Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1133: Tọa Vong Đạo (2)

Lý Hỏa Vượng vừa mới đi vào, liền nhìn thấy một thiếu nữ bị trói trên giường, sợ hãi đến phát run cả người.
Mà những người khác trong phòng dường như là người nhà của thiếu nữ này, vẻ mặt đau lòng cùng lo lắng.
“Hỏng bét! Túy phách vào tim rồi!” Lục Vạn lập tức vọt tới bên giường, trực tiếp lấy ra Đạo Linh chuôi là đinh ba kích từ trong ngực, vây quanh thiếu nữ lắc lư kịch liệt.
“Chư vị đừng hoảng hốt. Chúng ta là Giam Thiên Tư, lệnh ái rất nhanh sẽ không có việc gì.” Lý Hỏa Vượng nói tiếp.
“Thật tốt quá, chư vị tiên sư, các ngươi rốt cuộc đã tới! Mau cứu con gái của ta đi!”
Nhìn thấy chủ gia hoang mang lo sợ tin tưởng lời mình nói, Lý Hỏa Vượng vừa định bổ sung thêm chút gì đó, một vị tráng hán dáng người vạm vỡ, trong mắt mơ hồ mang theo sát khí đi tới trước mặt hắn: “Giam Thiên Tư? Đưa yêu bài của các ngươi cho ta xem.”
Ngẩng đầu nhìn đại hán cao hơn mình hai cái đầu, Lý Hỏa Vượng trấn tĩnh gật đầu, đưa tay sờ vào trong ngực.
Ngay vào lúc hắn mò được một thứ, vừa chuẩn bị lấy ra, bên chỗ giường truyền đến giọng nói của Lục Vạn: “Đồ nhi mau tới đây! Trợ giúp sư phụ một tay!”
Nghe thấy câu này, Lý Hỏa Vượng lập tức ngưng sắc mặt, vội vàng xoay người chạy đến sau lưng Lục Vạn, hai tay bấm quyết nhanh chóng lẩm bẩm mấy tiếng, trực tiếp phủ lên lưng Lục Vạn.
Mà bị Lý Hỏa Vượng vỗ như vậy, Lục Vạn bỗng chốc như được tiêm thuốc kích thích, gân xanh trên trán nổi lên.
Một cuộn dây đỏ dán phù lục màu vàng được hắn ta móc ra, ngón tay búng một phát, nối thẳng vào tóc của thiếu nữ.
“Linh Bảo Thiên Tôn an úy thân hình đệ tử hồn phách ngũ tạng huyền minh! Thanh Long Bạch Hổ đội trượng phân vân Chu Tước Huyền Vũ thị vệ thân hình!”
Khi hắn ta đọc xong, thiếu nữ kia hai mắt trợn trắng, thân thể bắt đầu run rẩy dữ dội hơn, dường như có vật gì đó muốn từ bên trong chui ra.
Bỗng nhiên hắn ta lại móc từ trong ngực ra một tòa tháp tiền đồng, trực tiếp đặt ở giữa hai bên dây màu đỏ, khi một luồng ánh sáng trắng chảy dọc theo cơ thể thiếu nữ vào trong dọc theo dây màu đỏ, chuông to bằng hạt gạo bên cạnh tiểu tháp Linh Lung kia lập tức rung lắc dữ dội.
“Đồ nhi đón tháp! Hồn phách nữ tử này được ta dùng tháp bảo vệ, tuyệt đối không thể động lung tung!” Lục Vạn ném một cuộn dây đỏ trong tay vào tay Lý Hỏa Vượng.
Sau khi nhìn thấy Lý Hỏa Vượng đè cái tháp nhỏ này lại, Lục Vạn kéo theo thiếu nữ đã bắt đầu bốc khói đen không ngừng lôi ra bên ngoài.
Khi sợi dây đỏ càng kéo càng dài, rất nhanh thân ảnh của Lục Vạn và thiếu nữ đã không thấy tăm hơi, ở chỗ đó chỉ còn lại Lý Hỏa Vượng đang đè chặt tháp Linh Lung nhỏ, và cả sợi dây đỏ không ngừng run rẩy giữa không trung.
Những người khác trong phòng đều vô cùng khẩn trương nhìn theo Lý Hỏa Vượng ở thời khắc này, và cả tháp nhỏ trong tay hắn.
Bọn họ đều nghe thấy cả, thứ này là để bảo vệ hồn phách nữ nhi bọn họ, dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, Lý Hỏa Vượng căn bản không thể động đậy chút nào, tiếp tục cùng với bọn họ chờ đợi Lục Vạn quay lại.
Thời gian trôi qua từng chút một, nhìn thấy tiếng chuông trong tháp nhỏ Linh Lung dần dần thay đổi, mọi người lập tức trở nên lo lắng.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lý Hỏa Vượng, những người khác cũng không dám đặt câu hỏi, sợ sẽ làm cho tiểu đạo trưởng thất bại.
“Lão gia! Lão gia không ổn rồi!” Một gia đinh thở hổn hển xông vào.
“Lão gia, lão đạo sĩ kia càng chạy càng xa, đợi khi ra khỏi cửa thành, hắn trực tiếp kéo sợi dây đỏ trên người tiểu thư, chui vào trong rừng! Chúng ta cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp!”
“Cái gì!?” Ngay khi nam Chủ gia hiện ra vẻ mặt khiếp sợ, nữ Chủ gia bên cạnh trực tiếp ngất đi. Ngay sau đó tất cả mọi người ở đó đều nhìn về phía Lý Hỏa Vượng đang đè tháp.
Nhìn ánh mắt bọn họ đang nhìn mình chăm chú, Lý Hỏa Vượng buông tay ấn tháp nhỏ ra, nhấc lên xem thử, phát hiện bên trong căn bản không có gì.
Lý Hỏa Vượng lập tức hiểu ra tính toán của đối phương, những gì trước đó đối phương nói đều là giả, ngay từ khi bắt đầu hắn ta đã không muốn hợp tác với mình.
Hắn ta mang theo mình tới đây cùng bày trò lừa, có ý định để mình ở lại đây, để trấn an những người này, mình chỉ là công cụ cho hắn ta lừa gạt mà thôi.
Mắt thấy trước mắt người đông như kiến, Lý Hỏa Vượng khẽ mỉm cười: “Đừng nóng vội.”
Nói xong, hắn dùng tay kéo mặt mình xuống, khuôn mặt của thiếu niên đó bị kéo xuống, để lộ ra khuôn mặt của một thiếu nữ.
Khi thiếu nữ này nhìn những người nhà trước mắt, lập tức trợn trắng mắt ngất đi.
Mà Lục Vạn giờ phút này đã chạy ra ngoài hơn năm mươi dặm, hắn ta cười to, vừa nghĩ tới biểu cảm của tiểu tử kia sau khi phát hiện bản thân bị lừa, cười đến chảy cả nước mắt.
“Tiểu tử, kiếp sau nhớ kỹ một chút, chúng ta chính là Tọa Vong Đạo! Không có quy củ tiền bối dẫn dắt hậu bối gì cả, quy củ của Tọa Vong Đạo chỉ có một! Bị lừa chính là đáng đời! Ha ha ha!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận