Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 479: Sự tình (1)

"Hơn nữa, pháp khí này mặc dù tốt, nhưng đối với Áo Cảnh Giáo các ngươi quả thực là vô bổ, chỉ cần Áo Cảnh Giáo các ngươi đành lòng ra tay tàn nhẫn với mình, căn bản không cần dùng đến chiếc gương tồi tàn này.”
"Ngược lại, một số lá phù đặc biệt được ghi chép ở trong tập bùa chú này có thể bổ sung chỗ thiếu sót cho Áo Cảnh Giáo các ngươi."
"Hơn nữa, thời nay, thêm một người bạn có nghĩa là thêm một con đường, ngộ nhỡ tên Trần Hạt Tử kia có thể giúp được ngươi trong tương lai thì sao?"
Sau khi suy xét cẩn thận, Lý Hỏa Vượng thấy rằng những gì Thác Bạt Đan Thanh nói thực sự có lý: “Đa tạ Thác Bạt huynh đã chỉ giáo."
"Đều là huynh đệ trong tư, khách khí cái gì, nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn ta thì sau này có việc gì tốt thì nhớ đến ca ca là được rồi.”
Thác Bạt Đan Thanh vừa nói vừa cầm ly rượu lên.
Hai người uống rượu, quan hệ càng trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
Sau khi ăn được kha khá rồi, sắc mặt Thác Bạt Đan Thanh đang say bí tỉ trở nên nghiêm túc.
"Nhĩ hiền đệ, chúng ta tán gẫu xong rồi, cũng nên nói chuyện chính sự rồi, nếu ngươi muốn leo lên cao thì cũng phải chịu khó hơn một chút, đúng không? Vừa vặn, phía nam này vừa lúc có một chuyện cần ngươi xử lý một chút.”
Nghe thấy lời nói này của Thác Bạt Đan Thanh, Lý Hỏa Vượng lập tức phấn chấn tinh thần, trước đây mình đã tốn nhiều công sức để gia nhập Giam Thiên Tư là vì cái gì chứ, chẳng phải là để có được sự tín nhiệm trong Giam Thiên Tư, lấy được tin tức về Bắc Phong sao?
Nếu gối đã được đưa đến tận bên đầu rồi, nào có đạo lý không dựa lên: "Ồ? Thác Bạt huynh, lần này là chuyện gì vậy?”
Một mảnh giấy được đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, phía trên có ghi lại sự việc xảy ra trong một huyện ở Đại Lương Quốc.
Nhìn đủ loại hành động hoang đường được ghi trên đó, lông mày của Lý Hỏa Vượng dần nhíu lại: "Loại chuyện này... chẳng lẽ là Tọa Vong Đạo?”
Lúc cậu nghĩ như vậy, Hồng Trung bên cạnh lập tức ngồi không yên nữa, nói với vẻ ghét bỏ: “Này này này, cái gì mà Tọa Vong Đạo chứ? Dòng nào trên tờ giấy này có dính dáng đến Tọa Vong Đạo?”
"Thì ra chỉ cần xảy ra chuyện thì đều là do Tọa Vong Đạo gây ra đúng không? Không bằng ngươi nói thiên tai mấy chục năm một lần này cũng là do Tọa Vong Đạo làm luôn đi.”
Lý Hỏa Vượng lười quan tâm đến hắn, sau khi kiểm tra nhanh, cất tờ giấy đi, cậu lập tức quay sang nói với Thác Bạt Đan Thanh: "Thác Bạt huynh yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta đi. Nếu đã gia nhập Giam Thiên Tư rồi, trong tư cần ta, tại hạ đương nhiên sẽ bụng làm dạ chịu.”
Thấy Lý Hỏa Vượng trả lời sảng khoái như vậy, trong mắt Thác Bạt Đan Thanh hiện ra chút khác thường: "Nhĩ hiền đệ, sảng khoái như vậy sao? Cũng không hỏi xem thù lao bao nhiêu? Hahaha, không sợ ta cắt đứt tuổi thọ của ngươi sao?”
"Đương nhiên sẽ không, đối với Thác Bạt huynh, ta có thể tin được, hơn nữa vì Giam Thiên Tư của chúng ta, chút thù lao này có coi là gì chứ.”
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng nói những lời hiên ngang lẫm liệt như vậy, Thác Bạt Đan Thanh cầm chén rượu lên, cười như không cười nhìn Lý Hỏa Vượng.
"Khà" hắn đặt chén rượu xuống bàn: "Nói trắng ra thì hoàng đế kia tên là gì, họ là gì, chúng ta không thèm quan tâm, mọi người gia nhập Giam Thiên Tư cũng chính là kiếm miếng ăn, thuận tiện có một ngọn núi để dựa vào.”
"Nhĩ hiền đệ, ta thực sự coi ngươi như huynh đệ trong nhà, nhưng lý do ngươi gia nhập Giam Thiên Tư e rằng không giống như bọn ta nhỉ?”
Nói đến đây, bầu không khí vừa mới có chút thoải mái liền lập tức trở nên yên ắng.
"Nói năng cẩn thận một chút, ngươi đồng ý quá nhanh rồi, tên này có chút nghi ngờ ngươi rồi.” Hồng Trung vừa đúng lúc ở bên cạnh bổ sung.
Lý Hỏa Vượng say bí tỉ vội vàng bình tĩnh lại, cậu biết lúc này nếu mình phải trả lời đúng, nếu mình trả lời sai một ly, nói không chừng sợi dây Giam Thiên Tư này sẽ bị đứt.
Đủ loại cảnh tượng hiện lên trong đầu Lý Hỏa Vượng, đột nhiên dừng hình vào một cuốn sách, "Biển Kinh!"
"Tại sao lại gia nhập Giam Thiên Tư?" Đang nói, hô hấp của Lý Hỏa Vượng dần trở nên dồn dập, trong mắt cậu đầy hận ý và sát ý: “Để đối phó với Tọa Vong Đạo!"
"Bọn họ lừa gạt ta! Lừa gạt tất cả mọi người trong Thập Tự Tự của Áo Cảnh Giáo bọn ta. Cuối cùng hại tất cả mọi người chết sạch, trừ ta.”
"Ta hận bọn họ! Nghe nói Giam Thiên Tư đối phó Tọa Vong Đạo, cho nên ta mới gia nhập vào. Ngày nào mà Tọa Vong Đạo còn chưa bị diệt trừ thì ngày đó ta vẫn chưa yên lòng.”
Nói đến đây, ly rượu gốm sứ trong tay Lý Hỏa Vượng bị cậu bóp nát một cách thô bạo.
Mặc dù lý do là giả nhưng hận ý này lại hoàn toàn là thật.
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng phản ứng kịch liệt như vậy, Thác Bạt Đan Thanh thở dài một tiếng, đặt ly rượu trong tay xuống: "Thì ra là như vậy, chuyện kia của Tứ Tề ta đã nghe nói rồi, không ngờ rằng lại có liên quan với Nhĩ Cửu hiền đệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận