Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 358: Cái chết (1)

Đó là một khuôn mặt nam nhân với ngũ quan cực kỳ dẹt, sắc mặt hắn xanh xao, miệng há to, hai con ngươi trắng đỏ to như lỗ đèn lồng đang nhìn chằm chằm vào Lý Hỏa Vượng phía dưới.
Phía sau cổ của người đàn ông không có tứ chi và thân thể, chỉ có một thân hình dài như sâu róm, từng chiếc tay lớn nhỏ chống đỡ lấy cơ thể dài màu trắng đó.
Lý Hỏa Vượng cũng tìm thấy nguồn gốc của âm thanh gõ gỗ không gián đoạn đó, nó phát ra từ trong cơ thể dài kia của hắn.
Âm thanh cổ quái đó của hắn khiến Lý Hỏa Vượng lập tức nhớ lại thứ mà mình nhìn thấy ở Nữ Nhân Sơn kia.
"Đây là Vũ Sư của Vũ Sư Cung sao? Nó không phải là Vũ Sư. Không có Vũ Sư nào không mang đầu lân mà lại mang theo một khuôn mặt người chết bẹp dẹt cả.”
"Là bọn họ sao? Nghi thức hiến tế thanh thế lẫy lừng vừa rồi là do bọn họ làm sao? Chẳng lẽ bọn họ không phải là Vũ Sư Cung mà là Vũ Tử Cung?”
Nhưng cho dù nó là gì, nhìn thấy thứ to lớn bò trên đỉnh hang, Lý Hoả Vượng cũng không thể coi như không nhìn thấy gì cả, cậu quyết định tiếp xúc thử thử trước.
Sau khi cân nhắc một lúc, Lý Hỏa Vượng chậm rãi nói: "Các sư phụ của Vũ Sư Cung, tại hạ Huyền Dương có lễ, lần này đi qua bảo địa tuyệt đối không mạo phạm, quả thực là có lý do.”
Trong nháy mắt, Lý Hỏa Vượng lập tức tìm được một lý do mới.
"Ta đây luyện đan nên cần một con Hắc Thái Tuế làm Dược Dẫn, nghe nói bảo địa đây có nên tới tìm xem, nếu như các sư phụ có thể giúp tại hạ tìm kiếm một con, tại hạ sẽ trọng tạ.”
Không cần biết sau này cảm tạ thế nào, dù sao Lý Hỏa Vượng đã nói đến đây rồi, tiếp theo phải xem đối phương đáp lại thế nào.
Điều không ngờ tới là Vũ Sư kia luôn treo ngược trên đỉnh đầu không nói gì cả, cũng không tỏ vẻ gì cả, giống như một con lân đá treo ở đó.
"Đối phương có ý gì? Chẳng lẽ vì Vũ Sư đều là người Thanh Khâu cho nên không hiểu ta nói gì sao?”
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng quay đầu lại và bảo Tôn Bảo Lộc nói lại bằng tiếng Thanh Khâu với nó một lần.
Ngay khi Tôn Bảo Lộc đang nói, toàn thân Lý Hỏa Vượng đột nhiên căng thẳng, cậu cảm thận được nguy hiểm, vô thức muốn lao về phía bên trái.
Nhưng lúc này động đậy cũng đã muộn rồi, cậu vừa cảm nhận được sau lưng truyền đến một trận đau nhức, thân thể liền bị một luồng lực mạnh đánh bay ra ngoài.
"Mình bị đánh lén rồi, con lân phía trên đầu là mồi nhử.”
Lý Hỏa Vượng đập mạnh vào trong bóng tối, cậu đã nghĩ thông tất cả những chuyện này, cậu lại lần nữa bò dậy, lúc đưa tay chạm vào cơ thể mình lại phát hiện ra rằng trên người mình không có bất kỳ vết thương nào.
"Chuyện này... là thế nào?” Lý Hỏa Vượng lại sờ về phía sau lưng mình, sau khi ngón tay chạm phải “Đại Thiên Lục” dưới lớp da, cậu mới biết rằng vừa rồi là “Đại Thiên Lục” đã thay mình chặn lại.
Mặc dù quá trình khảm "Đại Thiên Lục” vào dưới lớp da vô cùng đau đớn nhưng hiện tại đồng nghĩa với việc sau lưng mình có thêm một lớp giáp dày.
Lý Hỏa Vượng vui mừng trong lòng, nhưng sự vui mừng đó rất nhanh liền biến mất, hiện tại không có thời gian quan tâm đến điều này nữa, cậu vội vàng chống nạng, xông về phía bên kia.
Cậu nhìn thấy thứ đã lén đánh mình, đó cũng là một Vũ Sư khác, điểm khác biệt duy nhất với Vũ Sư trên trần nhà chính là khuôn mặt dẹt kia của nó, đó là một khuôn mặt nữ nhân đôi mắt đen và cái miệng đỏ như máu.
Trong hang động tối đen, “Ring ring ring... Thùng thùng thùng!” Tiếng chuông và tiếng trống vang vọng lại với nhau.
Cùng với âm thanh này, Du lão gia còn có Nhị thần và những sư huynh muội khác đều cùng nhau chiến đấu với Vũ Sư kia.
Lý Hỏa Vượng không qua giúp đỡ, bởi vì cậu nhìn thấy Vũ Sư trên đỉnh đầu trước đó kia cũng đã xuống rồi, cậu không thể để thứ quỷ này chạy tới giáp công bọn họ.
"Keng" một tiếng, Lý Hỏa Vượng rút kiếm ra, mang theo sát khí ngút trời xông về phía bên đó.
Dưới thân con lân phủ đầy tua trắng, hàng chục đôi chân trần đen nhẻm điên cuồng lắc lư, bừng bừng khí thế lao về phía Lý Hỏa Vượng.
Rất nhanh, hai bên đều đã nhìn thấy mặt của đối phương, nhìn thấy sát ý trong mắt nhau.
Khi cả hai đang giao đấu, thân con lân cực lớn kia mang theo mùi tanh hôi đâm mạnh vào người Lý Hỏa Vượng, tua trắng trên người cũng quét về phía cậu.
Lý Hỏa Vượng bị đánh trúng nhưng trên mặt lại không cảm thấy có chút tổn thương nào, cậu trực tiếp giơ trường kiếm chém về phía khoảng không bên cạnh.
Cả hai nhanh chóng loạng choạng, kết quả cuối cùng là Lý Hỏa Vượng không tổn hại lấy một cọng lông còn mấy đôi chân trần phía dưới Vũ Sư kia đều bị Lý Hỏa Vượng chém đứt.
Vừa rồi Lý Hỏa Vượng chỉ là một hư ảnh mà thôi, Vũ Sư kia căn bản không tấn công được cậu, trước khi xông qua, Lý Hỏa Vượng sớm đã hoán đổi vị trí của thực thể và hư ảnh của mình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận