Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 663: Miếng đá (2)

Không chỉ có gạch vàng, điện vàng ở phương xa cũng giống như vậy, những thứ vàng này đan xen vào nhau, nhanh chóng tụ tập đến chỗ mắt to tỏa ra hơi thở khiến người sợ hãi, dần hình thành một chiếc mặt nạ màu vàng lớn như núi.
Hai tai của mặt nạ giống tai thú, miệng rộng đến lỗ tai, ba lớp môi, khóe môi cong lên dạng mỉm cười, giống hệt mặt nạ ở cửa Giam Thiên Tư.
Thứ khác biệt duy nhất là trong hốc mắt mặt treo ngoài cửa Giam Thiên Tư là hình trụ một cái chĩa thẳng ra, một cái chĩa lên trời, còn mặt nạ đang hình thành thì hốc mắt trái rỗng, trong hốc mắt phải là con mắt dựng ngược to lớn lúc nãy.
Toàn thân Lý Hỏa Vượng không tự chủ được run rẩy lên, hắn không biết hoàng đế Đại Lương nói Thần Sơn Quỷ là cái gì, hắn chỉ biết sắp có họa lớn rồi. Tiếng tụng kinh kỳ lạ vốn đã biến mất vì Nhuận Trí Ngũ Hành giờ lại ập đến.
Lý Hỏa Vượng sốt ruột muốn nhanh hơn nữa, con sâu mềm trong lồng ngực hắn không ngừng mấp máy, quấn vào nhau, hình thành hai cái chân mới, khiến tốc độ của hắn càng nhanh hơn một bậc.
Đám Xúc Xắc nhìn mặt nạ hoàng kim dần hình thành, và cảm giác áp lực càng lúc càng mạnh trong không khí, con số trên mặt lần lượt biến thành sáu.
Một vị Xúc Xắc nói chuyện, đối diện hiểm cảnh như vậy nhưng trong giọng nói của hắn hoàn toàn chẳng có một chút lo lắng, chẳng những như vậy, trong âm thanh thậm chí còn mang theo một chút mừng thầm.
"Rất tốt, ngươi tốn công tìm về một con mắt của Tư Mệnh đã chết trên nghìn năm, chắc chắn tốn nhiều công sức lắm nhỉ? Đã vậy thì bổn tọa xin nhận.”
"Hừ! Các ngươi cho rằng quả nhân sẽ tin kẻ nói dối luôn mồm như các ngươi sao? Mặc các ngươi nói cái gì! Quả nhân hao phí mười năm lên kế hoạch tuyệt đối sẽ không để các ngươi đánh gãy!”
“Nói dối? Ha ha, chưa chắc. Ngươi đoán tại sao hôm nay chúng ta đặc biệt đến cả bốn? Ngươi chuẩn bị lâu, nhưng chúng ta chuẩn bị còn lâu hơn ngươi.”
Bốn vị Xúc Xắc cùng nói ra lời này rồi lại ngồi xếp bằng, tiếp tục vang lên âm thanh chồng lên nhau.
"Chân không diệu tương pháp vương sư, vô thượng huyền nguyên thiên mẫu chủ, kim quang thước xử, nhật nguyệt tiềm huy, bảo xử toàn thì, quỷ thần thất sắc, hiển linh tung vu trần thế, vệ thánh giá vu diêm phù... ."
Loại âm thanh này tuy rằng không lớn, nhưng lại truyền rất xa, hơn nữa càng lúc càng xa.
Khi âm thanh này truyền đến chỗ hoàng đế Đại Lương thì miếng đá trong tay Tư Thiên Thiếu Giam bỗng nhiên rạn nứt.
Cùng với tiếng nứt, một tiếng cười tràn ngập châm chọc trào phúng phát ra từ khe nứt đá.
"Ha ha ha! Thấy dễ luyện không? Thật ra đều là giả, đùa với ngươi thôi, đồ ngốc!”
Dứt lời, miếng đá nhanh chóng vỡ ra, tán loạn tụ thành một đống bài cửu và mạt chược rách nát.
"Cái gì?! Làm sao có thể!"
Tư Thiên Thiếu Giam bị lừa vẻ mặt khiếp sợ nhìn miếng đá trong tay, một tia sáng tím bắn ra từ giữa hai chân mày của gã, nhanh chóng chui vào điểm số trên Xúc Xắc.
Đây chỉ mới bắt đầu, âm thanh của Tọa Vong Đạo càng truyền càng xa, thậm chí truyền đến Ngưu Tâm Thôn.
Cao Trí Kiên đang ngủ nghe có tiếng người trong phòng mình lập tức cảnh giác ngồi dậy, khi cầm vũ khí xông đến phòng bên cạnh thì trông thấy miếng đá lúc trước Lý sư huynh tặng cho hắn ta làm giáp đã vỡ ra.
Nếu Cao Trí Kiên không nhớ nhầm thì miếng đá này là Lý sư huynh lấy từ sư phụ Đan Dương Tử trong Thanh Phong Quan.
"Ha ha ha!? Còn muốn thành Tiên! Ngươi một chữ bẻ đôi không biết mà muốn thành Tiên? Nói cho ngươi biết, ngươi bị ta lừa rồi! Công pháp thành Tiên là giả! Ha ha ha!"
Hậu Thục, Thanh Khâu, Tứ Tề, Đại Lương, mỗi người bị miếng đá lừa dối đều có tia sáng tím bắn ra từ giữa hai chân mày của họ.
Bọn họ cũng không có mất cái gì, nếu phải nói thì thứ họ mất là cảm giác bị lừa gạt vào giây phút này.
Những luồng sáng tím gộp lại nhanh chóng bắn về phía hoàng thành trong Thượng Kinh Thành, mấy thứ này hấp dẫn đến các phương thế lực chú ý.
Tia sáng tím từ các góc bắn tới, không ngừng chui vào điểm số màu đen của bốn vị Xúc Xắc.
Tùy theo những luồng sáng tím này gia nhập, cái đầu vuông của bốn vị Xúc Xắc trở nên càng lúc càng lớn, càng lúc càng tím, hơn nữa thân thể của bọn họ dần biến mất khỏi thế giới này, giống như họ vốn là giả dối.
Tùy theo thân thể của bọn họ dần biến mất, tiếng niệm chú của Xúc Xắc trở nên càng lúc càng lớn, cuối cùng dường như thành âm thanh duy nhất trong trời đất này.
“Đám Tọa Vong Đạo này muốn dựa vào nhục thể phàm thai đối kháng Tư Mệnh? Tuyệt đối không thể nào!”
Hoàng đế Đại Lương ngước đầu nhìn mặt nạ còn chưa hoàn chỉnh, tuy cảm thấy không thể nào nhưng không dám bỏ mặc.
Hoàng đế Đại Lương giơ lên hai tay đầy vảy rồng dựng ngược, mây đen lăn lộn trên bầu trời dạt sang bên kia.
Người của Đại Lương trông thấy cảnh này cũng lần lượt ra tay hỗ trợ, trong một chốc tình hình cuộc chiến nguội bớt lại trở nên kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận