vượng hiện tại còn có việc quan trọng phải làm, hắn không có thời gian đi nghĩ tới những người này.
"Ta ... Ta tu chân đại thành! Ta nhất định phải đi cứu Đại Lương ... Ta nhất định phải ... Nhất định phải đi ngăn trở Tả Khâu Vịnh, ta nhất định phải giết hắn!"
Lý Hỏa Vượng lắc mạnh đầu qua lại, khi cảm thụ mọi thứ xung quanh ổn định một ít, hắn nhấc chân phải lên, thân thể của hắn nháy mắt từ Đại Tề trở lại Thượng Kinh Thành của Đại Lương.
Bầu trời đột nhiên tối sầm, Lý Hỏa Vượng nhìn lên và nhận ra rằng chính thân hình to lớn của Tả Khâu Vịnh đã che khuất hoàn toàn mặt trời.
Tả Khâu Vịnh cười điên cuồng, giơ chân phải lên đạp hướng đường khẩu của tín chúng Bạch Liên, cùng với tiếng xương gãy, tất cả tín chúng trong đường khẩu nháy mắt bị đè chết.
Bên này chết rồi, người chỗ khác chưa chết nhưng cũng không khá hơn là bao. Khi Tả Khâu Vịnh đến Đại Lương, Thiên Đạo sinh trưởng của thế giới ảnh hưởng toàn bộ Thượng Kinh Thành.
Xà là mọc lá, ghế nẩy mầm, Thượng Kinh Thành bị khu rừng không ngừng đung đưa hoàn toàn phủ lên.
Một viên hạt giống từ đâm chồi nảy lá đến nở hoa kết trái rồi héo tàn, tất cả hoàn thành trong nửa nén hương ngắn ngủi.
Hoa cỏ cây cối đều như vậy, người sống trong Thượng Kinh Thành sống càng là như vậy. Các loại hiện tượng kỳ lạ phát sinh trong Thượng Kinh Thành, nơi đây biến thành địa ngục trần gian.
Tả Khâu Vịnh mới đến có một lúc mà đa số người trong Thượng Kinh Thành đều già hơn hai mươi tuổi, trên thi thể thì nhanh chóng sinh ra sinh mệnh mới.
Lý Hỏa Vượng hiểu rằng chính mình nhất định phải ngăn cản, nhất định phải ngăn cản Tả Khâu Vịnh! Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng người trong toàn bộ Thượng Kinh Thành đều tiêu đời.
Huyền Tẫn hỏi Lý Hỏa Vượng:
“Ngươi định làm thế nào? Ta có thể thử khiến Giam Thiên Tư đến phối hợp với ngươi."
Huyền Tẫn không biết Lý Hỏa Vượng có thể làm được gì, nhưng hiện tại đã đến nước này, hắn ta chỉ có thể tin vào Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng không nói gì, khi nhìn thấy Tả Khâu Vịnh cúi xuống bắt Bạch Linh Miểu ở trong thành, sát khí đột nhiên hiện lên trong mắt hắn.
"A a a!" Lý Hỏa Vượng gầm lên, lấy ra vũ khí ở sau lưng, vọt lên trên đâm thật mạnh vào cơ thể đối phương.
Cho dù đối phương liên tục lấy dù màu vàng đập vào đầu hắn cũng không làm Lý Hỏa Vượng mềm lòng chút nào.
Khi Lý Hỏa Vượng dồn sức đâm thủng thân thể đối phương, mấy bàn tay từ sau lưng vươn tới giữ chặt hắn.
“Tất cả buông ta ra! Các ngươi không biết gì cả! Người này là gián điệp! Ả là Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên!”
“Chúng ta giết người của chúng, cho nên chúng đang đánh trả!”
Tả Khâu Vịnh đột nhiên giật mình lùi lại vài bước, nhìn Lý Hỏa Vượng ở trước mặt, lòng thầm cảnh giác, sao mới có một chốc mà tiểu tử này trở nên lợi hại như vậy?
Lý Hỏa Vượng cảm thụ mấy đôi tay giữ chặt mình, hắn liều mạng giãy giụa, lớn tiếng gầm lên: "Các ngươi hãy thả ta ra! Ta nói đều là thật! Các ngươi tin ta đi!”
“Trong đoạn thời gian quá khứ vốn không có người phụ nữ này! Ả là Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên! Ả lén chạy tới đây là vì ly gián chúng ta!"
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, trong mấy đôi tay giữ chặt hắn có hai đôi tay xăm hình và một đôi tay với những ngón thuôn dài trắng trẻo bỗng buông lỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận