Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1316: Phản ứng (1)

"Tuy nói là trở về từ coi chết nhưng Vô Sinh Lão Mẫu vẫn mang bộ dáng không khí trầm lặng kia, không hề hề có phản ứng gì với giọng nói của muội."
"Ài..." Lý Hỏa Vương không thể tức giận được, những người khác trông thấy cũng muốn đánh tới, Vô Sinh Lão Mẫu rõ ràng còn giả chết ở đây.
Không đơn giản là thiên tai, Vô Sinh Lão Mẫu cũng không đáng tin cậy như vậy, tại sao không có Tư Mệnh nào đứng bên cạnh mình đáng tin hết vậy.
"Được rồi, không trồng chờ vào bọn họ được, dựa núi núi đảo, dựa nước nước chảy, chuyện này phải tự dựa vào chính mình." Lý Hỏa Vượng gãi ót, nghĩ đến tiền căn hậu quả chuyện này, sau này bản thân nên đối phó như thế nào.
Bỗng nhiên hắn dừng chân lại: "Tuế Tuế, ngươi về trước đi, tìm Cao Chí Kiên, nói tất cả những chuyện này cho hắn ta biết, để cho hắn ta và những Hoàng Đế khác đều chuẩn bị sẵn sàng."
Lý Tuế vừa muốn nói chuyện thì Lý Hỏa Vượng lại vung tay lên: "Được rồ, tự ngươi đi, tốt nhất là ngươi nên truyền tin cho Giam Thiên Tư khác đi, ta đi theo bọn họ không quen, người Thiên Trần Quốc thật sự muốn đi qua vậy thì sẽ nguy hiểm hơn bất kỳ thiên tai nào."
Lý Hỏa Vượng nói xong thì nhìn về phía Bạch Linh Miểu: "Miểu Miểu, cho dù Vô Sinh Lão Mẫu có đang giả chết hay không thì muội cũng nên nói cho bà ta một lần trước."
Sau khi Lý Hỏa Vượng ngừng lại một lát, sau đó vô cùng nghiêm túc nói: "Ngoài ra chuyện này huynh có thể giúp đỡ hay không quyết định bởi việc nàng đưa ra lựa chọn với chuyện Thánh Nữ Bạch Liên! Nói cho muội biết đây là Quý Tai nói!"
Nếu như mục tiêu của Thiên Trần là Thánh Nữ Bạch Liên, vậy bây giờ tình cảnh của Bạch Linh Miểu vô cùng nguy hiểm, bản thân phải phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.
Hắn hy vọng dù cuối cùng chuyện này thua thì kết quả xấu nhất cũng là Vô Sinh Lão Mẫu chết chứ không phải Bạch Linh Miểu.
Nói xong lời này, Lý Hỏa Vượng gật nhẹ đầu với Bạch Linh Miểu, quay đầu đi ra cửa.
Lý Hỏa Vượng vô cùng lo lắng đi về hướng Hoàng Cung Kinh Thành chưa được bao xa thì trông thấy Lý Tuế đuổi tới: "Phụ thân, vừa rồi ta và mẫu thân nói chuyện, người nghe thấy rồi sao? Đây là muốn một mũi tên trúng hai con chim?"
"Ta cũng không điếc."
"Tuy nhiên phụ thân làm như vậy, chưa chắc mẫu thân đã thấy cảm kích."
"Có lẽ chính nàng ấy cũng không biết, ta vừa mới nhìn ra, Bạch Liên Giáo đã trở thành một nơi để nàng ký thác, dùng để trấn an nội tâm, khiến nàng ấy không suy nghĩ nhiều nữa."
"Nếu không còn động lực là Bạch Liên Giáo nữa, vậy thì nàng ấy sẽ thật sự không còn gì nữa."
"Tại sao không còn gì? Nàng ấy còn có ta mà!"
"Phụ thân, ngươi thật sự không được."
"Chuyện lúc trước mẫu thân cũng chưa buông xuống được, nàng ấy chỉ mượn chuyện quê hương Chân Không hoang đường để mình tạm thời trốn tránh mà thôi."
"Chuyện này ta suy nghĩ cho hai người rồi, tuy nhiên gần như cũng không có phương pháp xử lý nào quá tốt, dù sao ngươi cùng giết cả nhà nàng."
"Lo lắng cho ngươi cũng vì cân nhắc cho mẹ, ta cảm thấy hai người ở cùng nhau chỉ khiến cho đôi bên khó chịu mà thôi, vậy thì tốt nhất vẫn nên chia tay."
Lý Hỏa Vượng dừng chân lại, không tin nổi nhìn Lý Tuế, khó mà tưởng tượng được Lý Tuế có thể nói ra những lời này, bờ môi hơi run rẩy mở ra lần nữa: "Chuyện của người lớn, tiểu bối như ngươi dừng xen vào!"
Lý Hỏa Vượng cúi đầu chạy đi được một đoạn thì đột nhiên dừng lại: "Nàng hiểu hay không hiểu thì cũng là lựa chọn của nàng, đầu tiên ta nhân cơ hội này gõ một cây gậy trúc vào Vô Sinh Lão Mẫu, để cho cô có lựa chọn này."
"Được rồi, ngươi có quyền quyết định." Lý Tuế nói xong, thân thể dần dần chìm vào dưới đất: "Phụ thân, ngươi đừng trách ta nói chuyện khó nghe, có một số việc tốt nhất nên giải quyết sớm, trì hoãn cũng không được gì."
Cơ thể Lý Hỏa Vượng hơi lóe lên, dần dần biến mất trong không khí, hắn ẩn thân rồi.
Hoàng Thành cách cũng không quá xa, Lý Hỏa Vượng rất nhanh đã tới nơi, lúc này Lý Hỏa Vượng đã tìm được Cao Chí Kiên đang ở trong Ngự thư phòng phê tấu chương.
Lý Hỏa Vượng nói ngắn gọn, giải thích tất cả tiền căn hậu quả mọt lần cho hắn ta nghe.
Sau nửa canh giờ, nhìn dáng vẻ trầm tư của Cao Chí Kiên, Lý Hỏa Vượng vội vàng nhắc nhở: "Đám Hoàng Đế các ngươi đừng nghĩ đến việc xua sói nuốt hổ, số người theo Bạch Liên Giáo có rất nhiều, đã sớm hòa chung với dân thường đến mức trong ngươi có ta trong ta có ngươi rồi."
Cao Chí Kiên mất kiên nhẫn nhìn hắn: "Trẫm không ngốc đến vậy, để cho binh lính nhà người khác tùy ý chạy loạn trong Đại Lương, cái này không khác gì chắp tay đưa Long Ỷ cho người khác."
"Vậy là tốt rồi, mâu thuẫn của các người và Bạch Liên Giáo ta cũng đã biết, đừng nói vội, vẫn còn cách giải quyết."
Cao Chí Kiên đau đầu gãi trán, chỉ là hắn ta không muốn để Lý Hỏa Vượng dính vào chuyện này mà thôi. Bản thân hắn ta cũng không biết phải giải quyết chuyện này thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận